• 453

Chương 494: Muốn chết sao?


Vì khi xông vào căn cứ, Chung Bình Quân đã phá hỏng camera bên trong nên camera không ghi lại được hình ảnh ba người giằng co, 8và đương nhiên người trong căn cứ cũng không biết chuyện Chung Bình Quân chính là Dạ Xoa.

Nể tình Chung Bình Quân đã c3ứu mạng mình, Phó Thiên Thiên vô thức không thừa cơ hãm hại hắn vào lúc này.

Có lẽ cũng vì lý do đó mà đến nay Ngô Dan9h vẫn chưa nói ra thân phận của Chung Bình Quân.
Phát hiện này khiến đám người của Solomon lại có lòng tin.
Tên cầm đầu cười nhạo nhìn Chung Bình Quân.

Dạ Xoa, tháng trước mày mới giành mối làm ăn của chúng tạo, còn giết chết sau anh em của chúng tạo.
Chung Bình Quận cầm hai thanh mã tấu, lao vào giữa đám Solomon như một con sói đói, vung mã tấu chém túi bụi.
Chỉ lát sau, có bốn tên ngã gục dưới hai thanh mã tấu của hắn.
Những người bên cạnh hắn cũng không kém, lấy ít địch nhiều, nhanh chóng giảm bớt nhân số của đối phương.

Đại ca, hẳn là bọn chúng nhận được tin anh bị thương nên mới cử người đến ám sát anh.
Chung Bình Quân hừ lạnh một tiếng.

Nếu đám người Solomon muốn chết, Thất Sát, dừng xe ở phía trước.

Nhưng mà đại ca, vết thương trên người anh...
Thất Sát lo lắng nhìn người ngồi ở hàng ghế sau qua gương chiếu hậu.

Tôi bảo cậu dừng thì cậu dừng đi!
Trong đôi mắt tà ác của Chung Bình Quân tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.
Phó Thiên Thiên vẫn không hiểu, trong tình huống đó, rõ ràng là Chung6 Bình Quân có thể tránh xa để đỡ bị thương, nhưng vì sao hắn không tránh đi mà lại...
cứu cô? Cô đứng bên ngoài phòng 5bệnh của hắn.
Sau khi đẩy cửa ra, cô chỉ thấy có hai y tá đang dọn dẹp giường, còn người vốn dĩ nên nằm trên giường lại không thấy đâu.
Tất cả đều lấy vũ khí ra và bước xuống xe, vô số ánh sáng sắc lẹm lóe sáng trên đường cao tốc.
Những người trên xe Chung Bình Quân cũng đồng thời bước xuống.
Phe của Solomon có cả thảy mười sáu người, còn bên Chung Bình Quân chỉ có năm người.

Bệnh nhân nằm ở giường bệnh này đâu rồi?
Phó Thiên Thiên chỉ vào chiếc giường bệnh ở trước mặt.
Một trong hai y tá ngạc nhiên nhìn cô, sau đó trả lời:
Bệnh nhân này đã làm thủ tục xuất viện vào một tiếng trước và rời đi rồi.

Phó Thiên Thiên cau mày.
Hôm nay chúng tao sẽ tính nợ cũ nợ mới với mày chung một lượt.
Chung Bình Quân giễu cợt nhìn mười sáu tên trước mắt.

Vậy để tạo xem đám ăn hại chúng mày rốt cuộc có bản lĩnh gì mà tới giết tao.
Chung Bình Quân dứt lời, hai bên tức tốc lao vào nhau.
Sau khi xáp lá cà, hai bên bắt đầu chém giết kịch liệt.
Hắn nở nụ cười tà ác, nhìn về phía mười sáu người ở trước mặt.

