Chương 776: Đàm quý nhân (1)


Muộn thế này Hoắc Thiệu Hằng còn tới đây, đương nhiên không phải để uống trà rồi.

Anh đi thẳng vào vấn đề luôn:
Xin hỏi hai vị thủ trưởng, 8rốt cuộc chuyện là thế nào ạ?

Thượng tướng Quý khẽ gật đầu với anh,
Đã có người của Đại sứ quán sang bên đó để điều tra xác thực, đúng là bị mất tích thật.

Hoắc Thiệu Hằng lại cầm mấy tập tài liệu kia sang đọc. Vừa đọc, anh vừa hỏi:
Dù cô ta có mất tích thật đi chăng nữa thì làm sao các chú biết là có liên quan đến tổng tuyển cử của ba cô ta? Cũng có thể chỉ đơn giản là một vụ án hình sự thôi mà.


Không phải tôi gọi con gái ông ta là quý nhân, mà tên của con gái ông ta là Quý Nhân.
Chủ tịch Long suýt chút nữa cũng vừa quỳ vừa khóc luôn rồi, trong lòng thầm ai oán không hiểu sao Đàm Đông Bang lại đặt cho con gái mình một cái tên như thế cơ chứ!
Quý Nhân… Sao không gọi luôn là Phúc Tinh đi cho xong?!
Chủ tịch Long hất tay một cái, nhân viên trong văn phòng hiểu ý, lập tức rời khỏi phòng làm việc, cũng đóng 3chặt cửa lại cho ông.
Trong phòng chỉ còn lại ba người là Chủ tịch Long, Thượng tướng Quý và Hoắc Thiệu Hằng.

Từ từ đã, sao chú lại gọi con gái ông ta là quý nhân?
Hoắc Thiệu Hằng lại tỏ ra không hiểu một lần nữa.
Anh không rõ lắm về mấy người bên phía Nội các Chính phủ, càng không hiểu gì về ba cô năm mợ bảy dì trong gia đình của họ.

Chúng tôi vừa nhận được tin tức, con bé bị mất tích trong ký túc xá trường rồi.

Hoắc Thiệu Hằng cạn lời, ánh mắt thoáng liếc sang bên Thượng tướng Quý một cái.
Rõ ràng họ không được quyền nhúng tay vào nội chính, chỉ có thể quản lý những nơi nằm ngoài biên giới quốc gia thôi mà.5
Hoắc Thiệu Hằng nhìn Thượng tướng Quý một cái, thấy ông không tỏ vẻ gì là phản đối hay ủng hộ bèn không hỏi tiếp nữa, kiên nhẫn nghe Chủ tịch Long nói hết.

Cháu xin rửa tai lắng nghe ạ.


Đàm Quý Nhân, con gái của Đàm Đông Bang này ấy à…

Sắc mặt Chủ tịch Long9 nghiêm lại, ông nói:
Còn một tháng nữa là đến kỳ bỏ phiếu bầu cử Thủ tướng rồi.

Bầu cử Thủ tướng thì có liên quan gì đến Cục tác chiến đ6ặc biệt bọn họ chứ?
Lại thêm thời điểm lúc ông ta đương nhiệm chức Bộ trưởng Bộ Tư pháp, ông ta luôn ra sức sửa lại rất nhiều bản án sai, án oan, thúc đẩy tòa án phúc tra phúc thẩm một số vụ án còn gây tranh cãi, vốn đã khiến cho rất nhiều người cảm động đến rơi nước mắt rồi. Vì thế, khi ông ta vừa tuyên bố muốn tham gia tranh cử, sức nóng dư luận lập tức vượt qua Bộ trưởng Bộ Nội vụ Bạch Kiến Thành vốn luôn luôn giữ quy củ phép tắc kia.

Người mà hai chú nói qua điện thoại là người có liên quan đến Bộ trưởng Đàm đó…
Hoắc Thiệu Hằng thản nhiên nói,
Rốt cuộc là ai?! Nếu ông ta đã muốn tham gia tranh cử Thủ tướng, các chú có tiến hành thẩm tra lý lịch chính trị nghiêm khắc với ông ta không? Nếu trong mối quan hệ thân thích trực hệ có người di dân ở nước ngoài thì ông ta sẽ không phù hợp với điều kiện ứng cử đúng không?

