Chương 2497: Xin hạt nhân được hạt nhân, muốn đấm thì được đấm (2)


...

Hoắc Thiệu Hằng xin quân đội giúp đỡ, sau khi gọi điện thoại cho Thượng tướng Quý xong, còn ra lệnh cho Triệu Lương Trạch thô8ng qua tín hiệu sóng ngắn vô tuyến thông dụng quốc tế gửi tín hiệu cầu cứu với toàn bộ vùng biển Đại Tây Dương.


Mayday! Mayday!3 Chúng tôi là hạm đội nghiên cứu khoa học của Đế quốc Hoa Hạ, trên đường về gặp phải cướp biển. Xin nhờ trợ giúp! Xin nhờ trợ giúp!

Điều đáng tiếc chính là những đất nước phương Tây bình thường cứ ba hoa
nhân quyền
bậy bạ, tỏ vẻ cực kỳ
tốt bụng
, tràn ngập
tì6nh thương mến thương
, giờ phút này đồng loại câm điếc cả tập thể.
Hoắc Thiệu Hằng:
...

AN602 cũng được gọi là bom của nước Nga, NATO đặt cho nó một cái tên là bom hydro RDS-220, còn có tên là
Vua Của Các Loại Bom
.
Đó là loại bom siêu nhất trong lịch sử loài người từ xưa đến giờ.

Khó nói lắm.
Vladimir nhíu mày:
Chỗ đó thật sự quá bí mật, tôi nhìn tọa độ và bản đồ mây từ vệ tinh, chỗ đó trùng hợp có rất nhiều cây cối, ngăn chặn sự điều tra của vệ tinh.

Bây giờ tên lửa đạn đạo của Đế quốc Hoa Hạ đã đốt trụi chỗ đó, toàn bộ căn cứ mới bị vệ tinh của các quốc gia phát hiện ra.
Nhưng mà nếu như là trước đây thì anh ta có thể khẳng định chắc chắn 100% không phải là cướp biển, bởi vì cướp biển sẽ không thể có căn cứ quân sự và tàu chiến hùng hậu như vậy.
Đến cả nước Mỹ khi đứng trước AN602 cũng phải nhường bước lui binh.
Quả nhiên là dân tộc chiến đấu, hở một tí ra muốn hủy diệt trời đất.
Hoắc Thiệu Hằng gửi điện báo về lại cho sĩ quan chỉ huy của tàu ngầm hạt nhân của Nga, anh lễ phép cảm ơn sự giúp đỡ của bọn họ, nhưng cũng từ chối lời đề nghị này một cách rất khéo léo, nói rằng cướp biển cũng là người, tuy rằng cướp biển tấn công hạm đội của bọn họ, nhưng dựa theo nguyên tắc chủ nghĩa nhân đạo, bọn họ không thể làm như vậy được.
Nhưng mà bây giờ thì anh ta lại không dám nói như vậy nữa.
Cướp biển bây giờ đã phát triển càng lúc càng quy mô, hơn nữa có rất nhiều cướp biển làm to làm mạnh, mời được cựu bộ đội đặc chủng làm huấn luyện viên, thực lực không còn giống như xưa nữa.
Mấy năm nay cướp biển hoành hành, vừa giết vừa cướp vừa bắt cóc rồi còn vơ vét, kiếm được không ít tiền.
Không có một đất nước phương Tây nào trả lời lại tín hiệu cầu5 cứu của bọn họ.
Trên thực tế thì vốn dĩ có hai chiến hạm
nước Mèo Giấy
đi qua đi lại tuần tra ở xung quanh, sau khi nghe thấy tín hiệu cầu cứu thì lập tức xoay bánh lái về cảng.
Chỉ có một chiếc tàu ngầm nguyên tử của Nga ngoài 500 hải lý trả lời tín hiệu cầu cứu của bọn họ, hỏi bọn họ có cần một viên AN602 hay không.
Những lời giải thích này của Hoắc Thiệu Hằng được tàu ngầm truyền lại y nguyên cho tổ chức KGB, tiến hành phân tích tình báo.
Người đứng hai của KGB Vladimir nhìn thấy cái cớ vờ vịt này của Hoắc Thiệu Hằng thì suýt đã ói ra. Anh ta ghét bỏ đập bàn nói với trợ lý Peter của mình:
Quân đội của Đế quốc Hoa Hạ có người như Hoắc Thiệu Hằng thế thì đúng là vô địch rồi! Cậu xem anh ta nói phét như thế này! Đúng là là không đánh chết thì cũng làm tôi mắc ói chết!

Peter vẫn cứ cái kiểu chưa tỉnh ngủ, nhai kẹo cao su mập mờ không rõ:
Chỗ đó còn có một căn cứ quân sự bí mật, anh cảm thấy thật sự là cướp biển sao?

Peter mở ảnh chụp phân tích từ vệ tinh trong máy tính lên, cụp mắt nói:
Nhìn từ một vài ảnh chụp vệ tinh này thì đầu tiên hạm đội của Đế quốc Hoa Hạ dùng tàu ngầm phóng tên lửa đạn đạo phá hủy cơ sở thiết bị trên mặt đất của căn cứ quân sự bí mật kia.



Khéo sao chỗ đó cây cối mọc um tùm, vốn dĩ có thể cản trở vệ tinh dò tìm, nhưng nếu bị tên lửa đạn đạo bắn trúng thì đó chính là tổn thất nặng nề cả đôi đường. Vụ nổ dấy lên lửa lớn kéo theo những cây cối cao to kia, chỉ có thể bị thiêu trụi sạch sành sanh.



Sau đó lại đến một đợt bắn phá của máy bay không người lái, giết hết toàn bộ những người chạy nạn may mắn sống sót sau vụ nổ chạy ra khỏi đám cháy.



Cuối cùng điều động máy bay dựa trên tàu sân bay trực tiếp nâng mẫu laser GBU-49 điều khiển đường đi của bom, loại bom này gọi là bom phá bunker, có thể phá hủy toàn bộ kiến trúc sâu 50m dưới lòng đất.


Ngón tay Peter chỉ trỏ trên màn hình:
Sao anh ta lại phải dùng bom phá bunker để kết thúc trận chiến này? Có phải là căn cứ quân sự kia còn có cơ sở thiết bị dưới lòng đất không?


Vladimir liên tục gật đầu, khen ngợi nói:
Peter, quả nhiên là anh thông minh nhất! Tôi không hề đánh giá sai lầm về anh!



Cho nên anh cũng nghĩ rằng căn cứ kia có phòng thí nghiệm dưới lòng đất sao? Tiếc là dùng cả bom phá bunker rồi, chắc chắn không còn sót lại gì.
Dáng vẻ Peter giống như là rất tức giận.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.