• 360

Chương 578: Đã bình an rồi


Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, giọng nói của Từ Xa vang lên từ đầu dây bên kia.


Thế nào? Nhiệm vụ thành công 8chưa?


Vừa nghe thấy giọng cô ta, Cao Thống chột dạ không dám lên tiếng, cho đến khi cô ta hỏi lại lần nữa, hắn m3ới rầu rĩ nói:
Tôi đã phụ lòng tin tưởng của đội trưởng. Vì một số nguyên nhân... nhiệm vụ đã thất bại ạ.

Anh ta thuận lợi đi đến trước cửa văn phòng thị trưởng.
Bây giờ đã rất muộn nhưng Tần Hàng vẫn đang xử lý công việc.
Đèn trong văn phòng thị trường vẫn sáng, Tần Hàng đang ngồi sau bàn làm việc. Nhìn thấy Vương An Dương xuất hiện trước cửa, anh lập tức cho gọi anh ta vào.

Cậu chủ!
Nghiêm Luật cung kính đứng trước mặt anh.
Bùi Diệp ngồi ở ghế trên, liếc nhìn anh ta:
Vương An Dương đã bình an vô sự rồi chứ?

Đây là lí do anh ngồi chờ bọn họ.
Cao Thống không biết tại sao đột nhiên cô ta lại không nói lời nào. Sự im lặng của cô ta khiến hắn càng thêm lo lắng:
Đội trưởng, cô còn có chỉ thị gì không?


Sau khi trở về, anh chạy hai mươi vòng quanh thao trường, không chạy xong thì buổi tối không được nghỉ ngơi!
Từ Xa lạnh lùng ra lệnh.
Nói dứt lời, cô ta lập tức cúp máy.
Nhìn điện thoại đã bị ngắt máy, Cao Thống cảm thấy vô cùng chán nản. Nhiệm vụ không hoàn thành khiến trong lòng hắn rất khó chịu, bây giờ Tử Xa lại còn phạt hắn, quả là nhà dột gặp mưa rào.
Hắn bèn quy hết mọi tội lỗi cho Vương An Dương.
Nếu không vì anh ta đột nhiên không xuất hiện ở căn hộ 501, sao hắn có thể bị Tử Xa phạt?
Giọng9 nói của Tử Xa đột nhiên trầm xuống:
Thất bại? Sao lại thất bại?

Hẳn kể lại toàn bộ sự việc đã xảy ra cho cô ta6 nghe, cuối cùng buồn bã nói:
Vương An Dương hiện đã rời khỏi đó rồi.

Ở đầu dây bên kia, cô ta im lặng hồi lâu.5
Cao Thắng cũng xuất hiện ở khu chung cư đó, không thể là tình cờ đi ngang qua được, rất có thể là... đã nhận chỉ thị của ai đó.
Tổng hợp lại chuyện này, Vương An Dương cảm thấy sự thật là... có người muốn giết anh ta.
Và người đó rất có thể chính là Tử Xa.
Tại sao cô lại muốn giết anh ta?
Anh ta không muốn bị giết chết một cách không rõ ràng như vậy.
Cho dù suýt bị giết, anh ta cũng phải biết được nguyên nhân.
Vương An Dương đã từng là cấp dưới đắc lực của Phó Thiên Thiên. Nếu anh ta gặp chuyện gì, sau này trở về, chắc chắn cô sẽ cảm thấy rất buồn, vì thế anh đã cử Nghiệm Luật dẫn người đi ngăn cản việc Cao Thống giết
anh ta.

Anh ta đã bình an rồi ạ.
Nghiêm Luật thành thật trả lời.
Tử Xa vừa mới quay trở lại đội đột kích Hắc Ưng, nhưng từ trước đến giờ anh ta chưa từng làm chuyện gì gây hại cho quân đội và Tần Hàng, tại sao cô ta lại muốn giết anh ta? Hơn nữa, còn cử Cao Thông đi làm việc
này.
Sau khi trở lại quân đội, Tử Xa cho gọi Cao Thắng trở lại đội đột kích Hắc Ưng. Một mặt, cô ta nhờ Tân Hàng giao nhiệm vụ cho anh ta, mặt khác lại để Cao Thống đi rình sẵn.
Tần Hàng từ từ ngồi xuống và cau mày.

