Chương 3302: Siêu nhân loại


Cố Niệm Chi chợt nhớ tới Hoắc Thiệu Hằng, đến khi anh bằng tuổi Lộ Viễn, không biết sẽ quyến rũ nhường nào nhỉ…

Cô hơi đỏ mặt, nhìn chằm c8hằm vào tivi.

Nền văn minh nhân loại phát triển đến bây giờ, toàn thế giới đã có hơn bảy tỉ người, lương thực dự trữ thế giới cung ít hơn cầu, trong tương lai chắc chắn sẽ có mối nguy từ an ninh lương thực.


Quy mô nhân khẩu là kết quả mà chúng ta kiểm soát sinh đẻ ở các nước kém phát triển thông qua quỹ dân cư của Liên Hợp Quốc, nếu không sẽ có càng nhiều loại người thấp kém ra đời.

Hoắc Thiệu Hằng dù có hóa trang thế nào cũng sẽ hấp dẫn ánh nhìn của Cố Niệm Chi trước tiên.
Cố Niệm Chi còn c6hưa nhìn đủ, hình ảnh trên tivi đã thay đổi.
Nói xong, ông ta nhìn về phía đối diện bàn tròn, nói:
Ngài Bill Gates, ngài chuyển từ nghiên cứu kỹ thuật khoa học máy tính sang sinh vật học và điều chế gen. Tôi muốn hỏi, nghiên cứu của ngài về phương diện này thế nào rồi?

Người tên Bill Gates kia nói qua loa:
Vẫn đang nghiên cứu, vẫn chưa có tiến triển gì lớn.


Thứ cho tôi nói thẳng, toàn bộ loài người chỉ có 20% là dân tinh anh xứng đáng sống tiếp, còn 80% rác rưởi còn lại thì chết cũng không có gì phải tiếc.

Lúc này, ngài Buffet lên tiếng phản đối:
Ngài Loreux, quan điểm của ông quá cấp tiến, cũng quá hẹp hòi. Người dân trên toàn thế giới tuy nhiều, nhưng lương thực vẫn chưa đến mức cung không đủ cầu. Hơn nữa, kỹ thuật đang phát triển từng ngày, sản lượng lương thực cũng tăng cao, tôi không nghĩ là chúng ta sẽ gặp vấn đề về an ninh lương thực trong tương lai.

Lúc này Lộ Cận đang nhìn người đàn ông trung niên đang đứng lên kia, cũng chính là Loreux đệ5 tam mà ban nãy Lộ Viễn nói.
Ông ta khom người chào mọi người trong phòng, nói vô cùng lễ phép:
Thưa các quý ngài, xin chào buổi chiều.


Cái nôi khởi nguồn cho văn minh nhân loại, chứng minh gen của bọn họ chưa tiến hóa hoàn toàn, nghiên cứu gen của bọn họ chỉ lãng phí tiền thôi.
Loreux đệ tam cười khẩy:
Mà tập đoàn nghiên cứu của chúng tôi lại không như vậy. Chúng tôi đặt mục tiêu ở quốc gia lớn nhất Đông Á.

Vẻ mặt ông ta có nét cuồng nhiệt:
Quốc gia đó có số lượng dân đông nhất, chỉ số thông minh trung bình cao nhất, tính đa dạng trong kho gen cũng nhiều nhất. Khi thí nghiệm gen, cái quan trọng nhất chính là nguồn tư liệu gen sống lấy mãi không cạn.

Loreux đệ tam chậm rãi cười, nói:
Không có tiến triển gì lớn sao? Tôi đã nói rồi, ngài không cần phải bỏ tiền sang châu Phi nghiên cứu gen và thuốc thêm đâu. Ở đó ngoài khoáng sản ra thì còn gì nữa?


Châu Phi được xưng là cái nôi khởi nguồn cho văn minh nhân loại, tôi thấy nghiên cứu ở đó rất hợp lý.
Bill Gates lên tiếng, bởi vì ông ta cũng là một trong những đại cổ đông của quỹ Bill Gates.
Một người trẻ khác nói:
Giảm mối nguy từ thị trường tài chính ư?

Loreux đệ tam vẫn lắc đầu, đưa ra đáp án chính xác:
Là con người và tiến hóa.

Trên màn hình, Lộ Cận đang nhìn về phía Hoắc Thiệu Hằng.
Vì thế Cố Niệm Chi nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi th3ân hình cao lớn cường tráng, so với đám người Bắc Âu kia thì không hề kém, anh đang chắp tay sau lưng, mặt không cảm xúc, đứng dưới một bức tranh9 sơn dầu khổng lồ.

Hôm nay chúng ta có mặt tại đây để thảo luận về vấn đề phát triển tương lai của loài người.


Các ngài nghĩ xem, điểm mấu chốt nhất để loài người chúng ta phát triển trong tương lai là gì?

Những người khác trong phòng cũng phụ họa:
Chỉ cần dân số không phát triển bùng nổ thì sản lượng lương thực bây giờ hoàn toàn đáp ứng đủ nhu cầu của toàn bộ loài người.

Nghe mọi người đều phản đối, Loreux không thèm để ý, nhún vai trả lời:
Nếu các ngài cho rằng không nghiêm trọng như vậy, tôi cũng không nói nhiều nữa. Tôi chỉ nhắc mọi người, chúng ta vẫn phải tiếp tục hạn chế sinh đẻ ở các nước kém phát triển, người cấp thấp không xứng đáng được đẻ quá nhiều con, bọn họ chỉ làm ô nhiễm gen loài người thôi.

Trong phòng có tiếng xì xầm bàn bạc, sau đó người trẻ tuổi đến từ gia đình chính trị ngồi trong góc tường kia đánh bạo nói:
Là phát triển kinh tế và khoa học kỹ thuật ư?

Loreux đệ tam mỉm cười lắc đầu.
Nét mặt Bill Gates hơi khó coi.

Ông ta đổ vài trăm triệu nghiên cứu gen và thuốc ở châu Phi, lại bị người nhỏ hơn mình vài tuổi khinh thường, thế mà còn nhịn được thì còn cái gì không nhịn được nữa.

Ông ta lạnh lùng nói:
Ồ, có phải ông lại định tuyên truyền cái kế hoạch ‘siêu nhân loại’ viển vông của gia tộc ông không? Xin hỏi kế hoạch của ông có tiến triển gì lớn chưa?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.