Chương 3158: Người bạn bình thường nhất
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 966 chữ
- 2022-02-24 03:42:28
Năm phút sau họ đi ra.
Thư ký đời sống của Hà Chi Sơ đưa hai túi đựng tóc và ống nghiệm đựng máu cho vào túi của mình8, lái xe rời đi.
Thỉnh thoảng Hà Chi Sơ sẽ có vẻ không yên lòng, khiến cô vừa đau lại vừa khổ sở, còn thấp thỏm không biết làm sao để đến gần.
Cô bạn thân yên tâm, cười vỗ vai cô:
Yêu đương với thần tượng là thế đấy, cố lên nào!
Không có gì đâu. Sau này mình sẽ giữ khoảng cách với cô ấy.
Tạ Thanh Ảnh nhấp một ngụm rượu:
Hết cách rồi, cứ coi là người bạn bình thường nhất đi.
...
Nửa tiếng sau, cậu ta có mặt ở câu lạc bộ Hương Tuyết Hải ở Hương Sơn.
Hà Chi Sơ nhận lấy r3ồi cười khích lệ:
Tốt lắm, lát nữa sẽ ghi lại công trạng này của cậu.
Thư ký đời sống của anh đứng nghiêm chào:
C9ảm ơn thủ trưởng.
Hà Chi Sơ cầm lấy mẫu vật này, chủ động đưa tới cho Cố Niệm Chi.
Nào có. Niệm Chi có việc nên Hà thiếu đi giúp đỡ.
Tạ Thanh Ảnh lắc đầu cười khổ, cô nói tiếp:
Hà thiếu không phải kiểu người cãi cọ với người khác, lúc không vui anh ấy sẽ không nói một lời mà lạnh nhạt thờ ơ. Thật ra mình còn mong anh ấy có thể cãi nhau với mình hơn.
Như vậy cô sẽ cảm thấy gần gũi với anh hơn.
Không sao đâu, để mình uống thêm một ít nữa.
Tạ Thanh Ảnh kéo tay cô bạn ra, uống cạn rượu trong ly.
Cô bạn thân lo lắng nhìn cô, nhỏ giọng nói:
Mình nhận ra rồi, mỗi lần có liên quan đến Cố Niệm Chi, Hà thiếu đều rất lạ. Em họ của cậu muốn làm gì thế? Không phải đã chia tay rồi sao? Hôn ước đã hủy, sao cứ không coi mình như người ngoài thế. Còn cố ý đeo bám anh ấy à?
Nói xong cô lại đổi ý định:
Thôi, để em tự ra lấy.
Hà Chi Sơ không nói gì, xuống xe tựa vào cửa đợi cô.
Đi đi! Không đứng đắn.
Tạ Thanh Ảnh đẩy cô bạn một cái, tự rót cho mình một ly rượu.
Cô bạn thân giữ ly rượu của cô lại, thở dài:
Cậu uống nhiều lắm rồi, đừng uống nữa.
Anh mang đồ tới rồi, em ra lấy hay là anh vào đưa cho em?
Nhanh vậy sao? Hà thiếu giỏi quá.
Cố Niệm Chi bật cười:
Anh ở đâu rồi? Ở cổng sao? Để em nói bảo vệ cho anh vào.
Không lâu sau, anh nhìn thấy một bóng dáng cao gầy mảnh khảnh của người thiếu nữ như chú chim nhỏ chạy nhanh về phía cổng.
Cô chạy hơi gấp, áo khoác cũng không cài mà gió thổi tung bay, tóc trên trán mướt mồ hôi, nhưng đôi mắt to thì vô cùng sáng rực, giống như ánh mặt trời mùa đông đều đọng lại trong đáy mắt cô, giữa ngày đông cũng thêm ấm áp.
Hà Chi Sơ lái xe tới chung cư của Cố Niệm Chi.
Điện thoại Cố Niệm Chi reo vang, thấy Hà Chi Sơ gọi tới thì cô vội bắt máy:
Hà thiếu ạ?
Cô ta rất sợ Hà Chi Sơ, hơn nữa cô ta cũng không muốn làm kỳ đà cản mũi, cho nên khi Tạ Thanh Ảnh ở bên Hà Chi Sơ, bạn thân của cô nàng rất tự giác không quấy rầy bọn họ.
Giờ thấy Hà Chi Sơ vội vàng rời đi, cô ta mới hỏi:
Thanh Ảnh này, hai người sao rồi? Cãi nhau hả?
Có lẽ là có việc quan trọng.
Tạ Thanh Ảnh lại rót một ly rượu vang cho mình, cảm giác thất vọng như tằm ăn rỗi trong tim khiến cô thấy hơi đau.
Nếu là việc công sao không đưa cậu đi? Cậu có khả năng như thế, quan hệ giao thiệp rộng, nói không chừng có thể giúp cô ấy mà...
Lòng Hà Chi Sơ mềm lại, nhưng anh không hề làm gì cả mà chỉ lấy mẫu tóc và hai ống nghiệm đựng máu trong túi áo ra:
Đây là mẫu tóc và máu của Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ, vừa mới lấy đấy, thư ký đời sống của anh tận mắt nhìn thấy.
Cảm ơn Hà thiếu.
Cố Niệm Chi nhận lấy mẫu vật thì vô cùng vui vẻ:
Hôm nay là Tết Nguyên tiêu, em không làm lỡ ngày lành tháng tốt đi hẹn hò của Hà thiếu nữa.
Tạ Thanh Ảnh ngồi một mì6nh trong phòng khách nhỏ ở câu lạc bộ Hương Tuyết Hải, nhìn bóng lưng Hà Chi Sơ rồi khẽ thở dài.
Lúc này, bạn thân c5ủa cô mới dám lại gần nói chuyện.
Nói giống như cậu có kinh nghiệm lắm vậy.
Tạ Thanh Ảnh cười:
Nói đi, cậu từng hẹn hò với thần tượng nào rồi.
Mình đâu có, nhưng bạn mình có mà.
Cô bạn thân cười hì hì, đùa cô:
Chính là cậu đó, cô Tạ à.
Tạ Thanh Ảnh cúi đầu nói:
Mình và cô ấy không thân thiết, nhiều năm không gặp, quan hệ với cô ấy còn không bằng với cậu, có lẽ với cô ấy thì mình cũng vậy thôi.
Vậy cậu trơ mắt nhìn cô ấy gọi điện thoại bảo Hà thiếu đi như vậy à?
Cô bạn thân tức giận bất bình.
Cố Niệm Chi chớp mắt với Hà Chi Sơ:
Tạm biệt Hà thiếu nhé.
Hà Chi Sơ như cười như không, anh mở cửa xe:
Em qua cầu rút ván hả? Xem lần sau anh có giúp em không.
Hà thiếu bao dung.
Cố Niệm Chi vẫy tay:
Hai ngày nữa nhất định em sẽ tới nhà nhận tội.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.