Chương 2939: Vén lên bức màn mới



Tôi làm như thế là vì anh Hà!
Tần Dao Quang đột nhiên đứng bật dậy khỏi bàn bị cáo, gương mặt đỏ ngầu vì tức giận, đôi môi củ ấu không ngừ8ng run lên, bà ta khàn giọng nói:
Cả đời này tôi chỉ thích có một người... Anh ấy không yêu tôi... tôi vẫn có thể hy sinh vì anh ấy, chết 3vì anh ấy.


Ôn Thủ Ức vội vàng vỗ vào lưng bà ta an ủi, sau đó nói với quan tòa:
Kính thưa chánh án, xin thứ lỗi đương sự của tôi 9hơi kích động.


Sau đó nhanh chóng nêu lời kết án của mình:
Kính thưa chánh án, thưa các vị khách mời, bạn bè, đương sự của tôi là6 bà Tần Dao Quang cả đời này luôn thuận buồm xuôi gió, chỉ gặp một chút trắc trở về mặt tình cảm, nhưng bà ấy cũng không cam chịu bỏ cuộc m5à đã biến tình yêu của mình trở thành tình yêu vĩ đại hơn, to lớn hơn, vùi đầu vào sự nghiệp nghiên cứu khoa học.

Bọn họ cũng có nhiều thắc mắc về động cơ mà Tần Dao Quang đưa ra.
Đúng như những gì Cố Niệm Chi nói, nếu chỉ muốn dụ Cố Tường Văn xuất hiện, như vậy thì sau khi dẫn Cố Niệm Chi đi khỏi nhà họ Hà, bọn họ phải lập tức báo ngay cho nhà họ Hà biết, nhưng bọn họ lại không làm như thế.
Có thể nói động cơ này vẫn luôn bị cất giấu suốt tám năm, sau khi lột trần được sự thật tờ giấy kia không phải do Cố Tường Văn viết cho nhà họ Hà vào tám năm trước, mà là được viết cho Tần Dao Quang vào mười bốn năm trước, bấy giờ toàn bộ vụ án mới chuyển sang một bước ngoặt khác.

Trong cuộc đời sự nghiệp nghiên cứu khoa học gần ba mươi năm của bà Tần Dao Quang, tổng cộng đã hoàn thành bốn mươi ba hạng mục nghiên cứu đột phá, đưa ra khái niệm ‘chỉnh sửa gen’, đạt được giải thưởng nghiên cứu khoa học Nobel.


Tôi tin rằng tám năm trước bà ấy bày ra kế hoạch bắt cóc con gái mình là cô Cố Niệm Chi, chỉ là vì một mối tình không bao giờ có kết quả.


Chắc chắn rằng đương sự của tôi là bà Tần Dao Quang cũng có khuyết điểm, có chỗ làm sai. Điều này cũng vì bà ấy là một người rất chung tình. Tình cảm đơn phương trong gần bốn mươi năm gây ra áp lực tâm lý cho bà ấy. Tất cả những gì bà ấy làm đều xuất phát từ tình yêu.

Cố Niệm Chi quay lại nhìn chánh án, lặp lại yêu cầu:
Vì thế tôi xin quý ngài chánh án hãy suy xét cẩn thận đến tính chất phức tạp và tính chất nghiêm trọng của vụ án này, dời ngày xét xử.

Bấy giờ Hà Chi Sơ cũng đứng dậy, bình tĩnh phong độ gật đầu với bàn thẩm phán, nói:
Với tư cách là nhân chứng quan trọng của vụ án này kiêm cả người báo án vào năm đó, tôi đồng ý với yêu cầu của luật sư Cố. Vì động cơ mới trong vụ án bắt cóc năm đó do bị cáo đưa ra có liên quan đến vụ án mạng về việc năm đó mẹ tôi đột nhiên qua đời, nên nó đã thăng cấp thành vụ trọng án hình sự.


Cho dù là định tội hay suy xét đến mức độ hình phạt thì vẫn nên ngăn trước ngừa sau, còn lâu mới có thể đi đến mức độ kết án.

Chánh án suy nghĩ một lúc lâu mới đưa ra quyết định:
Vậy thì dời ngày xét xử, đợi bên nguyên đưa ra nhiều chứng cứ hơn. Nếu bên phía nhà họ Tần và Thượng tướng Hà Thừa Kiên có trách cứ gì thì cứ để một mình tôi gánh chịu.

