Chương 2498: Xin hạt nhân được hạt nhân, muốn đấm thì được đấm (3)
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1298 chữ
- 2022-02-21 03:31:33
Lúc này chú tài xế mới vỗ vai anh ta rồi cười nói:
Vậy thì tốt. Sếp à, thực tập sinh nữ mới tới dưới lầu có vẻ hứng thú với sế8p đó, muốn hẹn sếp...
Cút!
Vladimir sa sầm mặt mày, đạp ông ta một phát:
Linna mới ra đi chưa được bao lâu mà ông 3đã có mặt mũi nói ra câu đó à?
Chú tài xế trừng mắt, nghi ngờ hỏi anh ta:
Sếp à, anh đâu phải bạn trai của người ta,9 chẳng lẽ định giữ mình vì cô ấy không cưới vợ hả? Không phải là anh cố ý chứ? Cố ý lấy cô ấy ra che giấu cho xu hướng tình dụ6c thật của mình?'
Nói xong ông ta vội bước lùi về sau mấy bước, chỉ lo bất cứ lúc nào Vladimir cũng có thể nhào lên ng5ười mình:
Tôi là thẳng mà. Sếp cách xa tôi ra.
Chú cứ nói.
Trái tim muốn nhảy ra khỏi họng của Cố Niệm Chi cuối cùng cũng được thả lỏng, cô thở phào nhẹ nhõm, cười ngọt ngào xinh xắn.
Thượng tướng Quý vẫn nghẹn lời không nói được, do dự hồi lâu ông mới nói tiếp:
Chú nghe nói Triệu Lương Trạch bảo cháu ra bến cảng quân sự đón họ phải không?
Thượng tướng Quý đích thân mở cửa, mời cô vào.
Cố Niệm Chi không khỏi nhướn mày.
[Chú tài xế]: Cereus, xem ra đời này Vladimir phải độc thân rồi. Sau khi Linna mất, anh ta sợ hãi tránh xa toàn bộ sinh vật khác giới, tôi nghĩ anh ta có thể đi làm cha xứ đạo Cơ Đốc đấy.
Cha xứ đạo Cơ Đốc cũng như xuất gia vậy.
Thượng tướng Quý nhẹ nhàng đóng cửa lại sau lưng cô.
Tiểu Cố ngồi đi.
Ông chỉ chiếc ghế sofa nhỏ bên cửa sổ sát đất trong phòng làm việc, rồi đi tới ngồi quay lưng về phía cửa sổ trước.
Cô nghe vậy thì hơi ngượng nghịu nhưng cũng có phần sợ hãi, bồn chồn không yên.
Một lát sau, cô rụt rè hỏi:
Thượng tướng Quý, rốt cuộc chú có chuyện gì ạ? Là Hoắc thiếu... Hoắc thiếu có chuyện gì sao?
Vừa nhắc đến Vladimir, Tiêu Dạ bỗng cảnh giác hơn, cô đưa mắt nhìn vẻ mặt của Cố Niệm Chi thì bị dáng vẻ gian xảo nửa cười nửa không như con cáo nhỏ của cô chọc cười.
Tâm trạng nhanh chóng bình tĩnh lại, Tiêu Dạ hờ hững
ừ
một tiếng rồi nói:
Thế à?
Đi đến nhà Thượng tướng Quý ở đại viện tổng bộ quân khu, Cố Niệm Chi được thư ký Tào ra đón rồi đưa đến trước phòng làm việc của Thượng tướng Quý.
Ông gõ cửa:
Thưa thủ trưởng, cô Cố tới rồi.
Ân cần lễ độ như vậy, có vấn đề, có vấn đề rồi.
Nhưng cô vẫn tỏ vẻ như không hề nhận ra, mỉm cười bước vào trong.
Thành thật hơn Vladimir nhiều.
Cố Niệm Chi biết Vladimir có mấy phần cảnh giác với cô, nói chuyện thì ấp a ấp úng, giống như thể chỉ lo một giây sau cô sẽ tiết lộ chuyện trên trời dưới đất mà anh ta nói cho Hoắc Thiệu Hằng vậy.
Cố Niệm Chi nhìn thấy tin nhắn Wechat này thì không biết nên trả lời thế nào. Cô thở dài lại thấy buồn cười, cuối cùng gửi một phong bao lì xì an ủi ông.
Cô nhìn Tiêu Dạ ngồi bên cạnh mình đang tập trung tinh thần lái xe thì cười nói:
Chú tài xế thú vị thật, tôi càng ngày càng thích chú ấy.
Cố Niệm Chi rời mắt, khóe môi nở nụ cười, nhìn về dòng xe như sông dài ngoài cửa sổ.
...
