Chương 2356: Người hận nhất
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1091 chữ
- 2022-02-20 03:36:23
Đáng tiếc lại không dùng đúng cách, nên mới bỏ lỡ Tống Cẩm Ninh.
Nhưng mặc dù Cố Niệm Chi biết chuyện, cô vẫn tỏ vẻ vô cù8ng hoảng sợ.
Tạ Thận Hành chưa từng cay nghiệt trước mặt người khác như thế. Cho dù đối phương dựa vào nhà họ Tạ mới có được thành tựu, nhà họ cũng chưa từng kể công tự mãn. Để cho người ta một con đường thì sau này mới dễ nhìn mặt nhau.
Nhưng Hoắc Học Nông thì quá đáng lắm rồi.
Hoắc Học Nông cảm thấy có một mùi máu tanh xộc lên từ cổ họng, ông ta gắng nhịn mới nuốt được cơn giận này xuống. Nhưng khuôn mặt vẫn nóng hừng hực, mặt mũi mấy đời đã bị một câu nói của La Gia Lan kéo xuống sạch.
Tạ Thận Hành hừ lạnh một tiếng, ông chắp tay sau lưng đi tới trước giường bệnh của Hoắc Học Nông:
Hoắc Học Nông, ông giỏi lắm! Đến di chúc của con trai mình mà cũng dám giấu đi, để tài sản rơi vào tay đứa cháu gái không máu mủ gì chứ không chịu đưa cho Thiệu Hằng! Tôi hối hận vì năm đó đã không ép chị tôi ly hôn với ông!
Cho nên Hoắc Học Nông mới bị đuổi ra khỏi ngành, khai trừ quân tịch. Nghiêm trọng hơn là còn có thể vào tù.
Hoắc Học Nông, ông tự hỏi lương tâm của mình đi, ông có xứng đáng với chị tôi không? Chị tôi có lỗi với ông à? Sinh con dưỡng cái cho ông, chuẩn bị tiền đồ cho ông, không có nhà họ Tạ chúng tôi thì ông có thể thăng tiến nhanh vậy hả?
Hoắc Học Nông mạnh miệng, bực bội đáp:
Sao tôi lại không coi con trai mình là người được? Quan Nguyên và Quan Thần từ trẻ đã có địa vị cao trong quân đội rồi. Thiệu Hằng thì khỏi phải nói, từ nhỏ nó đã được bà nội nó nâng đỡ, nhờ có địa vị và sức ảnh hưởng của tôi và ba nó trong quân đội mà nó lên được chức thiếu tướng khi còn trẻ hơn cả bác cả và ba nó, ông còn chưa hài lòng à?
Nhưng Bảo Thần thì có gì? Từ nhỏ nó đã không có ba, ông có biết nó sống thế nào không? Lúc trở lại bên cạnh tôi, tôi lại không có cách nào giúp nó ngoài mặt, chỉ muốn cho nó ít tiền để cuộc sống của nó nhẹ nhàng hơn, ông cũng thấy chướng mắt à? Ông cũng có con trai mà, môi hở răng lạnh, tôi có thể bất công được sao?
Cố Niệm Chi cười khổ rồi vội nói:
Chương Bảo Thần là con trai ngoài giá thú của Chương Phong và ông Hoắc, Chương Văn Kiệt là con của Chương Bảo Thần, cũng chính là cháu trai của Chương Phong và ông Hoắc đây.
Ha ha, vì con riêng mà ông bận lòng thật đấy.
Khóe mắt của Tạ Thận Hành như co giật:
Quan Nguyên và Quan Thần có gì không tốt hả? Ông không coi bọn nó là người sao? Muốn nhục mạ bọn nó như thế? Thậm chí là làm nhục người vợ đã khuất của mình như vậy?
Tạ Thận Hành không giữ mặt mũi cho ông ta nữa:
Ông vẫn nhớ nhung bà y tá trưởng đó sao? Ngoài làm những việc trong phạm vi trách nhiệm của mình ra, bà ta còn giúp gì được cho ông mà khiến ông nhớ mãi không quên như thế?
Hoắc Học Nông bị nói đến thẹn quá hóa giận, ông ta hét lên:
Ai nhớ mãi không quên bà ta hả? Điều tôi hối hận nhất chính là đã qua lại với bà ta!
Không chỉ mất đi quân hàm và đãi ngộ, còn bị bạn bè thân thích chế nhạo, đi tới đâu cũng không ngóc đầu lên được.
Người ông ta hận nhất, ngoài Cố Niệm Chi ra thì chính là Chương Phong.
Ba người trong Cục tác chiến đặc biệt còn kinh hãi hơn, trực giác mách bảo họ đã nghe được chuyện gì đó khô3ng nên nghe rồi. Nhưng họ lại không dám ra ngoài, chỉ có thể nhắm mắt đứng đó mà thôi.
Thái Thắng Nam vừa kinh ngạc lại 9vừa lúng túng, ánh mắt liên tục đảo qua giữa Hoắc Học Nông và La Gia Lan.
Cố Niệm Chi vạch trần chuyện mà ông ta muốn giấu suốt 17 năm, như muốn ép ông ta vào đường chết.
Ông hối hận? Ông hối hận mà còn nghĩ trăm phương ngàn kế lấy tài sản của chị tôi cho cháu trai của ông và Chương Phong à?
Tạ Thận Hành chỉ hận không thể đánh cho ông ta một cái:
Ông giao di chúc của Quan Nguyên ra đây. Nếu không đừng trách tôi không khách sáo!
Ở thời đại đó, nếu Tạ Tư Nghiên ly hôn với Hoắc Học Nông thì ông ta không còn bất cứ thứ gì.
Mặc dù hôn nhân trong quân đội thì khó ly hôn, nhưng trong tay Tạ Tư Nghiên có chứng cứ ngoại tình của Hoắc Học Nông, vậy thì thỏa mãn vấn đề tác phong rồi.
Ông Hoắc nói anh lên được thiếu tướng là nhờ vào ông ta sao?
Đúng là ngựa không biết mặt dài, nói mà không biết ngượng.
Nếu như những lời La Gia Lan vừa nói là sự thậ6t, thì cô ta nên xem lại La Gia Lan có đáng để cô ta tiếp tục làm luật sư hay không.
Cũng may đã nhận sáu triệu đô la Mỹ5 tiền đặt cọc, không đến nỗi mất hết vốn liếng.
Chương Phong là Chương Phong, Bảo Thần là Bảo Thần! Ông đừng nhập làm một.
Lúc này Hoắc Học Nông không để ý gì nữa, ông ta đã trở mặt rồi thì còn quan tâm quá làm gì?
Bảo Thần là ai nữa? Chẳng lẽ ông còn có người tình khác nữa à?
Tạ Thận Hành hoảng hồn:
Hoắc Học Nông, ông có biết ông bao nhiêu tuổi rồi không hả?
Cố Niệm Chi ở bên nghe vậy mà càng thấy khó chịu.
Chuyện của Hoắc Quan Nguyên và Hoắc Quan Thần thế nào cô không biết, nhưng cô quá hiểu Hoắc Thiệu Hằng.
La Gia Lan nhìn gương mặt tái mét của Hoắc Học Nông, tâm trạng mới khá hơn.
Ai bảo ông thấy chết mà không cứu, vậy thì chúng ta cá chết lưới rách đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.