• 453

Chương 552: Một trận sống mái


Sau đó cô đi nhanh hơn, đồng thời thúc giục mười người phía sau:
Mọi người rảo bước lên!
Mọi người đồng loạt cùng bước nhanh theo cô đi về p8hía lối ra an toàn bên trái.

Vì cô đã giết chết hai tên nên áp lực của nhóm Hoàng Cát ở dưới lẩu cũng giảm đi phần nào.
Các con tin đã được giải cứu, ngoại trừ hai vợ chồng bị bệnh suyễn được đưa đến bệnh viện thì tám người còn lại đều ở lại đây.
Họ cũng làm lễ chào những người đã hi sinh để cứu mình, ai nấy đều đau lòng rơi nước måt.
Cô dẫ3n theo con tin nhanh chóng đi đến lối ra an toàn, còn nhóm Hoàng Cát vẫn đang chiến đấu với bọn tội phạm.
Đúng lúc này, cô phát hiện 9có một tên chuồn ra từ phía sau định phục kích bọn họ.
Họ lục tục lên xe rời khỏi đây.
Mấy người Phó Thiên Thiên cũng chuẩn bị rời đi.
Là người thu dọn hiện trường, Hoàng Cát đưa toàn bộ thi thể của những đồng đội đã hi sinh xuống tầng một.
Tâm trạng của anh ta vừa vui lại vừa buồn.
Một lúc sau, xe ô tô đến, thi thể của những người anh hùng đã hi sinh được đưa lên xe, chuẩn bị đưa đến nhà tang lễ.
Phó Thiên Thiên và nhóm Hoàng Cát đứng ngoài xe, nhìn những thi thể phủ vải trắng, dõi mắt nhìn họ được chở đi.
Phó Thiên Thiên nhẹ nhàng tránh đường đạn của đối phương.
Một phát, hai phát, ba phát...
Cô nổ súng không hề nương tay, tên kia bị cô bắn trúng tim liền gục xuống.
Nhóm côn đồ ở phía sau đã nhận ra là các con tin đang trốn thoát theo lối bên này, cô và bọn họ nhất định phải mau chóng rời khỏi đây. <5br>
Phó Thiên Thiên nhanh chóng lăn một vòng đến lối ra an toàn, bắn trúng một tên đang mai phục trong góc, sau đó tiện thể bắn chết hai tên đang giao tranh kịch liệt với nhóm Hoàng Cát.
Sau khi ba tên côn đồ đó bị mất mạng, lối thoát bên này đã an toàn.
Tám con tin đã được giải cứu cũng đứng sang một bên để tiễn biệt những người anh hùng đã cứu mình.
Khi những thi thể được chuyển lên xe, nhóm Hoàng Cát phải về đội để báo cáo sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
Nét mặt hắn đẩy kinh hoàng và ngạc nhiên.
Cô không cho hắn bất kỳ cơ hội phản ứng nào, liền bóp cò súng.

Rõ!

Nhìn vẻ mặt ao ước của các cảnh sát bên cạnh, cô đưa mắt nhìn họ rồi khen ngợi:
Hôm nay các anh cũng thể hiện rất tốt.

Cảm ơn Thiếu tá Phó!
Các cảnh sát đồng thanh hổ vang.

Báo cáo Thiên Thiên, tất cả đám côn đồ đã bị hạ gục.

Nét mặt Phó Thiên Thiên dịu đi:
Làm tốt lắm, rút quân.

Khi khẩu súng trong tay tên đó lại thò ra, cô nắm lấy thân súng trong tay hắn rồi bẻ lên, viên đạn liền bắn lên trần nhà.
Sau đó cô giật lấy khẩu súng và chĩa thắng họng súng vào hắn.
Nhận được lời khen ngợi của cô, bọn họ vui không còn gì để nói.
Đám côn đồ đã bị tiêu diệt, nhóm Phó Thiên Thiên đi xuống lầu, những cảnh sát đó cũng theo sau cô.
Hương hồn của mười hai chiến sĩ cảnh sát đổi lấy sự an toàn của mười con tin.
Lần giải cứu này có thể nói là một nhiệm vụ vô cùng bi thảm.
Vui là bởi cuối cùng anh ta đã tiêu diệt những tên tội phạm đã giết đồng đội của mình, đã báo thù được cho họ.
Buồn là vì đồng đội của anh ta lại không thể tỉnh lại nữa, họ đã nhắm mắt mãi mãi.
Sau đó, cô ấy đi tới đá vào xác hắn.

Này, này, đứng dậy đi, không phải ngông nghênh lắm à? Không phải vừa nãy còn nói muốn giết chị đây sao? Dậy đi!
Một viên cảnh sát thấy vậy bèn nhắc:
Cô Tăng, hắn đã chết rồi.
Tăng Nguyệt Nguyệt chán nản vỗ tay:
Chán ghê, mới một phát súng đã chết.
Viên cảnh sát:
...
Lúc này Phó Thiên Thiên liếc cô ấy, cô ấy liền đứng thẳng người theo tư thế quân nhân, ngoan ngoãn làm động tác chào cô.
Họ đã hi sinh để bảo vệ thành phố này.
Họ đáng được tôn kính.
Ở tầng một, thi thể của mười hai cảnh sát được xếp thành một hàng, nhóm Hoàng Cát ngả mũ chào họ theo nghi lễ quân đội.
Phó Thiên Thiên, Tăng Nguyệt Nguyệt và Ngô Danh đồng loạt giơ tay lên chào những cảnh sát đã anh dũng hi sinh.
Vẻ mặt cô bỗng trở nên lạnh căm sau khi đối phương bắn mười phát đạn.
Thấy đối phương rụt tay lại định thay băng đạn, cô di chuyển cực nhanh đến góc tường đó.
Viên đạn lập tức xuyên qua trán hắn để lại một lỗ máu cùng với vết bỏng do nhiệt độ cao khi đạn được bắn ra khỏi họng súng.
Trong lúc Phó Thiên Thiên hạ gục tên côn đồ, Tăng Nguyệt Nguyệt cũng đã dẫn người xông lên, tiêu diệt tên cuối cùng.
Cô tức tốc đứng dậy, tiện tay bắn chết một tên xông ra từ phía sau:
Mọi người mau lên, lập tức rời khỏi đây!
Nhóm Hoàng Cát cũng đã chạy tới hỗ trợ cô hộ tống các con tin.
Khi con tin cuối cùng rẽ vào khúc quanh và rời đi, cô và nhóm Hoàng Cát không đi ra lối an toàn bên này mà đi thẳng về phía bên kia.
Một tên ở phía bên kia bị cô tiêu diệt ngay khi vừa ló đầu ra.
Những tên khác đã thấy sức mạnh của khẩu súng trong tay cô nên không dám chui ra, chỉ trốn trong góc, giơ một tay ra bắn loạn xạ về phía cô.
Lúc sắp rời đi, cô dường như đang nghĩ đến điều gì đó bèn tập trung sự chú ý, vừa chuẩn bị dùng giác quan thứ sáu thì đâu đột nhiên đau nhói.

Sao vẫn còn cảm giác đó? Dường như kẻ đó đang ở rất gần cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.