• 2,167

Chương 434: Nguyền rủa hắn


Nhưng suất thí luyện quá quan trọng, cho dù có bị đối phương mỉa mai ghét bỏ thì người nọ cũng không thể không đi.

Người phụ trách của t8hành Thiên Trúc thì mặt mày xám xịt, do dự một lúc, cuối cùng vẫn rời đi cùng với người phụ trách thành Mẫu Đơn.
Thực lực của thành Mẫu Đơn vượt xa những thành trì khác, nếu như không cho thành Mẫu Đơn một suất nào thì sợ rằng chuyện này sẽ không thể êm xuôi.
Hiện giờ bọn họ vẫn còn ở trên địa bàn của thành Mẫu Đơn, nếu như đối phương giở trò vô lại thì bọn họ quả thật sẽ phải chịu chút thiệt.
Tô Lâm An nhìn theo hướng tiếng nói thì thấy Tùng Trúc Kiểm mặt đầy râu ria chen lại,
Ông nội ta có lửa, ta có thể học luyện khí không?
Câu nào cũng phải nhắc đến ông nội, có thể nói là gã đã dán luôn cái chỗ dựa của mình lên mặt, cứ như là sợ người khác không biết rằng gã có ông nội chống lưng cho vậy.
Tuy rằng mặt gã đầy râu ria, nhưng đây là cuộc tỷ thí dành cho lớp trẻ, điều đó cũng có nghĩa Tùng Trúc Kiếm nhìn thì già do râu ria lún phún, chứ trên thực tế thì tuổi tác gã cũng chẳng hề lớn.
Trên đài, chỉ còn lại 3một mình Tô Lâm An.
Nàng không bị thương, chỉ là pháp bảo luyện chế ra đã bị hao mất hơn nữa, trận bán thì hết sạch.
Nhưng luyện khí nào có dễ chứ, đại sư luyện khí của Đồng Mộc Quân đã là bậc thầy có tiếng trong thành Thất Tinh, bao nhiêu năm qua cũng chẳng làm được mấy món chiến binh...
Tô Tô...
Đợi đến kh9i vào trong bí cảnh, những thứ có thể dùng sẽ ít đi rất nhiều.
Nàng xuống lôi đài, đi thẳng đến chỗ Kim Bích Huy.
Nói thật, giờ nàng vẫn chưa thể khơi thông mối liên hệ giữa khí huyết và linh khí, cách luyện khí của nàng căn bản là không thể truyền bá được.

Ôi!
Ở ngoại vực, thiên hỏa còn hiểm có hơn cả ở giới tu chân.

Thành Kim Đồng ba mươi suất, thành Hồng Phong, thành Vân Tùng và thành Liên mỗi thành mười tám suất.
Còn lại mười sáu suất, ba thành còn lại từ từ mà chia.

Thế nhưng, nàng ta lại không tìm nổi lý do gì để phản bác.
Nàng ta có thể nói chuyện luyện khí chẳng có gì lợi hại hay sao? Nếu như không có mở chiến binh của Tô Tô thì chắc chắn hôm nay thành Kim Đồng bọn họ đã bị quét sạch khỏi lôi đài.
Sau khi cuộc tỷ thí lôi đài kết thúc, đám Tô Lâm An vẫn ở trong thung lũng, người của thành Mẫu Đơn không có sắp xếp gì đối với họ.
Đám võ giả bị đánh ngã khỏi đài cực kỳ oán hận thành Kim Đồng, nhưng lại e ngại thực lực của Tô Lâm An nên không dám lại gần, chỉ có thể ở một bên nói mấy lời ganh tỵ.
Thành Kim Đồng có được ba mươi suất, lúc này cũng chẳng cần tranh nhau, mỗi võ giả tới tham gia thí luyện đều được một miếng.
Đợi sau khi phát xong, Kim Bích Huy lại lấy một chiếc hộp ra một cách cực kỳ thận trọng.
Tô Lâm An tiện miệng đọc lên một loạt.
Đó đều là những dược thảo và nguyên liệu luyện khí khá hiểm.
Trên người nàng ấy có quá nhiều chuyện khó mà hiểu được, Mộc Tường Vi không khuyến khích người khác theo học nàng ấy.
Nhưng lúc này, nàng ta cũng không thể mở miệng đả kích tinh thần tích cực của mọi người.
Sau khi nuốt ngọc bài này, mới được coi là có tư cách vào bí cảnh.
Trong mấy ngày này hấp thụ đá khí huyết, áp lực sau khi vào bị cảnh Tàn Huyết sẽ giảm đi đôi phần.
mình mà thôi.
Bí cảnh có thể mở ra bất cứ lúc nào, những chuyện này họ đã hiểu rất rõ từ trước khi tới đây, nhưng Kim Bích Huy vẫn không nhịn được mà nhắc nhở thêm.
Đợi sau khi nói xong những chuyện này, Kim Bích Huy lại nói:
Mấy hôm nay, mọi người chỉ có thể ở đây thôi.