Ba người quyết định xong xuôi, nhanh chóng quay về bàn thẩm phán.
Chánh án gõ búa, tuyên bố:
Vì động cơ mới mà bị cáo trong vụ án này đưa ra không hợp logic với bằng chứng trực tiếp và bằng chứng gián tiếp, tạm thời dừng phiên tòa, dời ngày khác tiếp tục xét xử, đợi bên nguyên trình ra nhiều chứng cứ hơn.

Hà Chi Sơ vừa lên tiếng thì tính chất của vụ án này đã hoàn toàn thay đổi.
Chánh án gật đầu:
Chúng tôi sẽ tạm thời dừng phiên tòa lại mười lăm phút.

Nói xong, chánh án và hai thẩm phán đi vào phòng họp ở bên cạnh để bàn bạc về tiến triển của vụ án.
Ánh mắt lóe lên, cô gằn từng câu từng chữ một:
Thiếu thốn tình yêu thì sao? Thiếu thốn tình yêu nên bị điên à? Bị thiếu tình yêu nên phạm tội có thể được tha thứ hay sao? Tôi còn thiếu tiền đây này, nhưng tôi cũng đâu có đi cướp ngân hàng chứ!


Vậy nên sai thì là sai, đừng tìm lý do lý trấu bào chữa cho bà ta. Nếu đã phạm tội thì phải bị phạt thích đáng.


Tôi không cần biết đương sự của cô rốt cuộc đã trải qua những đau khổ đắng cay gì, tôi cũng không cần nghe, tôi chỉ muốn bà ta bị trừng phạt thích đáng.


Tôi mong rằng tòa án có thể xét tất cả các yếu tố ở khắp mọi mặt, cẩn thận đưa ra mức phạt. Cảm ơn quý ngài chánh án. Cảm ơn các vị khách mời và bạn bè.

Ôn Thủ Ức nói xong thì đỡ Tần Dao Quang đã lấy lại bình tĩnh ngồi xuống.
Cố Niệm Chi dùng hết sức mình để kiềm chế sự căm phẫn, gương mặt nhỏ xinh đẹp sáng chói giống như ráng chiều nơi chân trời.
Nhưng sau khi Cố Niệm Chi vạch trần ra mục tiêu của bằng chứng này là sai lầm thì toàn bộ chuỗi bằng chứng đã bị sụp đổ, phải xây dựng lại từ đầu.

Tôi đồng ý với quan điểm của luật sư nguyên đơn và nhân chứng Hà Chi Sơ.
Một thẩm phán nghiêm túc nói:
Hơn nữa vụ án này còn liên quan đến sự thật đằng sau cái chết của luật sư Tần Tố Vấn, tôi cho rằng có thể dời ngày xét xử.

Một thẩm phán khác cũng tỏ vẻ đồng ý, nhưng ông ta cũng thấy hơi lo:
Nhưng phía nhà họ Tần chỉ sợ sẽ không chịu để yên. Bị cáo Tần Dao Quang là một người có địa vị xã hội cao, chuyện này lại dính dáng đến tình cảm riêng tư với Thượng tướng Hà Thừa Kiên...

Trong tình huống như vậy, Tần Dao Quang nói ra động cơ mới, tuy rất cảm động như lại không hợp logic.
Quan tòa xử án cần có bằng chứng trực tiếp và bằng chứng gián tiếp, cùng với những bằng chứng khác có quan hệ logic với nhau, mới có thể hình thành được một chuỗi bằng chứng hoàn chỉnh.
Chuỗi bằng chứng hoàn chỉnh này đã chỉ thẳng về phía Cố Tường Văn.
Đồng thời tuyên bố:
Bị cáo Tần Dao Quang, tội danh bắt cóc được thành lập, tạm thời giam giữ trong phòng giam riêng biệt của nhà tù quân sự, đợi ngày tái xét xử.


Tần Dao Quang chợt ngẩng phắt đầu dậy, khó tin nhìn chánh án, sau đó lại quay sang nhìn về phía Hà Thừa Kiên, thấy chánh án đã đi xuống bàn thẩm phán, nở nụ cười thân thiết bắt tay trò chuyện với Cố Niệm Chi. Mà Hà Thừa Kiên... Hà Thừa Kiên thì sa sầm mặt mày, chẳng buồn nhìn tới bà ta, nhanh chân rời khỏi phiên tòa trong sự bảo vệ của mọi người.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.