Sao lại bị giết? Chẳng lẽ có người nào đó biết trước kế hoạch của chúng ta?
Anh lẩm bẩm.

Thị trưởng Tẩn, nếu không có chuyện gì thì tôi ra ngoài trước đây ạ.

Nếu còn có cơ hội, hắn nhất định sẽ nghiền anh ta thành tro bụi để trả thù cho ngày hôm nay.
Sau khi trở lại Tòa thị chính, Vương An Dương đi gặp Tần Hàng.
Cái gọi là mệnh lệnh mà tối qua Từ Xa đã giao cho anh ta đi thi hành rõ ràng là một cái bẫy.
Lúc đi ra ngoài, sắc mặt anh ta vẫn cực kỳ khó coi.
Nhìn phản ứng của Tần Hàng, xem ra người muốn giết anh ta không phải là anh.
Nếu thế thì chỉ có thể là... Từ Xa.
Đối phương có thể cứu anh ta trong tình huống như vậy chứng tỏ người đó biết một số nội tình. Rốt cuộc người đó là ai? Ai đã cử người đó đến cứu anh ta, và với mục đích gì?
Nhóm Nghiêm Luật nhanh chóng trở lại Bùi Viện.
Bùi Diệp đã đợi bọn họ ở đó.

Anh Dương!

Vương An Dương gật đầu đáp lại rồi bình tĩnh đi lướt qua trước mặt người đó.
Người này không có gì khác thường, chứng tỏ các vệ sĩ cũng không biết chuyện.
Tuy rằng không phải bọn họ cứu Vương An Dương, nhưng anh ta quả thật đã bình an.
Bùi Diệp gật đầu:
Vậy thì tốt. Không có việc gì nữa thì các anh ra ngoài đi.


Vâng!
Nghiêm Luật gật đầu, chuẩn bị rời đi.
Anh ta quen biết Tẩn Hàng đã lâu nên có thể nhìn ra được cảm xúc của anh là kích động thật hay giả vờ.
Đồng tử của anh ta khẽ chuyển động, sau đó gật đầu với anh.

Vâng, đã bị giết chết ạ.

Vương An Dương càng nghĩ càng cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhưng anh ta nhất thời không nghĩ ra là không đúng ở đâu.
Anh ta chợt nhớ đến người đàn ông đã cứu mình ngày hôm nay.
Cũng tại tình hình khi đó quá gấp nên anh ta không hỏi kỹ người đó.
Người biết chuyện anh ta đi thực hiện nhiệm vụ, ngoài Tử Xa ra chỉ có Tần Hàng. Có lẽ Tần Hàng biết điều gì đó.
Khi nghĩ tới đây, Vương An Dương đã có mặt trong tòa thị chính.
Anh ta nheo mắt nhìn đồng nghiệp của mình đang cùng các vệ sĩ bảo vệ Tần Hàng cách đó không xa. Khi nhìn thấy anh ta, người đó cung kính gật đầu chào.

Thế nào, nhiệm vụ đã hoàn thành chưa?
Anh hỏi thẳng.

Chưa ạ.
Vẻ mặt Vương An Dương trông có phần khó hiểu.

Chưa hoàn thành à? Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?

Tần Hàng xua tay:
Ừ, anh ra ngoài đi.


Vâng.

Vương An Dương cúi đầu đi ra khỏi văn phòng thị trưởng.

Bởi vì mục tiêu của nhiệm vụ đã bị giết trước khi tôi đến.


Cái gì? Bị giết?
Tần Hàng giật mình đứng phắt dậy.
Vương An Dương quan sát kỹ sắc mặt của Tần Hàng.
Ngay lúc quay người, anh ta như sực nhớ đến điều gì đó bèn dừng chân lại, đắn đo không biết có nên nói với Bùi Diệp về người đàn ông bí ẩn mà bọn họ đã gặp hay không.

Bùi Diệp thoáng nhìn anh ta.


Sao thế? Còn có việc gì sao?
Giọng nói của anh đã lộ ra sự mất kiên nhẫn.

Giọng nói đó khiến Nghiêm Luật chùn bước.

Mặc dù võ nghệ của người đàn ông mà bọn họ gặp phải có phần tương tự với Phó Thiên Thiên, nhưng qua khuôn mặt và trang phục thì người nọ giống đàn ông chứ không phải phụ nữ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.