Chương 953: Có lên có xuống


Nụ cười của hai mẹ con rất ôn hòa, cho người ta bất giác có cảm tình.

Người ta nói trông mặt mà bắt hình cũng có chút đạo lý 8nhất định đấy chứ.

Trong lòng Cố Niệm Chi âm thầm cảm thán, lấy hết dũng khí nói với Reinz,
Reinz này, khi nào anh quay về 3Berlin, có thể đưa tôi đi cùng không? Tôi không cần tới Berlin, chỉ cần đưa tôi ra khỏi ngọn núi này, tới thị trấn gần nhất là được 9rồi.
Nói xong cô còn lo anh ta từ chối, lại vội vàng nói thêm,
Tôi sẽ trả tiền! Sẽ không để anh tốn công tốn sức mà không được gì 6đâu!

Hannah nhướng cao đôi lông mày thưa, không mấy bận tâm,
Nó không vui sao? Bác có thấy thế đâu nhỉ…

Cố Niệm Chi cạn lời.
Rõ ràng là như vậy, sao lại không cảm thấy được chứ?!

Không cần đâu. Những thứ này không nhiều, tôi làm một mình còn nhanh hơn.
Nói xong, Reinz mang số bát đĩa đã bị Cố Niệm Chi ăn sạch sẽ đi rửa.
Anh ta nhìn Cố Niệm Chi một cái, cười nói,
Có thể ăn được là tốt, tôi không thích những cô gái ăn ỏn ẻn như con chim nhỏ.

Cố Niệm Chi mím môi, xấu hổ cười rồi khẽ nói,
… Ở nhà tôi không như thế đâu, lần này thật sự là do quá đói thôi.


Reinz vẫn luôn như vậy mà. Tính tình nó rất tốt, xưa nay sẽ không bực bội hay cáu gắt với ai cả.
Hannah tỏ vẻ thần bí nói với Cố Niệm Chi,
Hơn nữa chúng ta là phụ nữ, nó là đàn ông. Đàn ông nhất định phải lấy lòng phụ nữ, nếu không sẽ không có phong độ quý ông, rồi không tìm được vợ đâu.

Cố Niệm Chi không biết phải nói gì.
Sao có thể thế được?!
Reinz hứng thú đứng ở cửa phòng nhìn Cố Niệm Chi một lúc, thấy cô vẫn đang ăn, anh ta mới đi tới, ngồi bên cạnh cô, đặt tay lên dĩa của cô, hòa nhã nói,
Đừng ăn cây xúc xích cuối cùng này nữa. Không phải tôi hẹp hòi đâu, mà tôi sợ cô không chịu được. Ban đêm cô sẽ đau bụng đấy.

Đói bụng vài ngày, vừa nghỉ một lát đã ăn uống thoải mái quá độ như vậy, theo trực giác, Reinz cảm thấy cơ thể cô bé này sẽ không chịu nổi.
Ánh mắt Cố Niệm Chi ủ rũ hẳn đi. Nghĩ tới thân thể kỳ quái trong vòng một đêm thôi mà miệng vết thương đã liền lại của mình, cô đã rách không sợ nát thêm, nói,
Vậy thì có sao đâu? Tôi đã nói sẽ không ăn uống chùa, sẽ trả nhà anh tiền mà.

Mà cô cũng ăn rất nhiều.
Mãi tới khi mẹ Hannah về phòng đi ngủ, Cố Niệm Chi vẫn còn đang từ từ ăn cây xúc xích thứ bảy!
Reinz đã hút thuốc xong từ lâu, đứng bên ngoài trong chốc lát để cho mùi khói thuốc tan hết, mới quay về phòng.
Khi đó thấy Cố Niệm Chi và Hannah đang nói chuyện vui vẻ, anh ta không quấy rầy, đứng một mình tựa vào cửa phòng bếp lẳng lặng lắng nghe.
Lúc sau Hannah muốn đi ngủ nên Reinz vội vàng tránh sang một bên. Khi Cố Niệm Chi đứng dậy nhìn Hannah rời đi thì không trông thấy Reinz nữa.
Khi Hannah đi ra, bà nhìn thấy Reinz nhưng cũng không nói gì, chỉ mỉm cười vỗ vai anh ta rồi đi.

