Chương 3282: Nghe lời nói từ một phía
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 779 chữ
- 2022-02-25 03:31:43
Hà Chi Sơ đến bệnh viện thăm ông già kia.
Anh đứng trước giường bệnh, nhìn ông già bị băng bó như chiếc bánh, lạnh lùng nói:
Ông là bạn của8 ông ngoại, bà ngoại tôi. Vì sao trong nhà ông không có nổi một bức ảnh chụp chung năm đó? Một bức cũng không.
Ông già kia đã tỉnh lại, ha3i chân, hai tay đều đã bị gãy xương nát bét. Ông ta biết lần này mình đi rồi, nhắm mắt lại nói:
Tôi muốn mời luật sư.
Anh ta lẩm bẩm:
Hai người trẻ kia đâu? Tôi nói chuyện với bọn họ được không?
Không được.
Hà Chi Sơ lạnh lùng đáp:
Bọn họ là người bị hại. Trước khi ra tòa, bọn họ sẽ không gặp anh.
Nhưng thân chủ của tôi cũng bị thương rất nặng, anh đứng nói là ông ấy tự làm mình ra như vậy…
Luật sư lấy khăn tay ra lau mồ hôi.
Hà Chi Sơ hếch cằm, khoanh tay lại, thản nhiên nói:
Hai người trẻ kia vì tự vệ nên mới phát sinh xung đột với đám tay chân của thân chủ anh. Về việc này, bao giờ ra tòa tôi sẽ giải thích với thẩm phán.
Nói thật, bảo hai người kia đánh ngã bảy, tám người vạm vỡ thì vị luật sư này chẳng tin chút nào.
Anh ta muốn nói chuyện với ông già, hỏi thăm mọi việc rốt cuộc ra sao.
Không đợi ông cụ nói chuyện, Hà Chi Sơ đã ném mấy bức ảnh chụp lại hiện trường, thản nhiên nói:
Đương sự của anh bị nghi là có liên quan tới việc bắt cóc và đánh đập hai người trẻ tuổi. Ông ta còn thuê một đám tay chân nữa. À nói thêm, đám tay chân ông ta thuê cũng vào viện rồi.
Luật sư của ông cụ nhìn kỹ từng bức ảnh.
Khi anh ta thấy tầng hầm đột nhiên xuất hiện thì trán ứa mồ hôi.
Ông già nhắm mắt lại, nghẹn ngào nói:
Tôi không biết. Tôi chẳng làm gì cả. Tôi bị bọn họ tập kích.
Ba câu phủ nhận nối liền khiến luật sư cười khổ:
Nhưng trong nhà ông đột nhiên xuất hiện một cái hầm, còn có cơ quan nữa. Nếu đối phương có chứng cứ, chứng minh…
Đó là nơi để đồ của nhà tôi.
Ông già trầm giọng:
Rõ ràng có hai tên trộm lao vào nhà tôi trộm đồ! Bị tôi phát hiện, bọn họ đánh tôi và vệ sĩ trọng thương! Bọn họ còn dám trả đũa ư!
Thế này thì còn cãi gì nữa?
Không có cái tầng hầm này, anh ta còn có thể vặn ngược mọi chuyện, thậm chí nói là hai người kia đánh đương sự của mình cũng được.
Nhưng giờ có tầng hầm rồi, hình như còn có cơ quan, vậy thì không nói rõ được.
Dạo gần đây tần suất anh hút thuốc càng ngày càng nhiều.
Hà Chi Sơ phun một vòng khói, nhìn về phía trước với vẻ mặt không cảm xúc, cố thả lỏng suy nghĩ bản thân, không nghĩ đến mối quan hệ thật sự giữa anh và Cố Niệm Chi nữa.
Trong phòng bệnh, luật sư kia đang ghé vào tai ông cụ, hỏi nhỏ:
Chuyện này rốt cuộc là sao? Ông phải nói thật với tôi…
Thưa anh Hà, chuyện này còn có điểm kỳ lạ. Xin hỏi anh có thể cho tôi nói mấy câu với đương sự của mình được không?
Hà Chi Sơ gật đầu:
Xin cứ tự nhiên.
Anh rời khỏi phòng bệnh, dựa lưng vào tường hút một điếu thuốc.
Mời luật sư? Được 9thôi.
Hà Chi Sơ khoanh tay, lạnh lùng nói:
Tôi là luật sư đây. Luật sư của ông đâu? Gọi anh ta tới gặp tôi đi.
Ông già thấy Hà Chi Sơ ch6ịu thì mới nói số điện thoại luật sư của mình.
Hà Chi Sơ sai người gọi điện cho luật sư kia. Luật sư này lập tức chạy tới bệnh viện quân độ5i thành phố C, thấy thân chủ giàu có nhất của mình bị thương nặng thì hết hồn:
Ơ làm sao đây? Ông cụ đang yên đang lành, sao lại bị thương nặng như vậy?
Tuy trong phòng khách có camera nhưng phòng khách nhỏ và tầng hầm thì không.
Hai mắt luật sư sáng rực:
Lý do này được đấy!
Ông già tức giận trợn tròn mắt, lên tiếng mắng:
Anh nói cái gì thế? Rõ ràng đây chính là sự thật! Lý do cái gì? Có tin tôi xử anh không!
Thưa ngài, xin đừng nóng giận! Đừng nóng giận!
Luật sư trấn an ông ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.