Chương 3283: Ai cho tên đó lá gan?


Hà Chi Sơ xoa cằm, kiềm chế nỗi khó chịu và nôn nóng trong lòng, thản nhiên nói:
Hai người kia là trộm? Định chui xuống tầng 8hầm trộm đồ? Anh chắc không?



Đương nhiên là chắc.
Luật sư nói như chém đinh chặt sắt, anh ta khá tin tưởng vào thâ3n chủ của mình.
Luật sư như bị sét đánh, lườm Hà Chi Sơ nói:
Thiếu tướng Hà, không thể nói bậy như thế được! Đương sự của tôi bị bọn họ đánh cho còn nửa cái mạng, có khi quãng đời còn lại chỉ sống được trên xe lăn. Ngài nói ông ấy mưu sát không thành ư? Chứng cứ đâu?


Chứng cứ thì phải giao cho cảnh sát rồi, sao phải đưa anh xem?
Hà Chi Sơ cất bật lửa đi, lạnh mặt:
Đủ rồi, chờ bao giờ cảnh sát và tòa án làm thủ tục xong, lập tức áp giải bọn họ đến Đế Đô!

Đối với anh ta thì người có tiền là có lý5. Người không có tiền không xứng nói lý với anh ta.

Ừ, vậy thân chủ nhà anh mất cái gì?
Hà Chi Sơ đút tay vào túi quần, mặt không cảm xúc.
Khi Hà Chi Sơ đưa ông già kia cùng đám đàn em của ông ta về bệnh viện ở thành phố C khám bệnh, Cố Niệm Chi và Hoắc Thiệu Hằng đã trên đường quay về Đế Đô rồi.
Cố Niệm Chi không nói gì, cũng không nhìn điện thoại, chỉ ngồi trên máy bay, nhìn màn hình trước mặt đến ngây người.
Anh ta lại chạy ra khỏi phòng bệnh, thở hồng hộc nói với Hà Chi Sơ:
Thiếu tướng Hà, hiểu nhầm… hiểu nhầm thôi… Đương sự của tôi không mất đồ, bọn họ định trộm nhưng chưa thực hiện được…


Định trộm đồ à?
Hà Chi Sơ cười khẩy, nheo đôi mắt hoa đào lại:
Tôi còn đang muốn nói ông ta có ý đồ mưu sát này! Nhưng mưu sát không thành công!

Ông cụ sửng sốt:
Danh sách vật bị mất? Tôi nói mất đồ bao giờ?


Vừa rồi chẳng phải ông nói…
Luật sư cũng sửng sốt, rõ ràng vừa nói vậy mà.
Vì sao ở đây lại có con búp bê giống hệt như con búp bê hồi nhỏ Cố Niệm Chi chơi?
Vì sao ông ta có bức ảnh gia đình của ông bà ngoại khi mẹ anh chưa phẫu thuật chỉnh hình…
Màn điều tra ở đây đã xong, tài khoản trên danh nghĩa thuộc về ông ta cũng đã bị đóng băng hết.
Anh phải về Đế Đô, thẩm vấn người
bạn vong niên
này cẩn thận mới được.
Thân chủ của anh ta có tiền, cực kì nhiều tiền. Tuy ông ta sống rất khiêm tốn nhưng người trong giới 9bọn họ ai cũng biết.
Hai người trẻ tuổi lén lút chui vào tầng hầm nhà ông ta, chẳng lẽ không phải vì trộm đồ?
Luật sư kết luận theo bản năng, nghĩ rằng hai người này có mưu đồ gây rối.
Chắc chắn là giấu rất nhiều đồ có giá trị rồi…
Ví dụ như mấy ông chủ, địa chủ thời mới lập nước, có ai để thứ có giá trị trong ngân hàng đâu, toàn ở nhà đào cái hố rồi chôn thôi.
Ông già thở hổn hển:
Cút đi…!

Luật sư béo như quả cầu, càng sốt ruột thì mồ hôi trên trán càng nhiều, cả khuôn mặt bóng nhẫy dầu.
Luật sư:



Cụ thể mất cái gì thì phải kiểm kê mới biết được.
Anh ta cố ý khuếch đại.

Ồ? Vậy để tôi đi hỏi lại.
Luật sư nói xong thì lại chui vào trong phòng bệnh.

Thưa ngài, ngài có thể nhớ rõ những món mà mình đã mất không? Ngoài kia nói ít nhiều gì cũng phải có danh sách, không thì cảnh sát không lập án được.

Hà Chi Sơ không thể nhìn thẳng vào bức ảnh kia.


Tôi nói là định! Hiểu định là gì không!
Ông ta nghiến răng nghiến lợi, lườm luật sư:
Một tiếng hai nghìn đồng, sao lại mời tên ăn hại như anh nhỉ!

Luật sư sợ mất mật, vội vàng trấn an ông già:
Tôi hiểu! Đã hiểu rõ rồi! Ngài đừng nóng! Để tôi đi tìm Thiếu tướng Hà nói chuyện! Bọn họ chỉ định cướp đồ thôi đúng không?


Nói như vậy thì đương sự của anh có vẻ mất rất nhiều đồ nhỉ?
Trọng tâm của Hà Chi Sơ tập trung vào hai chữ
rất nhiều
. Ánh mắt anh không có nhiệt độ, lạnh lùng liếc vị luật sư trước mắt.
Luật sư nhớ lại tầng hầm vừa nhìn thoáng qua ban nãy… Tầng hầm của người có tiền còn cần phải nói ư?
Anh ta gật đầu:
Đúng vậy, mất rất nhiều đồ.


Vậy bây giờ anh liệt kê danh sách ra đi.
Hà Chi Sơ lấy bật lửa ra nghịch:
Không có danh sách thì cảnh sát không lập án được.

Cố Niệm Chi và Hoắc Thiệu Hằng rời khỏi căn nhà cổ kiểu Trung Quốc của ông già, lập tức gọi taxi đi thẳng ra sân bay.
Phi công chuyên cơ của Lộ Cận đã làm đủ thủ tục với sân bay, sẽ được về Đế Đô nhanh thôi.
Trên màn hình đang phát một bộ phim cũ nhưng cô xem không nhập tâm.

Hoắc Thiệu Hằng biết cô đang sốc, tạm thời không quấy rầy cô, chỉ bảo cô từ từ thích ứng.

Hơn chín giờ tối, máy bay hạ cánh xuống sân bay Đế Đô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.