Chương 2181: Nếu không có cô
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1038 chữ
- 2022-02-19 05:07:06
Quỹ mà bà nội để lại cho ba vốn do cô ta nắm giữ nhưng Cố Niệm Chi đã tuyên bố sẽ bắt cô ta phải nhổ ra. Còn cả việc lúc trước cô ta đã 8cho kẻ thần kinh Tống Cẩm Ninh kia biết mặt nữa… Dù sao mẹ cô ta cũng chết vì bà ta, cô ta cho bà ta nếm trải đau khổ thì đã sao?
<3br>Hoắc Thiệu Hằng ở trong quân đội được xưng là
công tư phân minh
nhưng khi đến việc nhà mình lại chẳng phân minh tí nào.
Bở9i vì Tống Cẩm Ninh là mẹ anh nên anh bất công vô cùng.
Anh cũng chẳng nghĩ xem vì Tống Cẩm Ninh chắn giữa ba và mẹ cô ta khiến 6mẹ cô ta buồn bực suốt mười mấy năm, sự đau khổ đó chỉ có người con gái như cô ta mới hiểu được.
Nhưng có tác dụng gì chứ?
Có Cố Niệm Chi, Hoắc Thiệu Hằng chưa bao giờ thèm nhìn cô ta lấy một cái.
Thật ra cô ta đã quên mất là ngay từ khi Cố Niệm Chi chưa xuất hiện, Hoắc Thiệu Hằng đã chẳng nhìn cô ta được mấy lần.
Hà Chi Sơ nắm chặt tay, đặt trên lồng ngực.
Từ sâu thẳm đáy lòng anh như bị người ta khoét bằng con dao nhọn mang đầy gai ngược.
Đau không thể tả, không thể nào thở nổi.
Đối với cô ta những thứ khác đều là mây bay, chỉ có giấy đăng ký kết hôn mới là thật. Chỉ cần có giấy đăng ký kết hôn, cô ta sẽ có thể kéo Hoắc Thiệu Hằng về từ chỗ Cố Niệm Chi.
Cô ta chẳng ngờ được mục tiêu mình cố gắng phấn đấu gần một năm lại tan tành vì Cố Niệm Chi ôm được chân Tổng thống Nga.
Mộng đẹp của cô ta vỡ vụn. Cô ta biết cuộc đời mình sẽ chẳng còn sung sướng nữa…
Hai người cùng sống chung trong một gia đình kể từ khi còn nhỏ, Hoắc Thiệu Hằng chưa từng có tình cảm vượt quá phạm vi anh em với cô ta.
Nhưng La Gia Lan đã biết mình không phải con ruột của Hoắc Quan Nguyên từ trước nên mới để mặc bản thân mình thương thầm Hoắc Thiệu Hằng nhiều năm.
Kết quả người đàn ông cô ta thầm thương trộm nhớ bao năm lại bị một cô gái mồ côi không rõ từ đâu nhảy ra cướp mất.
Đêm khuya tĩnh mịch, anh từng nghĩ không biết bao nhiêu lần rằng Cố Niệm Chi đeo chiếc nhẫn khảm viên kim cương Đại công tước Joseph thì sẽ như thế nào…
Viên kim cương ấy thuộc về cô, chiếc nhẫn ấy cũng thuộc về cô.
Với chiếc nhẫn ấy, anh luôn nhớ như in, nhớ tới mức có thể đọc ra từng kích thước của nó.
Anh đã ngỡ rằng đời này sẽ chẳng thể trông thấy Cố Niệm Chi đeo nó.
Không ngờ cuối cùng vẫn thấy được.
Mặc dù không phải anh đeo cho cô.
Kẻ không biết xấu hổ đúng là vô địch thiên hạ.
La Gia Lan thầm mắng Cố Niệm Chi trong lòng rồi nắm chặt nắm tay đi ra khỏi nhà ăn.
Đợi Cố Niệm Chi và Hoắc Thiệu Hằng về nước, những tháng ngày tốt đẹp của cô ta cũng kết thúc.
Anh ngã xuống đất.
Sau bốn năm tới nơi đây, lần đầu tiên anh phát bệnh.
Trong nhà không có người, không có sự đồng ý của anh sẽ chẳng ai có thể bước vào cửa nhà một bước. Nhưng vào được thì cũng có thể làm gì chứ?
…
Khi đài truyền hình Hoa Hạ phát đoạn video đang nổi rần rần lên và lúc chiếc nhẫn kim cương cỡ lớn khiến người ta chói mắt của Cố Niệm Chi xuất hiện, số người giật mình không chỉ có mình La Gia Lan.
Hà Chi Sơ cũng ngạc nhiên tới nỗi nhào tới trước tivi, nhìn chiếc nhẫn kim cương trên tay Cố Niệm Chi và vuốt ve màn hình tivi như để cảm nhận nó một cách cuồng nhiệt.
Cô ta trả thù cho mẹ mình thì 5đã sao?
Tại sao Hoắc Thiệu Hằng lại không thể thông cảm cho cô ta chứ?
Nếu không vì Tống Cẩm Ninh, ba cô ta Hoắc Quan Nguyên đã trở thành vợ chồng thật sự với La Hân Tuyết rồi, và như vậy thì cô ta đâu cần vắt óc nịnh nọt Hoắc Học Nông chỉ để tìm một chỗ dựa cho mình.
Cô ta suy nghĩ thật lâu mới nghĩ ra được một biện pháp duy nhất đó là gả cho Hoắc Thiệu Hằng.
Chỉ cần cô ta gả cho Hoắc Thiệu Hằng, mọi vấn đề của cô ta đều được giải quyết dễ dàng.
Cô ta cố gắng hơn một năm, cuối cùng cũng thuyết phục được Hoắc Học Nông, chỉ đợi tới khi Hoắc Thiệu Hằng buộc phải kết hôn để Hoắc Học Nông thuyết phục Hoắc Quan Thần thì giấy đăng ký kết hôn sẽ nằm gọn trong tay cô ta.
Không thể đợi được, cô ta không thể đợi thêm bất cứ giây phút nào nữa.
Dù là khoản tiền quỹ kia hay là vụ kiện cô ta
ngược đãi
Tống Cẩm Ninh cũng đều là cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
Kéo mọi người chết chùm hay chiến đấu tới cùng, cô ta đều không thể làm gì khác được.
Anh sống trên đời cũng chỉ là gánh nặng.
Hà Chi Sơ cười khổ, nằm đơ người trên sàn nhà lạnh lẽo, không thể nhúc nhích.
Ngay khi anh sắp từ bỏ việc tự cứu lấy bản thân, tiếng chuông điện thoại bỗng reo lên.
Hà Chi Sơ đã chẳng còn sức để mở điện thoại ra nhận cuộc gọi. Nhưng anh nghe được tiếng chuông đó là tiếng chuông cuộc gọi của ba.
Tiếng chuông điện thoại kêu thật lâu, vang vọng khắp căn nhà trống trải.
Hà Chi Sơ dần nhắm mắt lại.
Lúc này chiếc điện thoại đợi rất lâu vẫn không có ai bắt máy bỗng lóe lên rồi camera trên điện thoại tự động mở ra. Trên màn hình điện thoại xuất hiện gương mặt của Hà Thừa Kiên, ba Hà Chi Sơ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.