Chương 2231: Mất kiểm soát


Hợi Trư cũng nhìn thấy bên mặt ấy, hắn cũng vô cùng hoài nghi, dường như nghĩ mãi không ra điều gì đó.

Lúc tầm mắt hẳn rời đế8n gương mặt Vân Thiên Dật, hắn đột nhiên sực tỉnh, thốt lên:
Chủ nhân, đúng rồi, thuộc hạ nhở ra chỗ nào không đúng rồi.

Tuy lúc 3này thuộc hạ không nhìn rõ những chủ nhân ơi, thuộc hạ cứ cảm thấy vị tiểu thư Hề Nguyệt này trông có điểm gì đó rất giống ngài!

Đồng tử Vân Thiên Dật đột nhiên co lại, bàn tay buông thõng bên người vô thức siết chặt.

Tiện nhân, đồ xấu xí, ngươi làm sao đẹp bằng ta! Ta chính là Vân Phỉ Phỉ, đại tiểu thư nhà họ Vân, con gái Vân Thiên Dật, tiện nhân, ngươi dựa vào đầu mà đòi so sánh với ta!


Các ngươi nhìn đi, nhìn dáng người quyến rũ, làn da trắng như tuyết của ta đi! Ta có điểm nào không xuất sắc bằng Hề Nguyệt!

Nghe cuộc trò chuyện của hai 6người, hiệu trưởng Kỳ cũng rất kinh hãi, nhưng với thân phận của mình, đương nhiên ông chẳng dám dò hỏi gì, chỉ có sự tò mò về thân 5phận và lai lịch của Hồ Nguyệt cứ ngày một lớn dần trong lòng.
Đương nhiên Vân Phỉ Phỉ cũng nhìn thấy gương mặt Hề Nguyệt trong khoảnh khắc ấy, nhưng cô ta không muốn tin, đánh chết cũng không muốn tin Hề Nguyệt lại đẹp gấp mình cả trăm nghìn lần.

Ha ha ha ha... Không, huynh mù thật rồi, tại sao huynh chọn con tiện nhân đó mà không chọn ta!!

Mọi người trên quảng trường chết lặng người nhìn cảnh tượng trước mắt.
Trước giờ cô ta luôn tự hào về vẻ ngoài xinh đẹp và quyến rũ của mình. Trong Giải thưởng Huyền Anh tiên tử lần này, cô ta thua Hề Nguyệt về thiên phú, thực lực, độ nổi tiếng và cả đồng đội nam, như vậy đã gần như khiến cô ta phát điên.
Điều duy nhất an ủi được cô ta là ít ra cô ta còn có dung mạo xuất sắc hơn Hà Nguyệt. Nhưng bây giờ hiện thực lại nói với cô ta rằng dung mạo của Hồ Nguyệt không những ăn đứt cô ta mà còn đẹp hơn cô ta cả trăm nghìn lần. Như vậy bảo cô ta cam tâm sao được? Con sâu nhỏ màu đỏ sau lưng Vân Phỉ Phỉ hơi xòe cánh, mùi tỏa ra càng lúc càng nồng đậm.
Mà Vân Phỉ Phỉ vốn dĩ đã không thể kiểm soát được tâm trạng, ngửi thấy mùi hương ấy lại càng thêm hỗn loạn, cả con tim và lý trí đều chìm trong cơn ghen tức điên cuồng.
Lúc mọi người còn chưa kịp lấy lại tinh thần vì gương mặt diễm lệ tuyệt trần của Hồ Nguyệt, đột nhiên trên quảng trường lại vang lên một tiếng hét the thé inh tai.
Có vài người còn há hốc miệng, không thể khép lại được.
Chỉ thấy trên sân khấu, trước mặt bao người, Vân Phỉ Phỉ lại vừa la hét ầm ĩ, vừa bắt đầu xé rách quần áo trên người mình.
Tuy không lột sạch hết quần áo nhưng cũng để lộ ra hai cánh tay cùng đôi chân dài miên man và vòng eo thon gọn. Thậm chí bàn tay Vân Phỉ Phỉ còn nhẹ nhàng vuốt ve bầu ngực nửa che nửa lộ của mình, vẻ mặt quyến rũ gợi cảm, miệng phát ra tiếng cười khanh khách. Sức hấp dẫn và gợi cảm khó tả của tiếng cười này như có tác dụng kích tình gì đó khiến tất cả nam tu trên quảng trường nhìn thấy cảnh ấy đều phải nuốt nước miếng ừng ực, gương mặt đỏ bừng.
Hừ, không biết xấu hổ! Dám làm chuyện như vậy trước mặt công chúng cơ đấy!
Cuối cùng, có một nữ tu không nhịn được hét to một tiếng, còn nhổ toẹt một bãi nước bọt xuống đất.
Tiếng kêu này lập tức khiến cả quảng trường sục sôi một lần nữa.

Chậc chậc, không ngờ bình thường nhìn Vân Phỉ Phỉ cao quý lạnh lùng là thế mà lại là người lẳng lơ từ trong xương cốt như thế này...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Y Phẩm Phong Hoa.