Chương 2567: Người mạnh còn có người mạnh hơn
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 908 chữ
- 2022-02-21 03:42:59
Chuyện gì thế nhỉ? Hệ thống có lỗi à?
Họ đứng dưới lầu lẩm bẩm, nhưng vẫn định gọi điện thoại lên hỏi thử.
Vừa nãy họ không sao gọi điện đ8ược nên sợ đến mức run cả chân.
Họ vội lấy khẩu trang và kính bảo vệ mắt đeo vào, sau đó xông tới.
Là Tiêu Dạ!
Nguy rồi! Xảy ra chuyện thật rồi!
Mấy người lao ra khỏi thang máy, nhìn thấy cửa nhà Cố Niệm Chi bị bắn thành cái rổ.
9Họ liếc nhìn nhau, cảm thấy có gì đó không ổn, vừa đi vào thang máy vừa gọi điện thoại cho Tiêu Dạ.
Điện thoại của Tiêu Dạ thì kết nối nhưn6g không ai trả lời.
Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau.
Đi đâu rồi nhỉ?
Người kia cầm điện thoại quay một vòng quanh căn nhà của Cố Niệm Chi rồi nói:
Không tìm thấy cô Cố. Chúng tôi gọi điện thoại thì thấy điện thoại của cô ấy đang ở vùng không có sóng.
Chu Khải Nguyên suy sụp, anh ta hít sâu một hơi, nói:
Tôi sẽ phái đại đội tới giúp, các cậu giữ hiện trường, tạm thời không nên để cảnh sát Đế Đô tham gia vào.
Một nhân viên gọi điện vào số của Cố Niệm Chi trước.
Cuối cùng một lúc sau, đầu dây bên kia vang lê3n một giọng nữ khuôn mẫu.
Hoắc Thiệu Hằng bước nhanh như gió, sau khi rời khỏi phòng chỉ huy phòng không thì gần như chạy.
Đi nhanh tới phòng tổng đài, anh nhận điện thoại của Chu Khải Nguyên:
Tôi là Hoắc Thiệu Hằng.
Họ đẩy cửa ra thì thấy một người đầy máu nằm dài trên tấm thảm trắng, hơi cay từ lựu đạn trong phòng bay ra.
Mấy người giật mình không kịp chuẩn bị, bị hun đến mức ho khan liên tục, không ngừng chảy nước mắt.
Chu Khải Nguyên lập tức lấy điện thoại màu cam có cấp độ an ninh cao nhất của Cục tác chiến đặc biệt, gọi đến tổng đài của căn cứ quân sự ở thành phố Nhật Hòa.
Tôi là Đại tá Chu Khải Nguyên của Cục tác chiến đặc biệt, tôi có chuyện rất quan trọng muốn báo cáo với Hoắc thiếu Thiệu Hằng, xin anh tìm Hoắc thiếu Thiệu Hằng tới ngay
.
Tôi về ngay lập tức.
Anh không hỏi thêm nữa, vừa nói với người trong phòng tổng đài:
Tôi có việc gấp, phải lập tức về Đế Đô, anh báo cho Thượng tướng Quý giúp tôi. Ngoài ra lệnh cho máy bay cho tôi, mười phút nữa cất cánh, bảo Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch lập tức ra sân bay!
Anh không quay đầu lại phòng tổng đài mà chạy về phía ký túc xá, chỉ dọn dẹp laptop và điện thoại di động rồi chạy về phía sân bay.
Có người gọi xin cứu trợ, có người gọi xe cấp cứu, có người nhanh chóng cầm máu cho Tiêu Dạ, còn có người lập tức gọi điện cho lãnh đạo tổng bộ Chu Khải Nguyên, báo cáo chuyện lớn xảy ra ở đây.
Chu Khải Nguyên nhận được điện thoại thì giật mình:
Cậu nói cái gì? Tiêu Dạ bị thương nặng? Cô Cố đâu? Cô Cố đâu rồi?
Tổng đài vừa nhìn thấy là điện thoại màu cam thì cũng biết là có chuyện lớn xảy ra nên lập tức phái người đi đến phòng chỉ huy phòng không tìm Hoắc Thiệu Hằng tới, nói:
Hoắc thiếu, Chu Khải Nguyên của tổng bộ Cục tác chiến đặc biệt Đế Đô gọi điện cấp cam tìm ngài, mời ngài nhanh đến nghe điện thoại.
Tầm mắt của Hoắc Thiệu Hằng đang nhìn ngoài cửa sổ quay về, nghe nói Chu Khải Nguyên gọi điện thoại cấp cam, ánh mắt anh bất giác như co lại.
Hoắc thiếu, Tiêu Dạ bị tập kích, cô Cố không rõ tung tích, ngay ở khu nhà Tam Hoàn.
Trong đầu Hoắc Thiệu Hằng như ong lên, trước mắt biến thành màu đen. Anh sử dụng hết khả năng khống chế mới có thể khiến mình bình tĩnh lại.
Có điều sau khi điện thoại của Tiêu Dạ vang lên vài tiếng thì có tin nhắn thoại của cô ấy phát ra:
Tôi gặp nạn rồi, nh5anh tới cứu viện.
Đây là tin tự động trả lời đặc biệt trên điện thoại do cô thiết lập.
Lúc đó thời gian gấp quá, Tiêu Dạ thấy điện thoại thì không gọi được, cô chỉ kịp sửa lại tin nhắn thoại tự động hồi đáp của mình.
Đây cũng là chức năng đặc biệt trong điện thoại của thành viên Cục tác chiến đặc biệt.
Anh bình tĩnh đứng lên:
Điện thoại ở đâu?
Ở phòng tổng đài.
Sao lại ác thế này?
Họ lập tức hành động.
Chu Khải Nguyên vô thức về trạng thái nghiêm:
Hoắc thiếu, tình hình không ổn. Tiêu Dạ bị tập kích, cô Cố không biết tung tích, ngay ở khu nhà Tam Hoàn.
Mãi đến ba giây sau Hoắc Thiệu Hằng mới phản ứng được:
Cậu lặp lại đi.
Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch nhận được tin cũng ngẩn ra.
Chu Khải Nguyên gọi điện thoại cấp màu cam? Trời đất! Có chuyện lớn rồi!
Âm Thế Hùng vỗ đầu:
Đi nhanh, đi nhanh!
Anh ta đẩy Triệu Lương Trạch xông về ký túc xá, cũng chỉ lấy laptop và di động.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.