Chương 703: Nào ai dám sánh cùng? (6)
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 841 chữ
- 2022-02-08 08:53:39
Cảm giác chấn động vô cùng nhỏ bé như con mèo con thè lưỡi liếm ngón tay cô dần dần tăng lên, bây giờ đã như là mưa rơi vào mặt vậy, còn 8có chút châm châm tê tê nữa.
Nhưng nếu cô mở mắt ra thì lại chỉ thấy trước mắt là bầu trời không vạn dặm, mặt biển xanh biếc, gi3ó thổi hiu hiu, biển và trời cùng một màu. Trên bầu trời xanh thăm thẳm kia không có đến một gợn mây, lấy đâu ra giọt mưa chứ?
Anh Đại Hùng, có thể liên lạc được với Hoắc thiếu và anh Tiểu Trạch chưa ạ?
Cố Niệm Chi ngồi xuống bên cạnh Âm Th5ế Hùng, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, hai tay chống cằm, khuỷu tay chống lên đầu gối, đôi mắt to tròn nhìn Âm Thế Hùng không chớp.
Âm Thế Hùng trầm mặt lắc đầu,
Em đừng giục nữa, giục nữa là anh cũng cuống cả lên đấy. Không có chuyện gì đâu, khi lặn xuống sâu thì tín hiệu sẽ không được tốt, chuyện này đã xảy ra nhiều lần rồi… Em cứ nghĩ thế này đi, không có tin tức chính là tin tức tốt, đúng không?
Máy bộ đàm của hai người không biết đã xảy ra chuyện gì, khi tiến vào Blue Hole thì bị mất tác dụng, bọn họ chỉ có thể dùng thủ ngữ để giao tiếp với nhau.
Cũng may mà bọn họ vẫn có thể trông thấy nhau, nếu không thì tình hình còn xấu hơn.
Lúc này Hoắc Thiệu Hằng và Triệu Lương Trạch đã lặn xuống tới vị trí vật thể hình cầu kia. Nhiệt độ nước ở nơi này rất thấp, bộ đồ lặn đặc chế của bọn họ vốn có thể giữ ấm nhưng hoàn toàn không đủ dùng ở đây.
Triệu Lương Trạch cảm nhận được thân nhiệt của mình đang ngày càng xói mòn, đã bắt đầu cảm thấy lạnh.
Hoắc Thiệu Hằng cầm súng ngắm mang theo bên mình, bơi tới một khe đá khác, cảnh giới cho anh ta.
Súng bình thường khi xuống nước sẽ bị ảnh hưởng, đạn bắn ra sẽ bị lực cản của nước cản trở, không dễ dàng trúng mục tiêu. Vì mấy người Hoắc Thiệu Hằng thường xuyên chấp hành nhiệm vụ ở những nơi có hoàn cảnh dị thường nên súng của bọn họ đều đã được cải tạo qua.
Ngay khi Hoắc Thiệu Hằng thấy bóng đen kia, anh tưởng rằng là một loài giống rắn biển. Anh còn đang buồn bực vì nghe nói chưa từng có vật sống nào sinh sống được ở trong vùng Blue Hole, sao tự nhiên lại có một con rắn biển xuất hiện chứ. Thế nhưng anh còn chưa kịp cân nhắc, bóng đen kia đã bơi tới phụ cận, chỉ còn cách bọn họ không tới mười mét.
Tốc độ nhanh như thế hoàn toàn có thể so sánh với bất kì kỷ lục thế giới dưới nước nào của loài người.
Hoắc Thiệu Hằng nhạy bén phát hiện ra có gì đó không ổn, đang muốn bơi ra khỏi khe đá tới kéo Triệu Lương Trạch đi thì đã thấy một cái bóng đen đang bơi rất nhanh từ đằng xa tới.
Bóng đen kia nhanh tới mức không tưởng tượng nổi.
Con ngươi của Hoắc Thiệu Hằng bỗng co lại.
Giờ đã rất rõ ràng rồi, bóng đen đó không phải là rắn biển gì cả, mà là một con người!
Khẩu súng ngắm trên tay anh vô cùng thích hợp để ngắm bắn trong hoàn cảnh đáy biển im ắng thế này.
Bọn họ vừa mới phân công công việc không bao lâu, trong vùng biển an tĩnh này đột nhiên có động tĩnh.
Không ngờ lại là một hòn đá to hình cầu.
Hoắc Thiệu Hằng bơi vòng quanh vật thể hình cầu đó một vòng, dùng thủ ngữ nói với Triệu Lương Trạch,
Cậu có muốn đo mật độ đá của nó không? Xem xem liệu có rỗng ruột không?
Triệu Lương Trạch lấy dụng cụ ra đặt cố định xung quanh quả cầu, bắt đầu do đạc.
N9hưng cảm giác chấn động tê dại như bị những giọt mưa rơi vào mặt kia là thế nào?
Tâm trạng của Cố Niệm Chi bắt đầu trở nên bực b6ội khó chịu.
Câu nói này vẫn không thể trấn an được tâm trạng khẩn trương lo lắng của Cố Niệm Chi, đặc biệt là khi cô nhắm mắt lại lại càng cảm nhận được chấn động ngày càng mãnh liệt.
Hơn nữa luồng chấn động kia dần dần còn trùng khớp với nhịp tim của cô, cô hoàn toàn không khống chế được tâm trạng hoảng loạn của mình.
Cố Niệm Chi lại đứng lên, đi tới đi lui trên boong tàu, thỉnh thoảng dừng lại đứng ở mép lan can du thuyền nhìn về phía Blue Hole.
…
Dáng người dài nhỏ, mềm mại tới không tưởng, một con người giống như rắn biển vậy!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.