Chương 1818: Vui nên hơi quá chén
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 628 chữ
- 2022-02-19 10:15:06
Lạ thật, giờ này rồi mà ai còn tới nhà Cố Niệm Chi nhỉ?
Nếu là bạn bè thân thiết thì nhất định sẽ gọi điện thoại báo trước. Còn nế8u là người lạ thì hẳn không vào được chung cư, bảo vệ bên dưới sẽ gọi điện thoại lên trước để xác nhận thân phận rồi sau đó mới cho vào. 3
Hoắc Thiệu Hằng bước tới cửa, nhìn qua mắt mèo ra ngoài.
Hoắc Thi5ệu Hằng nói bằng tiếng Anh.
Nét kinh ngạc chỉ thoáng qua trên gương mặt Reinz, vẻ mặt anh ta nhanh chóng trở lại bình thường, lịch sự lễ phép gật đầu chào lại Hoắc Thiệu Hằng, cố ý giả vờ như không biết Hoắc Thiệu Hằng là ai, dùng tiếng Đức, nói:
Chào anh, xin hỏi Cereus có ở nhà không?
Cố tình sử dụng tên tiếng Anh của Cố Niệm Chi để thể hiện sự thân mật.
Hoắc Thiệu Hằng cảm thấy hơi khó chịu, nhưng ngoài mặt vẫn rất bình tĩnh, mỉm cười mời Reinz vào nhà:
Đêm qua Niệm Chi trở về thì bị sốt, đến sáng nay mới hạ, sau đó cô ấy ngủ li bì cả ngày, cũng mới vừa tỉnh dậy thôi. Chúng tôi đang định ăn cơm tối, Thiếu tướng Reinz đã ăn chưa?
Reinz vội nói:
Thật sao? Thế thì hay quá, tôi vẫn chưa ăn cơm tối đâu.
Hoắc Thiệu Hằng nhếch miệng, thầm nghĩ tôi chỉ mời đãi bôi vậy thôi, anh có cần thuận đà leo lên nhanh như thế không?
Hoắc Thiệu Hằng mỉm cười nhìn anh ta, cũng đổi sang nói tiếng Đức:
Có đấy, mời vào.
Nơi này là địa bàn của anh, Hoắc Thiệu Hằng sẽ đợi Reinz tự chui đầu vào lưới.
Quả nhiên, Hoắc Thiệu Hằng thoải mái mời Reinz vào nhà như vậy lại khiến anh ta hơi do dự.
Đứng ngoài cửa là một người đàn ông tóc vàng mắt xanh, mặc bộ ve9st là thẳng thớm, khuôn mặt mang vẻ đẹp tôn giáo cấm dục khiến anh ta trở nên khá đặc biệt.
Là Reinz.
Ánh mắt Hoắc Thiệu 6Hằng hơi lóe lên. Anh bình tĩnh mở cửa, thản nhiên nói với Reinz đang vô cùng ngạc nhiên:
Thiếu tướng Reinz, hân hạnh.
Dù sao cũng đã có lời mời người ta rồi, Hoắc Thiệu Hằng cũng không hẹp hòi gì:
Vậy thì cùng nhau ăn cơm đi, chỉ là bữa cơm bình thường thôi.
Reinz đưa cái túi giấy trong tay cho Hoắc Thiệu Hằng:
Đây là xúc xích trắng do mẹ Hannah tự tay làm, sử dụng thịt lợn đen của Bavaria. Lúc ở Đức, Cereus rất thích ăn món này, nên tôi đặc biệt mang tới cho cô ấy.
Hoắc Thiệu Hằng nhận túi giấy, liếc nhìn bên trong:
Thiếu tướng Reinz nhọc công quá.
Anh lại hỏi:
Món xúc xích trắng này phải nấu như thế nào?
Nhưng anh ta nhanh chóng gật đầu, mỉm cười nói:
Thế thì hay quá, tôi tới thăm Cereus xem sức khỏe cô ấy thế nào rồi. Chúng tôi là bạn cũ, hôm qua lâu ngày mới gặp lại nên vui quá, uống mấy ly trong bữa tiệc tối tại tòa nhà Quốc hội. Sau đó Cereus nói bị đau đầu làm tôi rất lo. Hôm nay cô ấy cũng không tham dự cuộc hội đàm song phương giữa hai nước, tôi nghe nói cô ấy bị ốm.
Reinz nói như vậy làm Hoắc Thiệu Hằng không thể không nghĩ tới hình ảnh mà anh đã nhìn thấy trên màn hình lớn ngoài trời ở thành phố C tối hôm qua.
Hai người ngồi đối diện nâng chén, cười đến mê người…
Reinz chìa tay ra:
Đưa cho tôi, tôi làm.
Hoắc Thiệu Hằng:
…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.