Mí mắt nàng ta co giật không ngừng, nàng ta luôn có cảm giác, Tô Tô đã khiến cho suy nghĩ của mọi người trở nên lệch lạc.
Thông thường mà nói, đại tế ti sẽ tính ra được trước nửa ngày.
Nói xong, gã gọi võ giá thành Kim Đồng qua, phát cho họ từng miếng ngọc bài màu đỏ lớn chừng một cái móng tay.

Nuốt luôn đi, đừng có để trên người.
.
Ở nơi có trình độ luyện khí và luyện đan cực thấp như ngoại vực, tuy những thứ này có giá trị nhưng chẳng phải cực kỳ quý giá, ít nhất thì căn bản không thể so được với tinh hoa sinh mệnh, có lẽ là sẽ lấy được.
Kim Bích Huy đợi nàng nói xong thì cười khà khà rồi đáp:
Ngươi nghỉ ngơi trước đi, chuyện tiếp theo giao cho chúng ta.
Sau khi mấy người phụ trách rời đi, võ giả thành Kim Đồng mới rối rít vây lại, vồ vập khen ngợi Tô Lâm An:
Tô Tổ ngươi lợi hại thật đấy!

Sao ngươi có lắm chiến binh thế?

Nghe nói ngươi tự luyện chế à? Ta cũng muốn học luyện khí, có thể bái người làm thầy không?
Mộc Tường Vi:
.
Nếu như sắp xếp theo thực lực bình thường, thành Mẫu Đơn đứng đầu, thành Kim Đồng và thành Thiên Trúc có thực lực ngang nhau, sau đó mới là thành Vấn Tùng, thành Liên, thành Hồng Phong, cuối cùng là thành Mai.
Trước kia mỗi khi di tích mở ra, cùng lăm ba thành này cũng chỉ giành được mười suất.

Trong bí cảnh có trùng Huyết Duyên, thứ này có thể bảo vệ các ngươi.
Đây có lẽ là thứ mà Mộc Tường Vi từng nói, pháp bảo được luyện chế từ rễ của linh mộc bảo vệ, có thể xua đuổi trùng Huyết Duyên trong bí cảnh.

Thành Vấn Tùng, thành Hồng Phong và thành Liên, trước mắt là đồng minh của chúng ta.

Ừ, chuyện này chúng ta cần thương lượng cho cẩn thận.
Kim Bích Huy quay đầu nhìn Tô Lâm An,
Ngươi lập công rồi.
Lần này ngươi có đặc biệt muốn thứ gì không, cứ nói hết ra đi, ta sẽ đi bảo hai thành trì đó nộp ra!
Tuy rằng người thẳng là nàng, nhưng việc chia chác đúng thật không phải là chuyện mà một cô gái có thể quyết định.
Sau một hồi bận bịu, Tô Lâm An lại qua một bên nghỉ ngơi.
Đợi đến sáng sớm ngày hôm sau, Kim Bích Huy mới xuất hiện với sắc mặt hồng hào, đồng thời nói lại kết quả của buổi bàn bạc tối qua cho Tô Lâm An nghe.
Trong khi nàng ta đang xoắn xuýt thì chợt nghe thấy Tô Tô nói:
Muốn luyện khí, vậy trước tiên phải có thiên hỏa.
Nàng vừa giơ tay lên, Khoa Đầu Hỏa lập tức bay ra khỏi lòng bàn tay nàng,
Không có thiên hỏa, thì không thể luyện khí.
Cũng không thể đốt củi để luyện khí được.
Hơn nữa, nàng dùng linh khí để luyện khí, nhưng bình thường võ giả ngoại vực lại thiên về tu luyện nhục thân, tôi luyện khí huyết.
Kim Bích Huy 6vốn đang cười hề hề trò chuyện với mọi người, sau khi nhìn thấy Tô Lâm An đi xuống thì vẫy tay với nàng, đồng thời nói:
Suất này là do Tiểu Tổ5 tự mình giành được.
Chia như thế nào, cũng cần phải xem ý kiến của Tiểu Tô.

