Chương 781: Đàm quý nhân (3)


Mã Kỳ Kỳ khẽ gõ bàn, hỏi:
Niệm Chi? Cậu có tâm sự à?



Hả? À...
Cố Niệm Chi lấy lại tinh thần, có chút hoảng hốt m8uốn che giấu, nhưng cũng lại cảm thấy có cả rổ tâm sự muốn dốc hết với người khác.

Cô trưởng thành bên cạnh mấy ngư3ời Hoắc Thiệu Hằng, trước kia có chuyện gì đều tâm sự với Âm Thế Hùng, Triệu Lương Trạch, hoặc là Hoắc Thiệu Hằng.
9Nhưng bây giờ cô đã trưởng thành rồi, đương nhiên không thể nói với mấy người đàn ông về tâm tư của một cô gái được.
Trước đây lúc học đại học chính quy còn có nhóm Yêu Cơ, Tào nương nương và Lục Trà Phương bày mưu tính kế cho, nhưng lúc 5đó cô còn chưa có những tâm sự muốn nói ra mà lại không dám nói như thế này.
Một lát sau, cuối cùng Cố Niệm Chi cũng hỏi,
Kỳ Kỳ này, cậu nghĩ bao nhiêu tuổi kết hôn là hợp lý?


Kết hôn á?!
Mã Kỳ Kỳ hơi sửng sốt một chút, mặc dù cô nhiều tuổi hơn Cố Niệm Chi nhưng cũng chỉ mới có hai mươi ba tuổi thôi, vừa mới kết thúc một mối tình, vẫn còn chưa bắt đầu tình yêu mới, chuyện kết hôn này đối với cô là quá xa vời. Cô liền cười ranh mãnh, hỏi:
Này Niệm Chi, cậu còn chưa đến mười chín tuổi đúng không? Kết hôn cái gì chứ? Đang ở tuổi thanh xuân tươi đẹp mà cậu đã muốn làm bà nội trợ rồi à?!

Mặc dù theo luật hôn nhân của Đế quốc Hoa Hạ, mười tám tuổi là đã có thể kết hôn rồi.
Cố Niệm Chi bật cười.
Quả thật là suy nghĩ của Mỹ Kỳ Kỳ giống cô như đúc!
Trong lòng Hoắc Thiệu Hằng, chiến hữu và nhiệm vụ đều quan trọng hơn cô rất nhiều.
Ngày đó khi cô co lại trong góc du thuyền, cả người đau nhức, không thể cử động, đập vào mắt cô lại là bóng lưng vội vàng rời đi của Hoắc Thiệu Hằng.
Không thể không nói, cảnh tượng đó đã đả kích cô rất mạnh, đến bây giờ vẫn chưa trở lại bình thường được.
Liệu Hoắc Thiệu Hằng có chịu đựng rất khổ sở không?
Xem ra cô thật sự yêu Hoắc Thiệu Hằng, nhưng anh có yêu cô như vậy hay không thì cô vẫn không nhìn ra được.
Trước kia cô cũng từng thề phải khiến Hoắc Thiệu Hằng yêu cô giống như cô yêu anh, thế nhưng sau khi trải qua chuyện ở Hải vực Blue Hole, cô cảm thấy có lẽ chuyện này là không thể.

Ồ? Vậy sao?
Ánh mắt của Cố Niệm Chi chợt bay bổng mơ màng,
Vậy làm thế nào để biết đối phương có yêu cậu hay không?


Rất đơn giản mà!
Mắt Mã Kỳ Kỳ đột nhiên sáng rực lên giống y như đèn chùm thủy tinh sáng rạng rỡ, hai tay nâng hai gò má đang ửng đỏ, nói say sưa:
Này nhé, khi không được gặp thì luôn nhớ nhung cậu, bất kể trong tình huống nào cũng muốn gặp cậu một chút. Nếu không ở cùng nhau thì morning call buổi sáng và night call buổi tối là không thể thiếu. Còn cậu á, vừa gặp anh ấy là gần như không thể thở nổi, tất cả những tưởng tượng đẹp đẽ đều không thể bày tỏ trước mặt cậu ấy, vì cậu đã mất hết hồn vía, không thể khống chế từng lời nói cử chỉ, cảm xúc vui buồn giận hờn của mình nữa.

