Chương 1980: Biến cố bất ngờ
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1040 chữ
- 2022-02-19 10:31:01
Cô đang trách chúng tôi lẽ ra không nên tiếp đón Thủ tướng Nhật Bản ư?
Phó Tổng thống Ấn Độ thay đổi sắc mặt.
Sao các cô có thể can thiệp vào vi8ệc nội bộ của nước chúng tôi!
Chúng tôi không hề có ý can thiệp vào công việc nội bộ của đất nước các ông. Tôi chỉ đang lý luận theo tìn3h hình sự việc mà thôi.
Cố Niệm Chi bình tĩnh nói, khóe mắt liếc nhanh về phía Chủ tịch Long. Cô muốn biết phản ứng và ý kiến của ông.
Không ngờ Chủ tịch Long cũng có lúc độc miệng như vậy.
Thấy Cố Niệm Chi ngạc nhiên đến mức mở to mắt, Chủ tịch Long mỉm cười, còn nháy mắt mấy cái với cô:
Sao thế? Không quen à?
Cố Niệm Chi ngắt lời ông ta, mỉm cười lấy báo cáo xử lý của phía cảnh sát ra:
Chúng tôi cũng có phần sai ư? Xin hỏi là sai ở đâu?
Các vị không nên cậy việc xe của mình là xe Đại sứ quán, có quyền miễn trừ ngoại giao mà vi phạm luật giao thông!
Một cảnh sát quấn khăn trùm đầu nghiêm túc nói, không nhìn thẳng vào Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi tấm tắc nói:
Đồn cảnh sát ở đây xây cũng không tồi.
Cả thủ đô lạc hậu hơn thủ đô Hoa Hạ đến năm mươi năm, nhưng đồn cảnh sát chỉ lạc hậu hơn khoảng hai mươi năm thôi.
Cố Niệm Chi vội lắc đầu:
Không ạ. Chú như thế này tuyệt lắm ạ.
Cô lại thích những người độc miệng như vậy.
Ch6ỉ cần Chủ tịch Long không cho rằng cô làm sai là được.
Cô nói tiếp:
Nếu không chúng ta đem hành trình đã được hai bên thống nhất ra để so5 sánh một chút nhé? Các ông đã làm bao nhiêu việc không nằm trong hành trình đã được sắp đặt trước rồi?
...
Tới đồn cảnh sát đang phụ trách xử lý vụ tai nạn giao thông của Đại sứ quán Đế quốc Hoa Hạ ở New Delhi, Cố Niệm Chi và Chủ tịch Long được mời vào trong phòng họp.
Ngay cả Chủ tịch Long cũng đã nói như vậy rồi thì đương nhiên Phó Tổng thống Ấn Độ không tiện từ chối tiếp nữa.
Ông ta cau mày nói:
Mấy vị chờ một lát, tôi lập tức đi sắp xếp lại hành trình hôm nay.
Nói xong, ông ta vội lấy điện thoại ra, đi sang bên cạnh gọi điện thoại cho đồn cảnh sát, bảo bọn họ sắp xếp người tiếp đãi đoàn Chủ tịch Long.
Không lâu sau Phó Tổng thống Ấn Độ dẫn theo đồn trưởng và mấy người cảnh sát đi vào.
Cố Niệm Chi vội vàng đứng dậy gật đầu chào bọn họ.
Sắ9c mặt của Chủ tịch Long không hề thay đổi, vẫn cười tủm tỉm nhìn vị Phó Tổng thống kia.
Thấy vậy, Cố Niệm Chi cũng yên tâm hơn.
Điều nào sao?
Cảnh sát đối phương sửng sốt, giống như lúc này mới nhìn thấy Cô Niệm Chi.
Điều nào chẳng phải đã viết rõ rành rành trong đó sao? Cô không biết chữ à?
Cố Niệm Chi nhíu mày nói:
Bởi vì tôi biết chữ, nên tôi mới không hiểu được logic của các ông.
Thấy sắc mặt của Phó Tổng thống Ấn Độ càng lúc càng khó coi, Cố Niệm Chi mới rút lại đề nghị, không còn đề cập đến chuyện đối chiếu lịch trình đã sắp xếp nữa, nói tiếp:
Hơn nữa, chúng tôi cũng đâu có làm việc không mục đích. Cho dù không có việc Thủ tướng Nhật Bản sang thăm Ấn Độ thì chúng tôi cũng cần phải tìm hiểu tiến triển của việc giải quyết tai nạn giao thông, và còn phải đòi lại công bằng cho các nhân viên trong Đại sứ quán của chúng tôi chứ. Bọn họ là những người đại diện cho quốc gia của chúng tôi, quốc gia của chúng tôi sẽ không thể để bọn họ bị hại ở nước ngoài được.
Chủ tịch Long gật đầu hài lòng, mỉm cười nói:
Đây là luật sư Cố, luật sư cố vấn của Quốc hội chúng tôi, lời của cô ấy cũng chính là ý của tôi.
Chỉ tịch Long vẫn ngồi yên không động đậy, vươn tay ra hiệu:
Mời ngồi.
Giống như đây là nước mình vậy, Cố Niệm Chi thầm giơ ngón cái với ông.
Phó Tổng thống Ấn Độ cười lúng túng rồi ngồi xuống bên cạnh Chủ tịch Long.
Đồn trưởng đồn cảnh sát và các cảnh sát viên đều đứng cung kính, nói vô cùng thành khẩn:
Thưa khách quý, vụ việc này chúng tôi vẫn đang điều tra. Nhưng phía các vị cũng có phần sai...
Chủ tịch Long gật đầu nói:
Cũng tạm được, không có so sánh sẽ không có tổn thương.
Cố Niệm Chi trố mắt nhìn.
Thực tế trong văn hóa Ấn Độ, địa vị người phụ nữ rất thấp kém. Tuy trong giới quan chức Ấn Độ cũng có phụ nữ giữ chức vụ cao, nhưng đó đều là những trường hợp vô cùng đặc biệt. Và về cơ bản, họ được đề bạt như một tấm biển hiệu để lấy lòng những nhà chủ nghĩa nữ quyền phương Tây mà thôi, không thể che giấu sự thật về địa vị thấp kém của người phụ nữ.
Cố Niệm Chi biết điều này nên cô không hề tức giận, chỉ bình tĩnh phản pháo:
Vi phạm luật giao thông à? Xin hỏi bọn họ vi phạm điều nào trong luật giao thông? Các ông đừng có thành kiến xe chúng tôi là xe Đại sứ quán, có quyền miễn trừ ngoại giao mà bênh vực kẻ xấu.
Cố Niệm Chi lật xem báo cáo xử lý vụ việc:
Các ông xem dòng này. Xe của chúng tôi đang đi trên đường một chiều thì bị xe khác đi từ đường giao nhau tông phải, tại sao lại biến thành chúng tôi không nhường đường? Xe đi thẳng có right of way, những xe khác phải nhường đường. Chẳng lẽ luật giao thông của các ông lại mang phong cách riêng ư?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.