Mặc dù anh ta không sai, bởi vì đúng là cô đã nói rất nhiều tin tức quan trọng mà mình biết cho Hoắc Thiệu Hằng thật.
Cố Niệm Chi hát lên, khẽ nở nụ cười.
Đúng vậy ạ, lần trước gọi điện thoại bảo mười hai ngày nữa, cháu vẫn đang đếm ngày đây.
Cố Niệm Chi gật đầu rồi khéo léo nói:
Anh Đại Hùng sẽ đưa cháu đi cùng, nghe nói ở bến cảng quân sự không thể tùy tiện ra vào.
Ừ, vậy thì tốt.
Thượng tướng Quý gật đầu:
Ở cảng quân sự, chúng ta sẽ có một số nghi thức nhỏ, chuẩn bị cho di thể liệt sĩ lên bờ. Chú nghĩ có thể nhờ cháu tặng hoa cho hai vị liệt sĩ được không?
Vốn dĩ trong lòng chú tài xế không được thoải mái lắm, nhưng Peter lại rất biết cách đối nhân xử thế. Vô tình chú tài xế phát hiện mình sắp bị Peter mua chuộc rồi...
Ông ta lắc đầu rời khỏi văn phòng của Vladimir, nhíu mày nghĩ một hồi, bèn lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Cố Niệm Chi:
Chú tài xế?
Tiêu Dạ giữ tay lái, hơi nhíu mày:
Chú tài xế nào?
Cô đang lái xe trên đường đi về doanh trại quân đội.
Cô không dám nói
xảy ra chuyện
.
Thượng tướng Quý lắc đầu cười khổ:
Không, Hoắc thiếu không có chuyện gì. Nhưng mà lần này cậu ấy làm nhiệm vụ, tình cờ đưa theo hai thi thể liệt sĩ trở về. Chú muốn nhờ cháu giúp một chuyện...
Peter là tổ trưởng, Linna là tổ phó tổ tác chiến
Sau khi Linna hy sinh vì nhiệm vụ, Peter như được ngồi tên lửa phóng lên trên.
Không thành vấn đề ạ.
Cố Niệm Chi đồng ý vô cùng sảng khoái.
Mặc dù cháu không phải là người của quân đội nhưng cháu cũng được coi như gia đình quân nhân rồi.
Vừa nghe đã biết những chuyện như vậy là nghi thức bí mật trong quân đội, không thể gióng trống khua chiêng được.
Bàn tay giữ tay lái của Tiêu Dạ bất giác nắm chặt, gân xanh trên mu bàn tay cũng lộ ra.
Đôi mắt Cố Niệm Chi hơi đảo, cô nói tiếp:
Tôi không thích người đứng thứ hai của KGB Vladimir cho lắm. Anh ta đáng ghét lắm, lúc nào nhìn người ta cũng ra vẻ ‘tôi biết tỏng cô rồi’, nói chuyện thì kỳ quặc.
Cố Niệm Chi đành phải ngồi vào chỗ đối diện với ông, đối mặt với cửa sổ.
Cửa sổ sát đất được treo rèm cửa từ trần nhà đến sàn màu vàng nhạt, ánh sáng chiếc đèn lỗ nhỏ LCD trên đỉnh đầu chiếu sáng khắp phòng giống hệt như ánh mặt trời tự nhiên bên ngoài vậy.
Bởi vì Thượng tướng Quý đột nhiên gọi điện tới, bảo Cố Niệm Chi sang phòng làm việc của ông, có chuyện muốn nhờ cô giúp.
Là một người bạn tôi quen ở Nga.
Cố Niệm Chi híp mắt nhìn Tiêu Dạ:
Chú ấy là người của KGB, nhưng lại không hề khủng bố như trong truyền thuyết mà buồn cười lắm.
Thẳng mẹ ông! Cong mẹ ông ấy!
Vladimir bị chọc tức đến mức chỉ hận không thể phun một ngụm máu ra ngoài, suýt rút súng ra bắn.
Peter nhanh tay cướp lấy khẩu súng rồi nháy mắt với chú tài xế, bảo ông ta nhanh đi đi.
Thượng tướng Quý nhìn Cố Niệm Chi chăm chú rồi cười ôn hòa:
Gần đây cháu thế nào? Khỏe chứ?
Tốt lắm ạ.
Cố Niệm Chi buồn bực, sao lại nói chuyện với giọng điệu chia buồn dành cho gia quyến của các liệt sĩ như thế chứ?!
Dáng vẻ như hoàn toàn không có hứng thú.
Giả vờ à, em cho chị giả vờ đấy.
Cho cô đi chắc không phải vì tiện chứ?
Không phải là Cố Niệm Chi không nghi ngờ. Cô không tin quân đội không tìm được người tặng hoa thích hợp mà nhất định phải nhờ người ngoài là cô giúp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.