Chương 782: Đàm quý nhân (4)
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 699 chữ
- 2022-02-08 08:59:32
Vừa nghĩ đến Mai Hạ Văn, Cố Niệm Chi liền bình tĩnh gạt bỏ hắn ra khỏi danh sách người theo đuổi của mình.
Bởi vì theo quan điểm của Cố Niệ8m Chi, được người mình thích theo đuổi mới gọi là theo đuổi.
Còn bị người mình không thích theo đuổi thì gọi là quấy rối.
Sáng sớm thứ bảy, Hà Chi Sơ tỉnh dậy trong phòng ngủ của mình, tự dưng có cảm giác không muốn mở mắt.
Anh ta nằm im lặng một lúc rồi mới với lấy cái điện thoại của mình ở trên tủ đầu giường, trượt mở nhìn đồng hồ một chút.
Vừa đến tám giờ, anh ta vẫn chưa muốn dậy.
Đêm qua anh ta phải giải quyết một số việc trong nhà, bận bịu đến gần nửa đêm mới ngủ.
Không ngờ tám giờ sáng hôm nay đã tỉnh dậy rồi, đồng hồ sinh học thật đáng sợ.
Khi anh ta mở điện thoại lên, nhìn định vị một chút theo thói quen, anh ta lập tức ngồi bật dậy khỏi giường.
Chẳng lẽ anh ta có thể hẹn hò cuối tuần với cô hay sao?
Hiện tại họ chỉ là giáo sư và sinh viên thôi, không có quan hệ gì khác...
Hà Chi Sơ thầm nhắc nhở bản thân ở trong lòng.
Đây là một lần vô cùng hiếm thấy cô ở lại trường vào cuối tuần.
Hà Chi Sơ mân mê điện thoại, nhìn một lúc mới đặt xuống, rồi lại ngủ thiếp đi.
Ở trường học thì sao chứ?
Định vị trên điện thoại hiển thị Cố Niệm Chi đang ở trường…
Việc này quá hiếm có.
Từ khi Cố Niệm Chi nhập học đến nay, hầu như cuối tuần cô đều không ở trường.
Mà cô ch3ỉ muốn Hoắc Thiệu Hằng theo đuổi cô thôi, sau này mới phát hiện ra chuyện đó là không thể.
Không phải chứ? Niệm Chi của chúng ta vừa thôn9g minh vừa xinh đẹp, những tên con trai kia đều mù hết rồi hay sao? Nhưng cũng may mà bạn trai cậu có con mắt tinh đời nên đã sớm giữ lấy cậu đấy.6
Mã Kỳ Kỳ mỉm cười véo nhẹ khuôn mặt Cố Niệm Chi,
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp này đi, đúng là làm người ta yêu thích không muốn buông tay m5à!
Cố Niệm Chi vội nghiêng đầu tránh
Móng vuốt Lộc Sơn
của Mã Kỳ Kỳ, tiện thể nhéo nhẹ cái mũi của cô ấy,
Nói về xinh đẹp thì Kỳ Kỳ của chúng ta mới là số một ấy. Nhìn cái nhíu mày, cái nụ cười này đi, tớ là con gái mà còn không kiềm chế được đây!
Hai người đùa giỡn vui vẻ trong ký túc xá. Dù sao cả hai cũng vẫn còn trẻ nên gạt những chuyện phiền não kia ra khỏi đầu rất nhanh.
Đối với họ, cuộc sống chính là một lăng kính vạn hoa liên tục mang lại những điều ngạc nhiên, lùi một bước là rực rỡ, tiến một bước là tươi đẹp, đến cả mây đen cũng có đường viền màu bạc nữa.
...
Anh ta lại ngủ tiếp một giấc, khi tỉnh lại đã gần trưa rồi.
Anh ta chậm rãi ngồi dậy từ trên giường, đi vào phòng tắm tắm gội, sau đó đi ra pha cho mình một cốc cà phê.
Uống cà phê xong, cả người anh ta mới tỉnh táo lại.
Hà Chi Sơ nhìn máy tính của mình, không muốn tiếp tục làm việc cho lắm.
Anh ta lại lấy điện thoại ra nhìn lần nữa, phát hiện ra vị trí của Cố Niệm Chi là đang ở sân tennis của trường.
Dường như đã rất lâu rồi anh ta không chơi tennis, ừm, phải vận động một chút thôi.
Hà Chi Sơ vào phòng ngủ thay một bộ quần áo thể thao tennis, đi giày và đeo túi đồ lên, một tay cầm theo vợt tennis, đi xuống tầng dưới tòa nhà giáo sư.
Anh ta lái xe đến sân tennis của trường, đỗ xe ở garage dưới tầng hầm, sau đó đi thang máy lên.
Cố Niệm Chi và Mã Kỳ Kỳ đang chơi với nhau ở sân số bốn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.