Chương 3178: Cùng một thầy dạy


Sau khi Lộ Viễn đi, Hoắc Thiệu Hằng dọn vào căn hộ của Lộ Viễn ở.

Bây giờ Cố Niệm Chi đã biết Lộ Viễn chính là bác cả c8ủa Hoắc Thiệu Hằng - Hoắc Quan Nguyên, bởi vậy cô không thấy có gì không thích hợp.
Cố Niệm Chi nhướng mày, lập tức điều chỉnh trình tự bào chữa của mình.
Cô nói với chánh án:
Kính thưa chánh án, tôi cũng muốn gọi hai người ra tòa làm nhân chứng.

Hoắc Thiệu Hằng vào nhà cô, ngồi trên sofa phòng khách nhà cô lật xem vài quyển tạp chí quân sự và khoa học.
Lộ Cận cũng ôm laptop tới ngồi ở ghế sofa đối diện Hoắc Thiệu Hằng.
Cố Niệm Chi:
...

Hoắc Thiệu Hằng bình tĩnh nói với cô:
Đi chung luôn đi, anh sẽ chăm sóc chú Lộ. Nếu như chú Lộ ngủ thì anh cũng hứa rằng sẽ không để cho ông ấy ngủ trên tòa án.

Cố Niệm Chi vội vàng nói:
Ba, ba đi ngủ một giấc đi, hôm nay con phải lên tòa, không thể chăm ba được.


Không được không được, cho dù buồn ngủ thì ba cũng phải ra tòa ngủ.
Lộ Cận kiên quyết nói:
Ba hứa là sẽ không ngáy.

Cố Niệm Chi liếc nhanh qua đám người đó, thế mà lại nhìn thấy Ôn Thủ Ức ngồi trong hàng nhân chứng.
Cô vội vàng lật xem hồ sơ vừa nhận được, mới phát hiện ra luật sư của Tần Dao Quang lâm thời gọi Ôn Thủ Ức đến làm nhân chứng cho nhân cách của Tần Dao Quang.
Khóe mắt Cố Niệm Chi không khỏi giật giật mấy cái, cô nói:
Vậy cũng được, hai người chăm sóc cho nhau.

Chỉ bấy nhiêu đây thôi đã làm tâm trạng căng thẳng của Cố Niệm Chi biến mất hoàn toàn.
Hôm nay ông lại lấy
lời ra tiếng vào
làm cớ, đây cũng là bất đắc dĩ lắm rồi.
Hoắc Thiệu Hằng nhếch môi, cúi đầu cụp mắt tiếp tục xem tạp chí ở đây, cũng học hỏi được nhiều thứ hay.
Nhưng Lộ Cận vẫn luôn không thích 3Hoắc Thiệu Hằng ở trong căn hộ của Lộ Viễn, thỉnh thoảng lại xỉa xói Hoắc Thiệu Hằng mấy câu.
Chính Hoắc Thiệu Hằng cũ9ng rất bận, phần lớn thời gian buổi sáng đều không ở nhà, nhưng buổi tối chắc chắn có ở nhà, hơn nữa từ lúc mặt trời lặn là đã6 về nhà.
Hai người nói lời tạm biệt, ai nấy đi về vị trí của mình.
Tạ Thanh Ảnh ngồi chung với Hà Chi Sơ và Hà Thừa Kiên, hơn nữa còn ngồi giữa bọn họ.
Nói cứ như thể ông để ý người ta
lời ra tiếng vào
lắm vậy.
Nhưng Hoắc Thiệu Hằng biết, thật ra Lộ Cận chẳng quan tâm người khác nói gì cả, bởi vì phần lớn thời gian ông đều dồn hết sự chú ý của mình vào nghiên cứu khoa học, luôn để ngoài tai mấy lời bàn ra tán vào của người khác.
Cố Niệm Chi rửa mặt xong đi ra phòng khách, nhìn thấy Hoắc Thiệu Hằng và Lộ Cận đều ở đây, Hoắc Thiệu Hằng thì còn đỡ, tinh thần phấn chấn, chẳng khác gì vừa đánh một giấc ngon lành.
Nhưng Lộ Cận thì uể oải trông thấy, vành mắt đen thui, trong đôi mắt chằng chịt tơ máu, nhìn đã biết thức trắng suốt đêm qua.
Hoắc Thiệu Hằng:
...

Lộ Cận thẳng thắn nhìn anh:
Đây là căn hộ của con gái tôi, cô nam quả nữ ở chung một nhà thì ra thể thống gì nữa? Tôi ở đây thì người khác mới không thể lời ra tiếng vào!

Hoắc Thiệu Hằng dẫn Lộ Cận hòa vào dòng người trong tòa án, tìm một góc ngồi xuống.
Hôm nay có rất đông người tới, thành viên trong bộ phận Pháp lý của Tập đoàn tư nhân Tần thị, nhân viên quản lý cấp cao, cổ đông hội đồng quản trị, bạn bè người thân của nhà họ Tần.

Ừ, Niệm Chi, ngày hôm nay phải nhờ cháu rồi.
Hà Thừa Kiên hài lòng gật gù, quay đầu lại nói với người đằng sau:
Thanh Ảnh, đơn vị truyền thông của cháu sẽ ghi hình phiên tòa ngày hôm nay sao?


Căn cứ theo pháp luật thì chúng cháu có thể phát sóng văn bản trực tiếp, còn video và tệp âm thanh thì không thể.
Tạ Thanh Ảnh bước ra từ sau lưng Hà Thừa Kiên và Hà Chi Sơ.
Mãi đến khi cô đi vào tòa án số một, nhìn thấy Hà Chi Sơ và Hà Thừa Kiên ngồi trong đó thì cô mới bắt đầu trở nên căng thẳng.

Anh Hà, Thượng tướng Hà, chào hai người.
Cố Niệm Chi chào hỏi bọn họ.

Niệm Chi, cố lên nhé!
Tạ Thanh Ảnh duỗi tay ra về phía Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi nở nụ cười, bắt tay với cô:
Chị họ, em sẽ cố.

Bấy giờ Cố Niệm Chi cũng không rảnh tay để đi
giảng hòa lục đục nội bộ
giữa Hoắc Thiệu Hằng và Lộ Cận, tất 5cả tâm trí của cô đều dồn hết vào việc chuẩn bị cho phiên tòa ngày thứ hai.
Buổi tối chủ nhật, cô lên giường ngủ sớm.
Hoắc Thiệu Hằng lễ phép nói:
Chú Lộ, ở đây có cháu rồi, chú cứ về nghỉ ngơi đi.


Đang đề phòng cậu đó.
Lộ Cận lập tức thốt lên.
...
Cả đêm Cố Niệm Chi ngủ rất ngon, hoàn toàn không biết trong phòng khách nhà cô, hai người đàn ông quan trọng nhất trong đời cô đã tranh giành
quyền sở hữu
sofa suốt cả đêm.
Luật sư của tập đoàn Tần thị lập tức phản đối:
Đối phương không thể tùy tiện gọi thêm người.



Vậy sao các anh có thể gọi thêm cô Ôn ra làm nhân chứng?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.