• 360

Chương 587: Bí mật!



Bí mật!


Hạ Hỏa:
...

Thấy vậy, đội phó Ngải Hưng lập tức ngăn anh ta lại.

Không được, đội trưởng, anh là đội trưởng của chúng tôi, anh không thể làm thế được!
.
Tuy rất muốn giết từng kẻ buôn ma túy, nhưng anh ta không thể bất chấp tính mạng những người anh em của mình.
Tục ngữ nói đúng, giữ được núi xanh thì không lo không có củi đốt.
Từ chỗ của bọn họ có thể thấy rõ cảnh tượng hai bên đang bắn nhau, mà bên phía nhóm buôn ma túy rõ ràng là ranh ma hơn và rất có có kinh nghiệm. Bọn chúng đang dần bao vây đội của Lữ Quảng, nếu bọn họ còn
chậm trễ thì đội của anh ta sẽ thành cá trong chậu.
Lương Tringừng tập trung tinh thần, lập tức rút súng ra.

Mọi người cầm vũ khí của mình, đi theo tôi.

Lúc này, Lữ Quảng đã dần lộ ra sự yếu thế, chưa kể trong số họ có mấy người súng đã hết đạn. Nếu không lắp thêm đạn, bọn họ sẽ là cá nằm trên thớt, mặc người ta chém giết.
Đội phó của đội phòng chống ma túy Ngải Hưng nhìn anh ta với vẻ mặt nặng nề.

Đội trưởng, chúng ta đã có mấy người hết đạn, nếu cứ tiếp tục thế này, e rằng không ổn.

Lữ Quảng muốn bắt trọn ổ ma túy này nên bất chấp việc vũ khí của đối phương tân tiện hơn vũ khí của bọn họ, thực lực cũng mạnh hơn bọn họ, dẫn đến việc tự đưa mình vào thế bất lợi, không thể tóm gọn được cả ổ.
xuống đất.
Còn người đàn ông vừa nổ súng đang định bắn anh ta thêm phát nữa từ trong góc khuất, thì đúng lúc này, một tiếng súng lại vang lên, âm thanh đó khác tiếng súng của bọn buôn ma túy.

Không xong rồi đội trưởng, bên chúng tôi đã bị bao vây.

Đội trưởng của một nhóm khác cũng lên tiếng:
Đội trưởng, chỗ chúng tôi cũng bị bao vây.

loa được.
Chẳng mấy chốc, Lương Tri đã dẫn nhóm người Hạ Hỏa chạy nhanh đến vị trí bên cạnh.
Nhìn vẻ kiên quyết của anh ta, Ngải Hưng cắn chặt răng, đẩy anh ta ra sau lưng mình, rồi bảo hai người ở phía sau giữ chặt lấy anh ta.

Tính mạng của đội trưởng rất quan trọng, giờ phút này không thể để một mình anh làm anh hùng. Hai người các cậu dẫn đội trưởng rút lui. Để tôi dụ bọn chúng ra!


Ngải Hưng, cậu đang làm gì vậy? Hai người các cậu thả tôi ra!
Lữ Quảng giận dữ muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của đồng đội nhưng bọn họ giữ rất chặt, anh ta nhất thời không cách nào giãy ra được, đành phải trơ mắt
nhìn Ngải Hưng cầm hai khẩu súng đi ra ngoài.
Bóng dáng Ngải Hưng nhanh chóng rẽ vào khác ngoặt. Anh ta đi ra để thu hút sự chú ý bọn buôn ma túy bằng hỏa lực, nhưng lúc chuẩn bị rút lui thì đột nhiên có một người xuất hiện từ phía sau và chĩa thẳng súng
vào anh ta.
Sắc mặt Lữ Quảng thay đổi, anh ta nắm chặt bộ đàm như muốn bóp nát nó:
Mọi người hãy nghe đây, tôi đến yểm hộ cho mọi người, tất cả rút lui!

