Chương 3319: Vị trí quan trọng nhất của hai người bọn họ
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 896 chữ
- 2022-02-25 03:37:06
Hoắc Thiệu Hằng cười lạnh lùng:
Bà ta? Tần Dao Quang? Đừng quên là bà ta đang bị giam lại, ai lấy được chỗ tóc máu này đưa ra?
Lộ Cận8 lộ ra mấy phần ngoan độc, nhếch môi:
Còn phải nói chắc? Chắc chắn là cái tên Tần Bá Nghiệp kia rồi! Tập đoàn Loreux và nhà họ Tần cấu kết vớ3i nhau lâu thật đấy, ngót nghét hơn trăm năm rồi!
Người Hoa Hạ này thở phào nhẹ nhõm, muốn nói chuyện với hai người mặc đồ bảo hộ vài câu. Thế nhưng hai người kia lại chỉ vào cửa, ý bảo anh ta ra ngoài, nói rằng anh ta vừa thiếu oxy nên ngất đi, không phải nhiễm bệnh than.
Người kia hớn hở, sự nghi hoặc vừa ló cũng mất ngay.
Ngài Waseem!
Hai tên CIA kia kích động bước tới:
Ngài đã tới rồi ư! Máy bay sao thế? Có phải có người nhằm vào chúng ta không?
Đội trưởng người da đen nhếch môi cười, hỏi:
Các anh thì sao? Mọi chuyện có thuận lợi không? Vali không sao chứ?
Anh ta cầm vali chạy ra khỏi lều, xoay vòng vòng ngoài đó một lúc rồi mới thấy hai nhân viên CIA cũng vừa kiểm tra xong.
Anh không sao chứ?
Hai người kia bước lên hỏi thăm:
Chúng tôi đã liên hệ với người của chúng ta rồi, không có việc gì thì đi theo chúng tôi.
Xô vàng đầu tiên mà nhà họ Tần mở cô nhi viện chắc chắn là do tập đoàn Loreux giúp 9đỡ.
Vậy nên Tần Bá Nghiệp không hề vô tội, ông ta là kẻ chủ mưu phía sau, Tần Dao Quang chỉ là con tốt bị ông ta đẩy lên trước thôi.
6 Hoắc Thiệu Hằng nhắc nhở Lộ Cận:
Mau thu đồ lại đi, đừng chậm trễ lâu quá.
Anh ta tin là không ai có thể mở ra được vali của mình khi không biết mật mã, trừ khi dùng sức mạnh mở nó ra.
Nhưng vali này vẫn nguyên vẹn, không có dấu vết bị tác động mạnh.
Anh ta vỗ vai người này:
Đi, lên xe.
Anh ta vội vàng đưa đồ về trả nhiệm vụ. Nhiệm vụ lần này thật sự rất kỳ lạ.
Lộ Cận nhìn đồng hồ, đã sắp rạng sáng rồi, bảo sao cả đám đều không trụ nổi.
Lộ Cận không quấy rầy cô, chỉ nhẹ nhàng đắp chăn cho cô rồi một mình quay về phòng thí nghiệm xét nghiệm ADN mấy sợi tóc máu kia.
…
Trong lều, Lộ Cận lại vờ vịt kiểm tra thêm vài người, tất cả đều không nhiễm bệnh.
Máy bay đỗ ngoài lều, nhân viên của CIA cuối cùng cũng tới.
Đội trưởng người da đen trầm mặt đứng trước cửa đại sảnh ga sân bay, nhìn thấy ba người đi ra thì sắc mặt mới đỡ.
Sau khi tỉnh lại, chuyện đầu tiên người này làm là kiểm tra vali trên cổ tay mình.
May sao, vali vẫn ở đó.
Ông nhìn xung quanh không thấy Cố Niệm Chi đâu.
Vào phòng máy tính, cô đang gục trên bàn máy tính ngủ ngon lành.
Đẩy cửa ra, thấy Lộ Viễn đã quay về, đang dựa vào sofa ngủ.
Lộ Cận nhẹ tay nhẹ chân đóng cửa, sợ đánh thức Lộ Viễn.
Ba người này xem ra không có việc gì, anh ta cũng không để bọn họ đến khách sạn mà CDC đã sắp xếp.
Ban nãy anh ta phải tốn bao công mới thuyết phục được cảnh sát địa phương cho bọn họ vào.
Đến khi cả chiếc máy bay được kiểm tra xong, Lộ Cận đi theo đội bác sĩ của CDC cùng các nhà khoa học lên trực thăng quay về New York.
Thân phận hiện tại của ông là bác sĩ của một bệnh viện lớn. Ra khỏi Manhattan, ông đi trong thành phố vài vòng rồi mới bảo taxi quay về căn chung cư của mình.
Nhưng vừa rồi bọn họ bảo chúng ta phải đến khách sạn cách ly vài ngày mà.
Người Hoa Hạ kia khó hiểu, không biết nghe theo ai.
Không cần, anh là người của chúng tôi, đi theo chúng tôi, không thuộc sự quản lý của bọn họ.
Tiếng Anh của người Hoa Hạ kia cũng ổn, vội giơ chiếc vali bị còng vào tay mình lên, nói:
Ở đây, tất cả đều thuận lợi.
Đội trưởng người da đen:
Thuận lợi là tốt, thuận lợi là tốt.
Mọi người đều cảm thấy vụ việc này nhằm vào bọn họ, nhưng không có chút manh mối nào, như thế tất cả đều là sự cố bất ngờ, không phải do ai bày mưu tính kế cả.
Ôm tâm trạng khó hiểu lên xe, bọn họ chỉ muốn đưa vali về cho các nhà khoa học ở tập đoàn Loreux càng nhanh càng tốt.
Chìa khóa dùng để mở chiếc còng tay đã được gửi về qua đường bưu điện từ sớm, đang nằm trong tay Loreux.
Chỉ ông ta mới có thể mở còng, lấy vali đi.
Lộ Cận gật đầu, bỏ ống nghiệm có chứa tóc máu mềm mướt k5ia vào trong vali, đeo bao tay đóng vali lại, khóa mật mã, thả lại chỗ cũ.
Ông giả vờ kiểm tra cho người Hoa Hạ kia, cho anh ta thở oxy rồi từ từ tỉnh lại.
Hoắc Thiệu Hằng về muộn hơn ông nửa tiếng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.