Chương 1992: Mục tiêu của họ
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 662 chữ
- 2022-02-19 10:31:01
Cô kéo Dung Minh Tinh đến trước cánh cửa đã thủng một lỗ, nhìn ra ngoài, sau đó vô cùng cẩn thận, nhẹ nhàng di chuyển thanh sắt chốt cử8a.
Cô cố gắng không phát ra tiếng động.
Dây an toàn!
Cố Niệm Chi vừa thắt dây an toàn cho mình vừa dặn Dung Minh Tinh.
Dung Minh Tinh run rẩy thắt dây an toàn, trừng mắt nhìn Cố Niệm Chi:
Đây là xe của cô à?!
Dung Minh Tinh thầm đảo mắt một trăm tám mươi lần.
Nhưng bây giờ chạy thoát mới là quan trọng, cô ta không đấu võ mồm với Cố Niệm Chi nữa mà căng thẳng nhìn về phía trước, hỏi:
Cô định đi đâu?
Cố Niệm Chi cũng đang muốn đến đó.
Cô kết nối bản đồ trên điện thoại, đeo tai nghe bluetooth, tìm đường đến Taj Mahal, bắt đầu đi theo hướng dẫn.
Trong lòng Dung Minh Tinh rất bất an, luôn miệng nói:
Cô muốn đi đâu thế? Đằng đó là ngõ cụt thì phải làm sao?!
Cố Niệm Chi không có hơi sức để ý đến cô ta, kéo cô ta cắm đầu chạy. Không lâu sau, họ đã chạy ra khỏi ngõ, thấy một con đường nhỏ xuất hiện ngay trước mặt. Bên lề đường có một chiếc xe Hummer SUV màu đen xám đang đỗ.
Cố Niệm Chi chẳng nói chẳng rằng, mở cửa ghế phụ ấn Dung Minh Tinh vào. Bản thân cô thì chạy vòng sang bên ghế lái.
Chìa khóa xe đã cắm sẵn. Cố Niệm Chi lập tức khởi động xe, đạp mạnh chân ga, chiếc xe rít lên một tiếng rồi lao vút về phía trước, gặp phải vật cản phía trước lại đột ngột phanh gấp. Dung Minh Tinh gần như lao thẳng vào kính chắn gió đằng trước theo quán tính.
Lúc nà cô không còn cách nào khác, đành chạy ra phía ngoại thành.
Mà theo bản đồ dẫn đường trên điện thoại của cô, con đường ấy dẫn đến Taj Mahal.
Cố Niệm Chi mộ9t tay cầm súng, một tay bịt mũi, dùng chân đạp cửa ra.
Không biết từ lúc nào, trên khoảng đất trống trước cửa đã xuất hiện một6 chiếc xe buýt bị thiêu cháy đến biến dạng!
Đúng kiểu từ trên trời rơi xuống, gần như vỡ tan trên mặt đất.
Chiếc xe bu5ýt vừa khéo chặn ngay trước cửa căn phòng, cũng che khuất cả tầm nhìn của nhóm lính tinh anh công nghệ cao Nhật Bản.
Nhìn hướng thì không phải đường về trung tâm thương mại, cũng không phải đường về Đại sứ quán.
Cố Niệm Chi nhếch mép:
Tôi cũng không biết.
Pằng!
Thanh sắt chốt cửa vừa rút ra chưa được bao lâu thì bên ngoài độ3t nhiên có tiếng nổ, cuốn lên màn khói đen sì và bụi bặm. Khói nhiều đến nỗi len lỏi qua khe cửa bay vào trong.
Đương nhiên không phải.
Cố Niệm Chi nhe răng cười với cô ta:
Tôi ăn trộm đấy.
Ăn trộm mà còn vui vẻ cao ngạo như thế đấy!
Cố Niệm Chi bỏ tay bịt mũi xuống, nắm chặt cánh tay của Dung Minh Tinh, nói nhỏ:
Đi!
Hai người lao ra khỏi căn phòng, nhằm hướng chín giờ mà chạy. Họ chạy rất nhanh, nhanh hơn bình thường không biết bao nhiêu lần.
Vừa đi chưa được bao lâu thì xe đằng sau đã đuổi đến nơi.
Cố Niệm Chi liếc mắt nhìn qua gương chiếu hậu, thấy có ít nhất ba chiếc xe Ford SUV cùng màu đã hùng hổ lao ra từ hai con đường trái phải đuổi tới.
Một suy nghĩ bất chợt lóe lên trong đầu hai người: Hóa ra khi con người đứng trên ranh giới sống chết thì đúng là sẽ phát huy năng lượng lớn hơn bình thường thật...
Hướng chín giờ có một cái ngõ nhỏ, Cố Niệm Chi không cần suy nghĩ, lập tức kéo Dung Minh Tinh chạy về phía ấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.