Chương 3291: Xát muối vào vết thương


Lộ Viễn hừ một tiếng:
Trùng hợp đến thế cơ à? Còn có kỹ thuật truyền cho nữ không truyền cho nam? Cháu tin à?



Cháu tin hay khô8ng không quan trọng, nhưng đến KGB Nga cũng chỉ biết là ‘người nhà họ Tần’ chứ không biết cụ thể là ai, bọn họ đã làm công tác bảo mật r3ất tốt.


Hoắc Thiệu Hằng lái xe xuống dưới gara tầng hầm, quay về căn hộ với Lộ Viễn.
Đúng là làm người không thể nói dối mà...
Cô cười nói:
Thật ra còn chưa chắc chắn mà, bây giờ đến que thử thai cũng không kiểm tra ra được.

Cô phải tạo cho mình một cơ sở thật tốt, chầm chậm biểu hiện cho bọn họ thấy
sự thật tàn khốc

cô hoàn toàn không có con
.
Cô gào một tiếng, đá chăn ra rời giường.
Hoắc Thiệu Hằng đẩy cửa bước vào, mỉm cười nói với cô:
Mau dậy ăn sáng, Tổng giám đốc Lộ đã về rồi.

Đôi mắt Cố Niệm Chi lập tức sáng lên:
Bữa sáng là do Tổng giám đốc Lộ nấu à? Hèn chi thơm ơi là thơm!

Cơm được nấu bằng loại gạo trồng tự nhiên, từng hạt to tròn chắc mẩy, ở giữa được tô điểm bằng nấm hương màu đen, đậu Hà Lan màu xanh tươi mơn mởn, măng mùa đông trắng như tuyết, tất cả đều được cắt nhỏ thành hạt lựu vô cùng ngon miệng vừa ăn.
Bên cạnh bát cơm gà kho là một ly sữa bò ít béo, là loại thức uống dinh dưỡng mà Cố Niệm Chi uống quanh năm suốt tháng.
Trước chỗ ngồi của Hoắc Thiệu Hằng và Lộ Viễn là một đĩa bánh bao trắng phau tròn trĩnh, Cố Niệm Chi khịt khịt mũi, đoán được là mùi thịt bò.
Còn có một bát cháo bắp xay nhuyễn to, ngoài ra còn có một khay bánh sandwich cuộn dùng để cuốn với thịt sợi xào chín, rau thơm và ớt xanh.
Hơn nữa mỗi người còn có một ly cà phê đen thơm nồng nức mũi.
Cố Niệm Chi nói:
Cháu có thể ăn một miếng bánh bao thịt bò được không? Rồi thêm một miếng sandwich cuộn nữa.

Cố Niệm Chi bị hươn5g thơm của bữa sáng đánh thức.
Nằm mơ cô cũng ngửi thấy mùi hương này, nhìn mấy món điểm tâm bày đầy bàn như bánh bao vỏ mỏng, bánh đa cua vàng, cháo nếp cẩm đậu đỏ và bánh gạo nếp nhân bí đỏ mà chảy nước miếng ròng ròng.
Nhưng tiếc là chưa ăn được đến miệng thì đã tỉnh lại rồi.
Hoắc Thiệu Hằng chỉ cười mà không nói gì.
Giọng Lộ Viễn vẫn đều đều như thường, ông nói:
Không được, bây giờ sức khỏe của cháu rất đặc biệt, không thể ăn chung với bọn bác được. Bác đã chuẩn bị cho cháu những món điểm tâm thích hợp cho phụ nữ mang thai, sau này phải ăn như thế, chú ý phối hợp thực đơn, không được kiêng ăn.

Cố Niệm Chi:
QAQ
.
Cố Niệm Chi mừng rỡ gọi một tiếng:
Chào buổi sáng Tổng giám đốc Lộ!

Lộ Viễn bỏ tờ báo xuống, mỉm cười nhìn cô, ánh mắt lơ đễnh liếc qua bụng cô rồi gật đầu:
Chào buổi sáng, mau đi ăn sáng đi, tất cả đều do bác chuẩn bị đấy.

Trên bàn ăn hình chữ nhật, chỗ ngồi thường ngày của Cố Niệm Chi đã bày sẵn một bát canh sữa bò trộn hạt vừng mè đen và lúa mạch, quánh đặc, tỏa ra mùi thơm hấp dẫn.

Em cũng có tài lắm đấy.
Hoắc Thiệu Hằng phì cười lắc đầu:
Được rồi, là Tổng giám đốc Lộ nấu đấy, anh chỉ làm trợ lý cho bác ấy mà thôi.

Cố Niệm Chi thay đồ bộ mặc ở nhà, cào cào tóc mấy cái sau đó chạy xộc ra ngoài.
Trong phòng ăn, Lộ Viễn đang đọc báo, nhàn nhã đắm chìm trong ánh sáng bình minh hắt vào cửa sổ sát đất trước phòng ăn.
Tay nghề nấu bữa sáng của Hoắc Thiệu Hằng thật sự không tệ, nhưng so với Lộ Viễn thì vẫn kém một chút.
Hoắc Thiệu Hằng mỉm cười:
Là anh nấu, sao hả, thất vọng rồi à?

Cố Niệm Chi bĩu môi:
Thôi đừng đùa nữa, chắc chắn là Tổng giám đốc Lộ nấu rồi, em có thể ngửi ra được mùi thơm khác nhau mà.

Hai chiếc bánh mì mè đen Hàn Quốc tròn trĩnh phết với mứt bơ và hạch đào được đặt trong một chiếc đĩa sứ nhỏ màu trắng óng ánh, bánh mì nướng màu vàng óng làm người ta chỉ ước gì có thể một hơi ngấu nghiến lấy nó.
Ngoài ra còn có một bát cơm với thịt gà kho.
Thịt gà là loại gà thả vườn được nuôi thả ở ngoài đồng, trong thức ăn gia cầm cũng chưa bao giờ bỏ chất phụ gia, mùi vị tươi ngon mọng nước mà những loại gà được nuôi nhốt trong lồng theo quy mô công nghiệp lớn không bao giờ có được.
Lộ Viễn mới bôn ba đường xa về, ch9ẳng bao lâu nữa còn phải lên đường bay sang New York, ông nói với Hoắc Thiệu Hằng:
Bác đi tắm trước đây, mấy giờ máy bay cất cánh?

Hoắc Thiệu Hằng nhìn đồng hồ:
Còn khoảng hai tiếng nữa.


Ừ, vậy lát nữa gặp lại.

...
Lộ Viễn không hề để ý mà nói:
Que thử thai không chính xác, đợi khi đến New York, ba cháu làm xét nghiệm máu cho cháu.


Xét nghiệm máu và sóng siêu âm mới là hai cách xét nghiệm mang thai chắc chắn nhất. Que thử thai và giấy thử chỉ là cách thức kiểm tra ở gia đình mà thôi.

Cố Niệm Chi nghĩ thầm, bác cả à, một người đàn ông như bác tìm hiểu nhiều về mấy thứ này có được không vậy?

Cô nhắm mắt ăn hết
bữa sáng cho phụ nữ mang thai
, sau đó lập tức quay về đánh răng rửa mặt.

Chẳng bao lâu sau, ba người bọn họ đã lên máy bay riêng của Lộ Cận.

Nơi đến là sân bay Kennedy ở New York, Mỹ.

Từ Trung Hoa đến Mỹ phải bay mất mười hai tiếng đồng hồ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.