Chương 792: Chống đối


Cô nhanh chóng hiểu ý của Hoắc Thiệu Hằng, liền ngẩng đầu lên, má ửng đỏ, đôi mắt đầy sức sống, đẩy Hoắc Thiệu Hằng một cái, nghiến răng 8nói:
Không ngờ Hoắc thiếu là người như vậy đấy!



Còn nhiều việc em không ngờ lắm... Nào nào, để anh cho em thấy vài việc em kh3ông ngờ nhé…
Hai tay Hoắc Thiệu Hằng dùng sức, bế ngang Cố Niệm Chi lên, bước vào phòng ngủ.
Làm người thân của quân nhân thì thỉnh thoảng lại phải xa cách hai nơi, cô đã sớm chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi.
Thế nên, sự nhiệt tình của Hoắc Thiệu Hằng từ hôm qua đến hôm nay có thể lý giải là anh cũng không nỡ rời xa cô phải không?
Cô lặng lẽ ngước mắt lên, lại trông thấy Hoắc Thiệu Hằng đang im lặng nhìn mình.
Con ngươi của anh đen như viên ngọc, ánh sáng tập trung bên trong nhìn giống như ngọc trai đen thượng hạng, con ngươi vừa khẽ chuyển động là lập tức có ánh sáng chói tỏa ra.
Hoắc Thiệu Hằng hôn nhẹ lên tóc cô,
Để anh massage cho em nhé.

Bàn tay to của anh bóp nhẹ mấy cái, Cố Niệm Chi cảm thấy vừa ngứa vừa tê, vội cười đẩy anh ra:
Không dám nhờ ngài Thiếu tướng làm thợ đấm bóp đâu, em không có phúc, không nhận nổi.

Lần này thời gian của Hoắc Thiệu Hằng vô cùng lâu, đến lúc cuối Cố Niệm Chi gần như phải khóc lóc cầu xin anh, anh mới buông tha cho cô...
Xong xuôi mọi chuyện, Hoắc Thiệu Hằng vô cùng thoải mái sung sướng vào phòng tắm tắm gội sạch sẽ, sau đó ra phòng bếp làm đồ ăn sáng.

Không phải đều tại anh à!
Cố Niệm Chi quay đầu lại, trách Hoắc Thiệu Hằng,
Lưng sắp bị anh bẻ gãy rồi đây này.

Eo của Cố Niệm Chi rất nhỏ, Hoắc Thiệu Hằng đã dùng tay ước lượng áng chừng nhiều lần, đúng thật là không đủ một nắm tay. Nó giống như cây bồ liễu nhưng lại vô cùng dẻo dai, khi mềm đến cực điểm thì lại trở nên cứng rắn, gần giống với tính cách của cô.
Cố Niệm Chi đã rất thỏa mãn rồi, liền ôm anh hôn nhẹ,
Anh đi tự học cùng em được không?

Hoắc Thiệu Hằng nghẹn lời.
Ngoại trừ cái lưng đang đau ê ẩm này…
Hoắc Thiệu Hằng đi vào, thấy Cố Niệm Chi ngồi trước bàn trang điểm thỉnh thoảng lại xoa lưng, ánh mắt anh hơi dao động. Anh đi tới dùng bàn tay to xoa lưng cho cô,
Sao thế? Lưng khó chịu à?

Cố Niệm Chi ngâm mình trong phòng tắm mãi một lúc lâu mới vịn eo đi ra.
Lần này thật sự quá mức rồi, nhưng nghĩ Hoắc Thiệu Hằng sắp ra nước ngoài làm nhiệm vụ, trong thời gian này bọn họ sẽ không có bất kì liên hệ gì, cũng không biết lúc nào anh sẽ trở về, Cố Niệm Chi lại thấy bình thường trở lại.
Nụ hôn của Cố Niệm Chi vừa liên tục vừa nóng bỏng, giống như ánh sao phản chiếu trong hồ nước. Gió nhẹ vừa lướt qua một cái, ánh sao trong hồ liền dập dờn.
Tim của anh cũng rạo rực theo nụ hôn này.
Đợi cô hôn xong, anh mới dịu dàng ôm lấy cô, cằm trượt lên trượt xuống trên gò má láng mịn của cô.
Sau một đêm nghỉ ngơi, râu đen lấm tấm vừa xuất hiện trên cằm anh đâm vào da Cố Niệm Chi làm cô cười khanh khách, liên tục tránh né, chui ra chui vào cái chăn.
Cố Niệm Chi như bị mê hoặc ôm lấy đầu anh, thăm dò lên phía trên, thành kính hôn lên mắt anh.
Thời khắc cô chạm vào, Hoắc Thiệu Hằng đã nhắm mắt lại, để mặc cô hôn lên mí mắt của mình.
Lại là một đêm giông tố bão bùng, 9gió táp mưa sa dập nát hoa hải đường.
Ngày hôm sau, khi Cố Niệm Chi tỉnh lại, cô phát hiện mình đang nằm trong lồng ngực Hoắc Th6iệu Hằng, đầu gối lên vai anh, một cái chân dài của Hoắc Thiệu Hằng đang gác lên lưng cô, cuộn vòng cô thật chặt. Thảo nào mà đêm qua cô5 cảm thấy trên người rất nặng, bị đè đến mức không thở nổi...
Lúc sáng sớm mới tỉnh dậy là thời điểm hormone đàn ông mạnh nhất, Hoắc Thiệu Hằng cũng không phải là ngoại lệ, một khi người kiêng khem nhiều năm bắt đầu
ăn mặn
, bên cạnh lại là người con gái mình thích thì cần gì phải nhịn nữa?
Thế là Cố Niệm Chi phát hiện cô càng trốn tránh thì càng bị cưỡng ép gắt gao hơn...

Ai nói thế? Em là người có phúc lớn đấy chứ.
Hoắc Thiệu Hằng ôm lấy cô, còn mình thì ngồi trên ghế mềm trước bàn trang điểm của Cố Niệm Chi, để Cố Niệm Chi ngồi trên đùi mình,
Hôm nay em muốn đi đâu chơi? Anh đi với em.


Thật sao?
Cố Niệm Chi ngạc nhiên, vui mừng quay đầu lại,
Cả ngày luôn ạ?!

Cố Niệm Chi vừa tự ảo tưởng, vừa xoa mỹ phẩm dưỡng da lên mặt.
Ở trong gương, nhìn cô môi đỏ răng trắng, đôi mắt long lanh nước, thật sự nhìn không ra dáng vẻ
tình dục quá độ
.
Hoắc Thiệu Hằng nhìn đồng hồ đeo tay một chút,
Mười hai tiếng thì lúc nào cũng có.

Thời gian của anh thật sự được tính theo giờ, theo phút.

Không đồng ý sao?
Cố Niệm Chi khẽ chớp mắt nhìn, hàng mi dài giống hai cái quạt nhỏ, khoảng cách giữa họ gần như vậy làm Hoắc Thiệu Hằng gần như có thể cảm nhận được hai cái quạt đang lướt qua trước mặt mình, nhẹ nhàng như cánh bướm vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.