Thượng tướng Quý cứng lưỡi.
Chủ tịch Long cười ha hả, nói:
Thiệu Hằng ơi là Thiệu Hằng, cậu sắc bén thật đấy. Có điều chuyện này tôi vẫn chưa nói hết mà.

Bạch Kiến Thành thì mọi người đều không lấy gì làm lạ. Sau khi Thủ tướng Đậu xảy ra chuyện, hiện giờ mọi việc trong Nội các đều do Bạch Kiến Thành chỉ đạo, giống như Thủ tướng lâm thời vậy.
Mọi người đều cho rằng việc ông ấy đắc cử là chuyện ván đã đóng thuyền rồi, không ngờ giữa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim. Bộ trưởng Bộ Tư pháp Đàm Đông Bang đột ngột tuyên bố muốn ra tranh cử, liên tục phát biểu vài cương lĩnh tranh cử, công bố muốn
Dùng luật pháp để trị nước
, đả kích giai cấp đặc quyền, đồng thời ném ra câu nói của người xưa:
Vương tử phạm pháp, xử tội như dân thường
, lập tức giành được lòng của rất nhiều cử tri.

Đương nhiên bọn chú đã điều tra cẩn thận rồi, nhà họ Đàm là gia tộc lớn, có rất nhiều họ hàng các chi các nhánh ở nước ngoài cũng giống như nhà họ Tạ, nhà của bà nội cậu đấy. Thế nhưng, thân thích trực hệ của Đàm Đông Bang thì đều mang quốc tịch Hoa Hạ cả. Có điều, ông ta có một đứa con gái đang học ở nước ngoài, con bé cầm visa du học sinh chứ không phải di dân. Con bé vừa tốt nghiệp đại học chính quy mùa hè năm nay, vốn định sau khi tốt nghiệp sẽ tiếp tục học nghiên cứu sinh ở nước ngoài, nhưng vì ba của con bé đột ngột quyết định tham gia tranh cử nên con bé nhất định phải về nước trước khi cuộc tổng tuyển cử diễn ra, cũng chính là ngày hôm sau khi con bé thi tốt nghiệp xong.
Chủ tịch Long ném một tập tài liệu ra, đặt trước mặt Hoắc Thiệu Hằng.
Hoắc Thiệu Hằng lẳng lặng cầm tập tài liệu lên, lật ra xem,
… Tóm lại, đây chính là chuyện mà các chú bảo là vô cùng cấp bách đấy sao? Một nữ du học sinh ở nước ngoài mà các chú muốn điều cả Thiếu tướng của Cục tác chiến đặc biệt đi đón cô ta về nước ư? Ừm, đúng là rất đồng bào, rất dân dã, rất không có đặc quyền nhỉ?


… Lần này, Thủ tướng Đậu đã không thể ứng cử được nữa, biểu hiện của các ứng cử viên khác đều bình thường. Đến thời điểm hiện tại, chỉ có hai người là đặc biệt xuất sắc thôi.

Hoắc Thiệu Hằng biết hai người ông đang nói đến chính là Bạch Kiến Thành, Bộ trưởng Bộ Nội vụ và Đàm Đông Bang, Bộ trưởng Bộ Tư pháp.

Ồ.
Hoắc Thiệu Hằng hơi khựng lại,
Chú nói tiếp đi ạ.


Cô bé Đàm Quý Nhân này học violin ở Học viện âm nhạc Jullia nước Mỹ, từ trước tới giờ vẫn rất an phận thủ thường, cực kì ngoan ngoãn. Thế nhưng, vì chuyện ba con bé muốn tham gia tranh cử Thủ tướng nên con bé lại bị vạ lây.
Giọng Chủ tịch Long trầm hẳn xuống, đưa tiếp một tập tài liệu khác ra trước mặt Hoắc Thiệu Hằng.

Vì có người gửi một bức thư cho Đàm Đông Bang, nói là muốn ông ta rút khỏi cuộc tổng tuyển cử thì con gái ông ta sẽ bình an trở về. Nếu không, con gái ông ta sẽ sống không bằng chết.
Chủ tịch Long đập tay xuống mặt bàn, tức giận nói:
Vừa nhìn thấy bức thư kia tôi đã nổi điên lên rồi, có cái lý nào như vậy chứ?! Chúng ta đường đường là một nước lớn tổ chức tổng tuyển cử chọn Thủ tướng mà lại bị người ta uy hiếp như vậy! Có còn luật pháp nữa hay không?!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.