Ừm.
Reinz nhìn cô một cái, không vạch trần lời nói dối của cô với anh ta khi cô mới tới.
Nhưng Cố Niệm Chi vẫn rất ngượng ngùng. Cô đứng bên cạnh Reinz, nhìn anh ta rửa bát đĩa, vừa đưa nước rửa bát cho anh ta vừa xấu hổ nói,
Chuyện đó… tôi… tôi thật sự là một người lạc đường mà.


Tôi biết.


Tôi quan tâm tới tiền sao?
Reinz luôn luôn ôn hòa cuối cùng đã hơi tức giận,
Nói tới nói lui chỉ biết đến tiền thôi. Kể cả cô có ăn một trăm cây xúc xích trắng thì cũng đáng bao nhiêu tiền chứ? Nhưng thân thể cô thật sự sẽ không chịu nổi. Thôi nào, đừng ăn nữa, uống ngụm sữa bò, sau đó rửa mặt đi ngủ đi.
Nói xong, anh ta rất tự nhiên nắm lấy cổ Cố Niệm Chi, đưa ly sữa bò tới miệng cô.
Cố Niệm Chi không tự chủ được há miệng uống một ngụm sữa bò.
Reinz cười, ôn hòa khen cô,
Good girl.

Sau đó anh ta giục cô đi rửa mặt,
Cô đi ngủ sớm đi, chỗ này cứ để đó tôi thu dọn.

Lúc vừa tới đây, Cố Niệm Chi đã ăn một bữa nhẹ, cũng do Reinz thu dọn. Giờ lại là anh ta thu dọn thế này khiến Cố Niệm Chi cảm thấy rất ngại.

Để tôi giúp anh cho.
Cố Niệm Chi đứng dậy, nói.
Dung mạo của Reinz đã vượt qua khỏi tiêu chuẩn soái ca thông thường rồi, chẳng kém những nam tài tử Âu Mỹ hiện giờ là mấy đâu.
Cố Niệm Chi cảm thấy thẩm mỹ của mình vẫn rất hợp thời đại, thế nên nghe mẹ Hannah nói vậy cô không hề để trong lòng, không có đánh giá gì, chỉ nói một câu,
Reinz rất đẹp trai mà, có lẽ mẹ Hannah nhìn nhiều rồi nên không cảm thấy đó thôi.

Thời gian sau đó, cô chỉ tán dương bữa tối của mẹ Hannah ngon thế nào.
Nụ cười của Reinz hơi nhạt đi. Anh ta cúi đầu xuống, uống một ngụm bia, hòa nhã nói,
Ừm, tôi sẽ đưa cô ra ngoài, khôn5g cần trả tiền.
Nói xong, anh ta liền đi ra ngoài.
Cố Niệm Chi nhạy bén nhận ra có vẻ như tâm trạng của Reinz xấu đi…
Cô cẩn thận từng li từng tí nhìn về phía Hannah, khẽ nói,
Mẹ Hannah ơi, Reinz không vui ạ?

Cố Niệm Chi cứng họng.

Mặt cô càng đỏ hơn.


… Tôi… tôi đã lòng vòng trong núi vài ngày rồi. Ngày qua ngày chỉ ăn hoa quả, ngẫu nhiên có cá nướng và trứng chim thôi.
Cố Niệm Chi thành thật nói,
Hôm nay đồ ăn ngon quá, thật sự là tôi không nhịn được.



Tôi nói không sao cả mà. Không cho cô ăn là vì tôi sợ thân thể cô không chịu đựng được.
Reinz dùng mu bàn tay nhẹ nhàng chạm vào vị trí dạ dày trên bụng cô,
Chỗ này sẽ đau đấy. Cô có muốn dùng chút thuốc tiêu hóa không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.