Chương 1981: Biến cố bất ngờ


Cố Niệm Chi bỗng hiểu ra:
Có camera thật sao? Hay là có máy đo tốc độ ghi lại?



Cô đừng có hung hăng gây sự. Chúng tôi đang giữ th8ể diện cho các cô đấy!
Đồn trưởng đồn cảnh sát đột nhiên cao giọng, định cả vú lấp miệng em.

Nụ cười trên môi Cố Niệm Chi tắt lịm,3 cảm thấy càng ngày càng tệ. Ngay cả đại sứ của một quốc gia cũng bị bọn họ vu khống thì ai biết được bọn họ còn giở trò gì nữa.
Ông ta liếc nhìn Phó Tổng thống của mình đầy mong chờ:
Xin ngài hãy nói giúp chúng tôi...

Mi mắt Phó Tổng thống nhảy lên:
Tôi nói giúp các anh cái gì? Một vụ tai nạn giao thông đơn giản cũng không giải quyết ổn thỏa, làm sao anh lên được chức đồn trưởng đồn cảnh sát thế hả?

Tình thế xoay chuyển bất ngờ, cảnh sát Ấn Độ thực sự không gánh vác được.
Lúc Chủ tịch Long và Cố Niệm Chi đi ra khỏi đồn cảnh sát, bọn họ đã phát xong lệnh truy nã đối tượng gây ra tai nạn.
Tuy cô không trông cậy phía Ấn Độ thực sự tìm được chiếc xe đó, thế nhưng đối phương đã tỏ rõ thái độ như vậy thì sẽ không tiếp tục lợi dụng chuyện này để bôi nhọ người của mình nữa.
Pháp luật chỉ là một biện pháp, còn chính trị mới là nguyên nhân.
Nư9ớc Ấn Độ này cũng được coi là vô cùng không thân thiện với Đế quốc Hoa Hạ của các cô. Nếu đã như vậy, cô sẽ không khách sáo với bọn họ nữa.6

Ý ông là sao? Các ông có camera giám sát, quay lại được tai nạn giao thông lúc đó à? Vậy thì tốt quá, phiền ông lấy ra đây ngay l5ập tức để làm bằng chứng trước tòa.
Cố Niệm Khi khép báo cáo xử lý vụ việc lại, lạnh mặt nói:
Chúng tôi cũng không nói lý lẽ với các ông nữa. Chúng ta ra tòa rồi nói vậy.

Nói xong, cô lại bồi thêm một câu:
Nếu tòa án Ấn Độ cũng không nói lý lẽ thì chúng ta sẽ ra tòa án quốc tế để nói chuyện. Vu khống đại sứ nước khác đủ để ra tranh chấp quốc tế rồi.

Giảng giải đạo lý hay nhún nhường với người nước ngoài chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.
Điều bọn chúng tôn thờ chính là, dù có vô lý cũng phải càn quấy, có lý thì càng không cần nói gì nữa.
Khi anh có lý còn nhượng bộ, đối phương không chỉ được voi đòi tiên, mà ngay cả quần chúng đứng xem cũng sẽ cho rằng anh thực sự không để ý. Quan niệm của người thuộc các quốc gia phương tây vẫn luôn là
cá lớn nuốt cá bé
.
Hai người thì thầm nói chuyện xong, Phó Tổng thống Ấn Độ cười gượng hỏi:
Hai vị có muốn tiếp tục đi tham quan nữa không? Theo lịch trình hôm nay, chúng ta sẽ đi thăm trung tâm mua sắm lớn nhất New Delhi.

Đây chính là niềm tự hào của New Delhi. Cuối cùng Phó Tổng thống cũng có thể đứng thẳng lưng.
Chủ tịch Long gật đầu:
Vẫn còn chút thời gian, vậy thì đi xem vậy.

Chủ tịch Long xen vào rất đúng lúc:
Nếu quả thật là chúng tôi bị vu khống, chúng tôi sẽ rút đại sứ về. Người của chúng tôi không thể vô duyên vô cớ chịu nhục trên đất nước của các ông được.

Nói đến mức này còn muốn ra tòa án, phía cảnh sát Ấn Độ không thể đối phó được nữa.
Đồn trưởng đồn cảnh sát lau mồ hôi, lắp bắp nói:
Xin ngài bớt giận! Bớt giận! Chỉ là một vụ tai nạn giao thông đơn giản thôi mà, đâu nhất thiết phải ra tòa án quốc tế để tranh chấp, đúng không?

Suy cho cùng bọn họ không thể để bị chụp mũ phá hoại quan hệ ngoại giao giữa hai nước được. Im lặng một hồi, cuối cùng đồn trưởng đồn cảnh sát nói:
Xin hai vị bớt giận. Chúng tôi sẽ điều tra lại, chắc chắn kết quả sẽ làm hài lòng hai vị.


Sai.
Cố Niệm Chi lắc lắc ngón tay.
Các ông phải làm theo luật. Nếu lỗi thuộc về chúng tôi, nhất định chúng tôi sẽ không bao che và dẫn bọn họ về nước xử lý. Tuy nhiên nếu người sai là đối phương thì tôi yêu cầu các ông phát lệnh truy nã, trừng trị nghiêm khắc hung thủ. Nếu không chúng ta sẽ gặp nhau ở tòa án.


Đúng! Đúng! Đúng! Chúng tôi sẽ lập tức phát lệnh truy nã!
Đồn trưởng đồn cảnh sát bị Cố Niệm Chi dắt mũi từ lúc nào không hay.
Phố Tổng thống Ấn Độ tức giận đến cả mũi, nhưng vẫn phải giữ nụ cười.
Tức chết mất thôi!
Ông ta giận dữ liếc nhìn đám cảnh sát, nói:
Còn không mau đi phá án đi?! Đứng đần mặt ra đây làm gì? Cứ như lũ ngỗng ngu ngốc vậy! Hừ!

Chủ tịch Long thở dài nói với Cố Niệm Chi:
Niệm Chi à, cháu thấy đấy, tuy thực lực của đất nước chúng ta đã rất lớn mạnh nhưng vẫn bị người khác nhằm vào, vẫn bị đối xử bất công ở nước ngoài.


Đầu họ còn chưa kịp nảy số ạ.
Cố Niệm Chi lặng lẽ nhìn bốn phía xung quanh:
Chỉ cần chúng ta không ôm khư khư tâm lý ‘chịu thiệt chính là giành lợi thế’ thì thái độ của bọn họ sẽ thay đổi.

Nói một cách đơn giản là phải đấu tranh đến cùng.
Đoàn người lên xe đi đến trung tâm thương mại lớn nhất New Delhi.

...

Bước xuống xe, Cố Niệm Chi nheo mắt quan sát, môi hơi nhếch lên.

Lại là kiến trúc kiểu phương Tây điển hình, giống những shopping mall ở khắp nơi trong nước Mỹ.

Bên cạnh trung tâm thương mại này là một tòa nhà cao, bên trên treo một tấm biển
Ngân hàng XX
cực lớn.

Phó Tổng thống Ấn Độ vui vẻ nói:
Đây là trung tâm thương mại số một ở New Delhi, các vị có muốn vào mua sắm không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.