Nói đoạn, anh ta tắt bộ đàm rồi rút hai khẩu súng từ hai chân của mình, định liều mạng dùng hỏa lực để thu hút bọn buôn ma túy.
Lương Tri nhìn Hạ Hỏa rồi tập trung sự chú ý. Sau đó, anh nhìn thấy một cảnh tượng.
Vì đội của Lữ Quảng không 5được cứu viện kịp thời, lại thêm anh ta cứ khư khư cố chấp, đã khiến hơn nửa số thành viên của đội phòng chống ma túy thương vong, tình trạng lúc hy sinh của bọn họ cực kỳ thảm khốc.
Nhìn thấy người nọ, Lữ Quảng hét to:
Ngải Hưng, mau tránh đi!

Ngải Hưng cũng phát hiện ra kẻ đó, anh ta lập tức gập người né tránh. Song động tác của anh ta không nhanh bằng tốc độ của viên đạn, ngay sau đó, vai phải của anh ta bị trúng đạn, khiến anh ta lập tức ngã nhào
Anh ta bèn nói thật nhanh vào bộ đàm:
Kể tiếp nghe theo lệnh của tôi, rút quân!

Nhưng anh ta vừa dứt lời, bên trong bộ đầm liền vang lên tiếng nói dồn dập của đồng đội.
Quả là muốn làm anh ta nghẹn chết đây mà. Và hiển nhiên là dù anh ta có bị chết nghẹn, L8ương Tri cũng không nói cho anh ta biết.
Tuy có Hạ Hỏa chỉ đường nhưng hiện giờ bọn họ đang ở phía Tây Nam của Vân Thàn3h, mà đích đến là phía Đông Nam của Vân Thành, khoảng cách hơi xa nên khoảng bốn mươi phút sau, đội của Lương Tri mới đến
<9br>đích.
Mắt Lữ Quảng đỏ ngầu:
Nhưng các thành viên trong đội của tôi cũng là do cha mẹ họ nuôi dưỡng. Tôi đã dẫn bọn họ tới đây, nhất định phải để bọn họ sống sót trở về. Tôi là đội trưởng, các cậu nhất định phải nghe lời
tôi. Lát nữa cậu hãy dẫn mọi người rút lui và nghe lệnh của tôi!

Nếu anh ta sớm tập hợp với đội của Lương Tri, có bọn họ hỗ trợ thì có lẽ đội của anh ta đã không đến mức rơi vào thế yếu như bây giờ.
Lữ Quảng cẩn thận quan sát tình hình trước mắt. Nếu đấu tiếp, phần lớn người của họ sẽ chôn thấy ở đây.
Hạ Hỏa lo lắng hỏi Lương Tri:
Đội trưởng, phải làm sao bây giờ? Chúng ta có nên tiến lên hỗ trợ không?


Vị trí của đối phương dễ phòng thủ, khó tấn công. Bây giờ các anh nghe lệnh của tôi để hành động.
Sau đó, anh phất tay,mười lăm người dưới trướng anh liền chia thành ba đội bao vây phía sau bọn buôn ma túy.
Vừa mới đến nơi, bọn họ liền nghe thấy một loạt tiếng súng.
Nhóm người Lương Tri đều thay đổi sắc mặt.6

Rõ!
Nhóm người Hạ Hỏa nghiêm túc trả lời.
Vào thời khắc quan trọng, từ trước đến giờ bọn họ sẽ không vì bực dọc chiến hữu của mình mà để lỡ thời cơ cứu viện. Dù nhóm Lữ Quảng cố ý trêu đùa bọn họ nhưng mạng người không phải là trò đùa, không thể qua
Tiếng súng này phát ra từ đâu?

Kẻ bắn lén Ngải Hưng đột nhiên vỡ đầu chảy máu, ngã xuống đất chết tươi.

Bấy giờ, tiếng súng vang lên tứ phía, bọn buôn ma túy phát hiện bọn chúng vốn đã bị bao vây từ lúc nào không biết, thế là cấp tốc tháo chạy, đồng thời phản kích những người đánh lén phía sau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.