Chương 2942: Người thạo nghề vừa ra tay là biết có được hay không


Lộ Cận khó hiểu, vội sờ trán Cố Niệm Chi, buồn bực nói:
Không sốt mà… gì mà quà năm mới? Ba đã đưa con đâu…


Nhìn Lộ Cận quan tâm mình mà8 không hiểu gì, Cố Niệm Chi suýt buột miệng nói ra phỏng đoán của bản thân.

Nhưng lời lên đến miệng, cô nhớ tới tầm quan trọng của chuyện3 này, nhớ tới thái độ
thà giết nhầm còn hơn bỏ sót
của Hà Thừa Kiên đối với Hoắc Thiệu Hằng, mới khó khăn kìm nén lại những vui mừng trong lòng9.
Thế nhưng tâm trạng của cô lúc lên lúc xuống như thể cơn bão cấp mười hai. Cô vừa khóc vừa cười, dùng mu bàn tay lau đi nước mắt, nghẹn6 ngào nói:
Đây là món quà năm mới tốt nhất!

Cô cầm lấy điều khiển, bấm nút chiếu tiếp.
Trên tivi, quảng trường Thời Đại đã bắt 5đầu mười giây đếm ngược.
Trong tiếng đếm ngược của mọi người, quả cầu nhiều mặt tràn ngập ánh đèn trông như quả táo kia hạ từ trên trời xuống trong tiếng nhạc.
Ánh sáng bảy màu tỏa ra từ quả cầu, biến bầu trời đêm quảng trường Thời Đại thành cảnh tiên dưới trần.
Ngay lúc ấy, khi quả cầu mới hạ xuống một nửa chợt phát ra tiếng nổ vang trời, sau đó cả quả cầu nứt ra. Luồng khí kì lạ như khí bom cay tỏa ra từ trong quả cầu, bao phủ cả quảng trường.
Không chỉ hai mươi triệu người trên quảng trường lúc ấy trợn tròn mắt, gần như cả thế giới đang ngồi trước tivi xem lễ hạ cầu cũng há hốc mồm.
Trò gì đây?
Lễ hạ cầu năm nay có trò mới à?
Người có suy nghĩ như thế này chỉ được một giây là lập tức biết mình nghĩ nhiều.
Trong tivi, cả đoàn người hoảng loạn chen chúc nhau. Máy bay không người lái quay phim bị luồng khí từ trong quả cầu chặn lại. Trên màn hình chỉ còn một màu mênh mông, không nhìn rõ đang xảy ra chuyện gì.
Tiếng người dẫn chương trình nói chuyện với quay phim, không biết định áp dụng biện pháp khẩn cấp nào.
Quả cầu có tên là
quả táo
kia là một quả cầu nhiều mặt có đường kính là 12 thước Anh, nặng 550kg, bên ngoài bao trùm 2688 tam giác thủy tinh nhỏ, bên trong là 672 bóng đèn LED. Khi toàn bộ đèn LED được bật lên, cả quả cầu có thể phát ra được hơn 1600 tổ hợp ánh sáng khác nhau.
Giữa trời đông giá rét, quả táo khổng lồ như quả táo vàng mà ba nữ thần tranh đoạt trong thần thoại Hy Lạp. Nó tượng trưng cho trí tuệ, cũng tượng trưng cho quyền thế, có sức hấp dẫn khác nhau đối với mỗi người.
Hai mươi triệu người cầm light stick đứng trên quảng trường, cùng nhau đếm ngược:
Ten, nine, eight, seven…

Mười phút sau, tình hình hỗn loạn được khống chế. Đám người hoảng loạn cũng được cảnh sát trấn an lại.
Qua cơn nguy hiểm mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, ai cũng có cảm giác sống sót sau tai nạn.
Một giây đếm ngược đã qua, một năm mới đã đến, tất cả chúng ta đều còn sống, tốt biết bao!
Sau đó, một tiếng nổ vang lên trong tivi như tiếng pháo trúc ngày Tết.
Bây giờ quảng trường Thời Đại đang cấm đốt pháo, đâu có ai đốt pháo vào giờ này?
Cố Niệm Chi ngây người một giây, sau đó thấy hình ảnh trong tivi rõ hơn, người dẫn chương trình đang hét vào màn hình:
My God! Somebody ants to kill the President!

(Trời ơi! Có người muốn ám sát Tổng thống!)
Thoắt cái, Cục điều tra liên bang Mỹ SAT và thành viên bảo vệ Tổng thống vào tư thế chuẩn bị, lao vào giữa dòng người, ùa về phía Tổng thống.
Quảng trường Thời Đại thực ra chỉ là một cái sân rất nhỏ, vuông vức, không thể chứa nổi hai mươi triệu người. Người ta đứng tràn cả mấy con phố xung quanh thì mới miễn cưỡng chen chân đủ.
Chỉ một chốc, cả đám người chia ra thành con đường, hộ tống Tổng thống đi tới khu vực đặc biệt gần đó.
Lúc này các hành viên của đội dùng cơ thể của mình ngăn thành lá chắn thịt, bảo vệ Tổng thống.
Tiếng súng lẻ loi trên quảng trường thoắt cái đã bị thành viên của Cục điều tra Liên Bang áp xuống. Xe cảnh sát hú còi đi vào, vô số ánh đèn xe cảnh sát lấp lánh trên quảng trường, phủ đi ánh sáng ban nãy của quả táo.
Mọi người đều quay sang ôm hôn người bên cạnh, kỷ niệm lần đếm ngược khó quên này.
Con tim hoảng loạn của Cố Niệm Chi đã vọt lên tận cổ.
Cô biết trên tivi nói là ám sát Tổng thống Mỹ, không liên quan gì đến Liên Xô, nhưng cô vẫn lo lắng thay cho vị
át chủ bài Viễn Đông
rất có thể là Hoắc Thiệu Hằng nhà cô kia.
Năm nào cũng kiểm tra an ninh vô cùng nghiêm ngặt, không ngờ vẫn xảy ra chuyện như vậy.
Hiện trường nhiều người mà hỗn loạn thì vô cùng đáng sợ. Chỗ nào cũng có tiếng người khóc, rất nhiều người ngã xuống đất, bị giẫm đạp tới nỗi bị thương nặng.
Những người bình thường này sao đọ được với những người của đội hành động đặc biệt.
Lộ Cận cũng không thể ngờ chỉ một đêm countdown mà cũng xảy ra việc như thế, vội gọi Lộ Viễn qua xem.

Lộ Viễn nhìn tivi một lúc, đột nhiên chỉ vào một góc rất nhỏ trong màn hình, nói:
Có người đục nước béo cò, mục tiêu vốn không phải Tổng thống Mỹ. Chú thấy bọn họ có vẻ như đã thành công rồi.


Cố Niệm Chi tái mặt, giọng khàn khàn sắp không nói ra tiếng:
Mục tiêu không phải Tổng thống Mỹ ư? Vậy mục tiêu là ai? Do ai làm?


Lộ Viễn chỉ vào góc đó, nói:
Sắp chuyển cảnh qua đó rồi.


Ông vừa dứt lời, phóng viên bên kia đã khiêng camera chạy sang, kinh ngạc nói:
Ở bên này! Bên này có người ngã xuống rồi!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.