Chỉ sợ thành Mẫu Đơn và thành Thiên Trúc không màng tới liêm sỉ thôi.
Người phụ trách thành Hồng Phong trầm giọng nói.
Phía sau đó chính là ván cờ giữa các thế lực.
Bọn họ chiếm được lý, nhất định phải nhân cơ hội lần này để thăm dò cẩn thận giới hạn thấp nhất của thành Mẫu Đơn, từ đó giành lấy lợi ích lớn nhất cho mình.
Tô Lâm An liếc nhìn, trong hộp là ít rễ cây? Nhìn thấy chút linh vận bảo quang yếu ớt ở trên rễ cây, ắt hẳn nó đã được luyện chế.
Mấy đoạn rễ này trông cứ như được bôi một lớp sáp lên, liếc qua còn hơi giống với rễ củ cải trước kia của nàng.
Mười tám suất lần này là kỷ lục nhiều nhất trước giờ của cả ba thành, bởi vậy bọn họ cũng chẳng có gì bất mãn.

Dược thảo mà người nói, đã được thu thập đủ rồi.
Kim Bích Huy lấy một chiếc hộp gấm ra,
Ở trong này cả.
Chiếc hộp này còn là một pháp bảo không tồi đấy.

Nguyên liệu luyện khí thì thiếu mất mấy loại, có điều ta đã thêm cho ngươi ít đá khí huyết.
Ông ta ngừng một lát rồi tiếp lời,
Trong này còn có một viên tinh thạch khí huyết do võ giả Thuần Huyết mang huyết mạch Bích Lam để lại.
Ngươi có thể dùng để cảm ngộ, sớm ngày đột phá cảnh giới Thuận Huyết.
Loại đá này, ở ngoại vực có thể được coi là cực kỳ quý giá, nhưng đối với Tô Lâm An mà nói thì chẳng có tác dụng gì.
Nàng cũng không từ chối, sau khi cất hộp gấm đi thì khách khí nói lời cảm ơn.
Cuối cùng nàng mới hỏi:
Rốt cuộc bao giờ bí cảnh Đoạn Kiều Tàn Huyết kia mới mở ra?

Ba, năm ngày nữa thôi.

Không có thời gian cụ thể, chẳng ai nói chắc được.
Tô Lâm An căn bản chẳng thèm chấp nhặt đám thanh niên thiển cận này.
Nàng, Hồ Bẩm Thiên và vị dược sư còn lại của Linh Mộc Đường cùng kiểm tra vết thương, chữa trị cho võ giả thành Kim Đồng.
Trước mắt nàng chỉ biết Linh Mộc Đường có địa hỏa, mà mọi người còn phải dùng chung, bởi vậy nàng vừa nói xong câu này thì về cơ bản mọi người đều dẹp bỏ ý định kia.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói vội vàng vang lên:
Có lửa là được hả?
.
Nhưng các ngươi phải nhớ, sau khi vào đó phải cảnh giác mọi lúc mọi nơi.
Người mà các ngươi có thể tin được, có lẽ chỉ có chính bản thân
Lúc này, khi chen vào rồi, gã còn giơ ngón tay cái với Tô Lâm An,
Ta thích ngươi rồi đấy!

Chẳng bị thương tổn gì, chỉ cần cho nổ chiến binh đã đánh ngã tất cả!

Ngầu đét!
Nói đến cuối cùng, gã còn nháy mắt,
Trên ngươi có ai à?
Ở giới tu chân, cũng không thiếu những kẻ không đánh lại người khác được thì luôn lôi chỗ dựa của mình ra để uy hiếp, nhưng cái loại cứ hở tí là lôi ông nội ra như Tùng Trúc Kiếm thì đúng là hiếm gặp.
Tô Lâm An thấy gã không hề đáng ghét, bèn cười đáp:
Đợi ra khỏi bí cảnh rồi nói tiếp.

Thế cứ quyết vậy nhé.
Tùng Trúc Kiếm vui mừng nói.
Khi nào bị cảnh mở ra, võ giả có tư cách hãy cố hết sức để ở vị trí tốt nhất.
Chuyện sau đó chính là, đợi lời tiên đoán của đại tế ti.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.