Solomon chỉ cử có mấy đứa chúng mày đến để giết tao thôi sao? Ha ha.
Nhìn thấy Chung Bình Quân đứng vững tại chỗ, đám người của Solomon đều hoài nghi có phải hắn thực sự bị thương hay không.
Lúc này, một trong số bọn chúng ra hiệu cho những tên khác nhìn vào cổ của Chung Bình Quân, có thể thấy rõ vết bỏng trên đó.
Nhìn sơ đã biết số người của hai bên chênh lệch rất lớn.
Mỗi tay Chung Bình Quân cầm một thanh mã tấu dài hai thước, lưỡi của mã tấu xẹt nhẹ trong không khí.
Vũ khí kim loại va vào nhau phát ra tiếng vang chát chúa.
Chẳng mấy chốc nhân số của hai bên đã cân bằng.
Tuy nhiên, sĩ khí bên Solomon rõ ràng đã không bằng trước đó.
Bên Solomon còn lại năm người và còn bị Chung Bình Quân giết thêm một tên ngay sau đó.
Cách đó không xa, có vài chiếc xe bám theo xe của họ.
Người ngồi ở ghế phụ nhìn chiếc xe phía sau qua gương chiếu hậu rồi lập tức nói với người đàn ông đang chợp mắt ở ghế sau:
Đại ca, bọn chúng đã đuổi kịp chúng ta.
Chung Bình Quân hé mắt:
Nhìn rõ có mấy người?

Có tất cả bốn chiếc xe, ít nhất phải mười mấy người.
Mắt của Chung Bình Quần lóe lên ánh sáng nham hiểm.

Gần đây Solomon càng lúc càng to gan, chỉ cử mấy tên như thế mà đã muốn giết tôi?

Tổ chức do Solomon cầm đầu và tổ chức của Dạ Xoa thường giành mối làm ăn ở Vân Thành nên hai bên luôn chướng mắt nhau và đều muốn giết đối phương.
Có điều, Solomon đã từng nhận không ít thua thiệt từ đàn em của Dạ Xoa, vậy nên từ trước đến nay, người của Solomon không dám giao chiến trực tiếp với Dạ Xoa.
Tuy nhiên lần này Solomon lại sai người đến truy bắt Dạ Xoa.
Một người trong số họ nhanh chóng đỡ hẳn dậy rồi sờ cái trán nóng hổi của hắn:
Không ổn rồi, đại ca phát sốt, chúng ta nhất định phải lập tức về Vân Thành!

Trụ sở chợ đen - Vân Thành.
Trong phòng làm việc của trụ sở chợ đen, một người đàn ông trung niên ngồi dựa trên ghế gỗ lê phủ da hổ, trên tay cầm một chiếc ly đế cao rót đầy rượu vang.

Đại ca, đã giải quyết xong tất cả bọn chúng.

Chung Bình Quận hờ hững gật đầu.
Đột nhiên, hắn gục xuống trước mặt bốn người.
Bốn tên khác thấy hết hi vọng báo thù liền vô thức muốn bỏ chạy.
Chung Bình Quân nháy mắt với bốn người bên cạnh mình, họ lập tức xông lên, cấp tốc đuổi kịp bốn tên kia và cắt đứt cổ họng của bọn chúng.
Xong đâu đấy, bốn người họ quay lại trước mặt Chung Bình Quân với vẻ chưa giết đã tay.

Vâng, đại ca!
Theo lệnh của Chung Bình Quân, Thất Sát nắm chặt lấy vô lăng và nhanh chóng đánh lái, cùng với tiếng phanh gấp và tiếng bánh xe trượt trên mặt đất, chiếc xe mà họ đang ngồi đột ngột chắn ngang giữa đường.
Vì xe của nhóm Chung Bình Quân là xe van bảy chỗ nên sau khi chiếc xe dừng lại, nó nằm ngang ở giữa đường cao tốc và chiếm cứ ba làn đường.
Bốn chiếc xe theo sát phía sau nhìn thấy xe của họ dừng lại thì cũng lập tức đạp phanh, dừng lại theo.
Hắn bị thương nặng như vậy mà nhanh như thế đã xuất viện.
Muốn chết sao?
Trên đường cao tốc từ Bắc Kinh về Vân Thành, một chiếc xe van đang phóng nhanh về phía trước, có vài người đang ngồi trong xe.
Sau khi nhập một hớp rượu, cánh môi ông ta liền nhuốm đó.

Một người đàn ông gây choắt đứng trước mặt ông ta, báo tin vừa mới nhận được cho ông ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.