Cố Niệm Chi nghẹn lời.
Cảm giác không an toàn trong tiềm thức của cô càng lúc càng nghiêm trọng hơn.
Do cô giận dỗi Hoắc Thiệu Hằng vì chuyện đó nên anh mới muốn dùng việc kết hôn để làm cô yên tâm sao?
Thế nhưng anh không hiểu cái cô cần không phải là sự yên tâm kiểu này, mà là tình cảm chân thành của anh cơ.
Mã Kỳ Kỳ buông tay xuống, ngượng ngùng nhìn Cố Niệm Chi, ghé vào sát tai cô rồi nói:
Có điều, hình như anh ấy có chút ý tứ với tớ...


Vậy cậu có thích anh ấy không?
Cố Niệm Chi tò mò hỏi,
Anh ấy đang theo đuổi cậu sao?

Cố Niệm Chi chưa từng được người khác theo đuổi. Là cô chủ động với Hoắc Thiệu Hằng cho nên không biết cảm giác được theo đuổi là gì, có tâm trạng thế nào. Thậm chí, có lúc cô còn không phân biệt được Hoắc Thiệu Hằng thật sự yêu cô hay là đã quen với việc chăm sóc cô những năm qua, quen bị cô quấn lấy, quen với việc cô là trách nhiệm và nghĩa vụ của anh...

Tham sân ái dục si
là tất cả những gì họ hướng tới trong tình yêu.

Ôi Kỳ Kỳ, cậu nói hay thật đấy.
Cố Niệm Chi nghĩ một chút, lại chuyển chủ đề, lo Mã Kỳ Kỳ sẽ hỏi tiếp,
Đúng rồi, gần đây cậu thế nào? Có phải có bạn trai mới rồi không? Tối qua lúc tớ từ thư viện về nhìn thấy cậu nói chuyện với một sinh viên nam dáng người cao lớn, nhìn rất thư sinh ở dưới cái cây to dưới tòa nhà. Nhìn cậu cười dịu dàng vô cùng ấy...


Hả? Bị cậu nhìn thấy rồi sao?!
Mã Kỳ Kỳ kêu thảm một tiếng, đưa tay lên che mặt, vô cùng ngại ngùng nói,
Không phải, không phải, anh ấy không phải là bạn trai mới của tớ, có điều...

Nghe cứ như là bị thiểu năng vậy.
Cố Niệm Chi nhíu mày suy nghĩ một chút, đau xót phát hiện ra kẻ thiểu năng kia chính là mình.
Ở trước mặt Hoắc Thiệu Hằng, cô luôn có dáng vẻ thiểu năng giống như Mã Kỳ Kỳ nói.
Mã Kỳ Kỳ khẽ nhắm mắt lại,
Tớ không biết nữa... anh ấy đối xử với tớ rất tốt, cứ để xem sao đã…


Vậy cậu còn muốn thế nào nữa?
Cố Niệm Chi vô cùng tò mò,
Anh ấy đối xử với cậu vẫn chưa đủ tốt sao?


Đương nhiên không đủ.
Mã Kỳ Kỳ nghiêm túc nói,
Còn cần tớ phải thích, phải rung động với anh ấy mới được chứ. Nếu chỉ tốt với tớ mà tớ lại không có cảm xúc, chỉ vì cảm động mà đi cùng anh ấy thì thật xấu hổ và vô trách nhiệm với anh ấy.

Đều là những cô gái trẻ chưa bước chân vào xã hội, đối với họ thì cuộc sống tươi đẹp chỉ vừa mới bắt đầu thôi.
Khi nhìn con trai, họ vẫn đang ở giai đoạn nhìn tướng mạo ngoại hình, tình yêu đối với họ đều là những tưởng tượng về chuyện lãng mạn tình tứ, sau đó muốn đưa những người con trai kia vào trong tưởng tượng của mình.
Nếu không khớp với tưởng tượng của mình, họ sẽ sinh ra đủ kiểu oán giận.
Nếu như… liệu có khả năng nào là Hoắc Thiệu Hằng sẽ yêu người khác hay không?

Một cô gái trưởng thành, rộng lượng, tốt tính, thủ đoạn cao siêu, khôn khéo, và còn xinh đẹp hơn cô thì sao?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.