Chương 2568: Anh sẽ làm gì?


Hoắc Thiệu Hằng vẫn luôn trầm ổn, bình tĩnh, nhưng chuyện này nằm ngoài dự tính của anh, hoặc là nó gây cho anh một chấn 8động rất lớn.

Anh chỉ có thể im lặng để tránh mình thất thố.

Âm Thế Hùng là người phản ứng lại trước, an3h ta vội vàng cầm điện thoại lên gọi cho Chu Khải Nguyên.
Chỉ có bình tĩnh, anh mới có thể suy tính được bình thường.
Một tay nắm chặt di động, anh ngồi thẳng ngay ngắn trên ghế máy bay, tầm mắt nhìn trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ phía trước, lòng như lửa đốt, một ngày đằng đẵng tựa một năm.
...
Dù sao Cố Niệm Chi không phải người bình thường mà là vợ của Hoắc Thiệu Hằng.
Vào ngày Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi ký giấy kết hôn, Chu Khải Nguyên là một trong số những người có mặt ở đó nhưng anh ta không nói với bất kỳ ai. Anh ta hiểu Cố Niệm Chi quan trọng với Hoắc Thiệu Hằng như thế nào.
Anh ta chỉ mong thủ trưởng của mình có thể vượt qua được cửa ải này.
Hoắc Thiệu Hằng nghe thấy tên
Niệm Chi
, vẻ mặt như siết lại.
Tin Cố Niệm Chi bị bắt đi khiến anh chấn động nhiều hơn anh từng nghĩ.
Cho tới tận lúc này, anh mới buộc mình tỉnh táo lại.
Âm Thế Hùng trầm mặt cúp máy rồi nói với Hoắc Thiệu Hằng:
Trần Liệt đang phẫu thuật cho Tiêu Dạ. Chu Khải Nguyên nói, đối phương rất kiềm chế, khả năng dùng súng vô cùng chính xác, mặc dù trên tay và đùi cô ấy có mười vết đạn nhưng có chín viên tránh được xương và các động mạch lớn...

Triệu Lương Trạch ngồi bên cạnh suy tư, anh ta nghiêng người về trước:
Ý gì vậy? Muốn dùng cách này để cho thấy chúng nương tay rồi à? Có khi nào chúng cũng làm với Niệm Chi...?

Thôi đi, chúng dám bắt cóc Niệm Chi đã là tội ác tày trời rồi. Nói chi tới việc khiến Tiêu Dạ bị thương thành như vậy! Mẹ kiếp, độc ác quá!

May mà anh ta quay lại sớm, vậy thì mới có thể cứu chữa cho Tiêu Dạ đầu tiên.
Chu Khải Nguyên thoáng dừng lại, có mấy câu không tiện nói ra, anh ta nghĩ thầm hay lại đợi sau khi Hoắc Thiệu Hằng trở về hẵng để cho anh ấy tự xác nhận...
Âm Thế Hùng sửng sốt hồi lâu mới thở phì phò nói:
Mẹ nó! Chẳng lẽ muốn ông đây cảm ơn bọn chúng ra tay giữ người lại à? Bọn khốn! Nếu để ông đây bắt được bọn chúng...

Ở bên kia, Chu Khải Nguyên vẫn giữ được bình tĩnh, lúc này anh ta đang ở trước phòng phẫu thuật tòa nhà bệnh viện của Cục tác chiến đặc biệt, trầm giọng nói:
Bây giờ chúng tôi không tìm được vị trí của Niệm Chi.


Còn về Tiêu Dạ, Trần Liệt đang phẫu thuật cho cô ấy. Trước khi đưa vào đã kiểm tra, cổ tay, cánh tay và chân có tổng động mười chỗ trúng đạn, cổ tay bị gãy xương, xương đùi bị gãy. Nhưng đối phương cũng hạn chế, khả năng bắn súng vô cùng chính xác, cách ra tay cũng khá kỳ lạ, ngoài một phát đạn làm gãy xương cổ tay, chín vết còn lại đều không gây ảnh hưởng đến xương, cũng không chạm tới các động mạch lớn nhưng gây thương tổn tới gây cốt. Trần Liệt đang phẫu thuật lấy đạn ra.

Vốn dĩ Trần Liệt bị Chu Khải Nguyên điều đến căn cứ quân sự ở thành phố Nhật Hòa kiểm tra vết thương cho Hoắc Thiệu Hằng, nhưng sau khi Hoắc Thiệu Hằng không sao thì anh ta cũng trở về Đế Đô.
Máy bay quân dụng bay nhanh, chỉ mất nửa tiếng đã đến sân bay Đế Đô, nhanh gấp đôi thời gian lúc bình thường.
Hoắc Thiệu Hằng bước xuống từ máy bay, lính cần vụ Phạm Kiến đã lái xe chờ ở sân bay.
Anh ta đón Hoắc Thiệu Hằng, Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch đi thẳng về khu nhà Tam Hoàn.

Cậu đừng có mạnh miệng, mau về đi, lần này khá phiền toái đấy.

Chu Khải Nguyên nghĩ đến hiện trường ở nhà Cố Niệm Chi, tâm trạng cũng hết sức nặng nề.
Anh ta bảo vệ hiện trường nghiêm ngặt, chỉ đưa Tiêu Dạ đi cũng là để chờ Hoắc Thiệu Hằng về quyết định.

Chu Khải Nguyên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chúng 9ta bố trí nhiều như vậy chẳng lẽ đều trang trí hết à?
Âm Thế Hùng tức giận đạp lên hàng ghế phía trước:
Tiêu Dạ thế nà6o rồi? Niệm Chi có định vị, mấy người có tìm được bây giờ cô ấy đang ở đâu không?

Nhiều năm qua, Cục tác chiến 5đặc biệt của họ không phải là trăm trận trăm thắng, nhưng dưới tình huống an ninh nghiêm ngặt như vậy, họ lại để người khác làm người mình bị thương nặng, mang người mà họ phải bảo vệ đi thì chắc chắn đây là lần đầu tiên.
Không chỉ thua thảm mà còn vô cùng mất mặt.
Từ đó đến nay vừa qua hai tiếng.

Trên thảm căn hộ của Cố Niệm Chi, vết máu của Tiêu Dạ còn chưa khô.

Từ sân bay đến bãi đậu xe của khu nhà Tam Hoàn mất nửa tiếng đồng hồ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.