• 12,781

Chương 264: Sám hối là thứ vô dụng nhất trên đời


Chu Tiến hỏi:
Đội trưởng Phó, anh sao thế?



Không sao.


Cuối cùng cũng bắt được tên sát nhân ma quỷ đó rồi, đề nghị tòa án lập tức phán tử hình!


Thật đúng là, ma quỷ đội lốt người. Lúc bị hại, những cô gái đáng thương đó còn trẻ như vậy, rốt cuộc hắn làm thế nào mà xuống tay được chứ?

Có một điểm, cũng là điểm mấu chốt nhất, anh nghĩ m8ãi không hiểu.
Khi vụ án xảy ra, anh ta vẫn luôn ở nước ngoài, có lịch sử xuất nhập cảnh có thể chứng minh được. Tuy3 bên trong mật thất phát hiện được toàn bộ quá trình gây án cặn kẽ, nhưng từ đầu đến đuôi vẫn không nói đến thời gian hành đ9ộng cụ thể như thế nào. Những chi tiết này, có lẽ chỉ mình Bạch Trường Châu mới biết.

Này người anh em, bớt ủy mị đi, loại người này trước giờ đều là kiểu họa hổ họa bì nan họa cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm mà.


Cô ôm lấy cánh tay Phó Thời Lẫm, ngẩng mặt lên, nhếch môi cười:
Mình đi ăn sáng trước đi anh.

Bên phía truyền thông báo chí nhanh chóng nhận được tin tức, đổ xô đến cửa đồn cảnh sát và Viện kiểm sát.
Ngày phản xử, Giản Thù và Phó Thời Lẫm đều đến dự.
Cô ngồi ở hàng cuối cùng, nhìn Bạch Trường Châu ngồi trên ghế bị cáo.

À mà nhắc mới nhớ. Hình như hôm nay bộ phim Nhân chứng trực tiếp công chiếu đúng không? Tôi nhớ là bộ phim đó cải biên từ chính vụ án này thì phải.


Đúng rồi, đúng rồi, tôi đang định nói thế xong! Tôi đi xem từ sáng sớm hôm nay. Đoàn phim Nhân chứng trực tiếp này cũng thần kỳ thật đấy, lúc họ đang quay, làm gì có ai nghĩ được rằng có một ngày có thể bắt được hung thủ thật sự đâu. Ấy thế mà vừa khéo đúng vào ngày bắt đầu công chiếu thì hung thủ lại sa lưới!


Thật không ngờ, hung thủ lại là giáo sư tâm lý học tội phạm của trường Đại học Vân Thành ư? Ôi trời đất ơi, vậy mỗi ngày lão ta lên lớp là để chia sẻ kinh nghiệm phạm tội của mình à?


Tôi đã từng dự tiết của ông ta, hơn nữa, ông ta còn giảng cho chúng tôi về ‘vụ án giết người liên hoàn bằng xích sắt’… Đó chẳng phải là đang khoe khoang ông ta tài giỏi như thế nào, đến cảnh sát cũng không bắt được ông ta sao? Ôi giồi ôi, nghĩ thôi đã rợn cả tóc gáy rồi! Trời ạ, bản thân mình có thể trải qua thời gian đó mà không chết, thật sự quá may mắn!

Phó Thời Lẫm ôm vai cô, nói:
Chúng ta về nhà thôi.

Ánh mắt trời xa xa rạng rỡ đến chói mắt.
Trước lúc lên xe, Bạch Trường 6Châu nhìn về phía Giản Thù ở cách đó không xa một cái, sắc mặt có chút khó hiểu.
Bàn tay xuôi theo thân người của Gi5ản Thù vô thức siết chặt lại.
Đến buổi chiều, Diệp Thường Lâm tiếp nhận phỏng vấn. Ông nói:
Hung thủ của ‘vụ án giết người liên hoàn bằng xích sắt’ mười năm trước quả thực đã sa lưới, chứng cứ xác thực, phía Viện kiểm sát đã tiến hành khởi tố, một tuần sau mở phiên tòa xét xử.
Tin tức này vừa được công bố đã khiến cho cả mạng xã hội dậy sóng.
Giản Thù không nhìn theo anh ta nữa, cô luôn cảm thấy ánh mắt vừa rồi của Bạch Trường Châu tựa như có điều gì đó muốn nói với cô. Hơn nữa, ánh mắt ấy thân quen đến lạ kỳ, giống như ở một nơi nào đó, cũng có đôi mắt này, sâu sắc kín đáo như vậy, muốn nói nhưng lại thôi.
Thế nhưng cô không nghĩ tới, cũng chẳng nghĩ ra được.
Giản Thù chia sẻ bài viết đó lên Weibo của mình, nhưng không nói thêm một chữ nào nữa.
Những điều cô muốn nói, có lẽ cả cuộc đời này vĩnh viễn cũng không biểu đạt ra được.
Anh ta đã thay sang quần áo phạm nhân, cằm lún phún râu, không còn dáng vẻ nhẹ nhàng phong độ như trước nữa. Vết thương trong lòng bàn tay phải không được xử lý, lớp băng xô trắng đã ố vàng, vết máu dính trên băng khô két lại, nhìn rất bẩn thỉu.
Trong cả quá trình xét xử, anh ta vẫn không hé răng lời nào, tựa như hoàn toàn không hề sợ hãi, cũng không hề đấu tranh gì cho mình, dù đang phải đứng trước cái chết đang chực chờ ngay trước mắt vậy.

Có lẽ vận mệnh đều đã sắp đặt trước rồi, ngay cả ông trời cũng không nhìn nổi nữa. Lưới trời tuy thưa mà khó thoát, không phục cũng không được, chẳng qua là thời điểm đã tới hay chưa thôi.

Vì chuyện Bạch Trường Châu sa lưới, bộ phim Nhân chứng trực tiếp một lần nữa được lên hot search. Thế nhưng, bên phía đoàn phim lại không hùa theo làm tuyên truyền, chỉ đăng một bài đau lòng mặc niệm cho những cô gái đáng thương bị hại trong vụ án năm xưa thôi.

Nhìn hắn ta đàng hoàng đạo mạo, rõ là thư sinh như thế, ai mà biết được bản chất lại nát bấy như vậy. Gửi thư máu của vạn người, cầu xin Quan tòa phán án tử hình!


Đến giờ tôi vẫn không thể nào tin được… Giáo sư Bạch mà lại là hung thủ ư? Thật sự là giáo sư Bạch mà chúng tôi vẫn quen biết đó sao?


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.