• 360

Chương 621: Cô là bạch khấu!


mình!


Bạch Khẩu hít một hơi thật sâu và tỏ vẻ rầu rĩ:
Nhưng trong vụ việc năm ngoái, rất nhiều thành viên của đội đột kích Hắc Ứng 8đã hi sinh. Sau đó thầy đã ra tay với một số người nhà của các thành viên trong đội để đề

Anh cho rằng tôi thích tham gia đội đột kích lắm hả? Muốn tôi xin lỗi cô ta à? Còn lâu!

Nói đoạn, cô rời đi trước mặt anh ta với vẻ
nơi này không giữ tôi lại thì khắc có chỗ khác giữ tôi
.
Vì Bạch Khẩu đang mất bình tĩnh, sắc mặt cực kỳ xấu xí nên không kịp ngăn cản Ngô Danh dẫn Tăng Nguyệt Nguyệt đi. Đến khi cô ta bừng tỉnh thì hai người họ đã đi ra khỏi quân khu.
Tăng Nguyệt Nguyệt chết tiệt, vậy mà lại đoán ra thân phận của cô ta. Cô ta tưởng rằng mình đã che giấu rất tốt, song tác phong làm việc của cô ta đã khiến Tăng Nguyệt Nguyệt nghi ngờ.
Ngô Danh nhìn cô.
Ngay sau đó, cô nói ra suy đoán táo bạo:
Năm ấy, 5khi Thiên Thiên vẫn còn là Tử Xa, cũng có người đã nói rằng cô ấy phản bội tổ quốc. Hơn nữa, do có bằng chứng xác thực nên một số người đã mượn điều này để thực

Nguyệt Nguyệt à, những lời cô nói với đội trưởng trước đây, cô ấy chưa bao giờ để bụng. Cô ấy vẫn luôn đợi cô có thể tự thay đổi. Nhưng bây giờ cô hay rồi, chỉ trích, chửi mắng cô ấy ngay trước mặt mọi người. Cô có
biết những lời nói vừa rồi của cô khiến cô ấy buồn đến nhường nào không?


Ha ha, tôi không biết là cô ta buồn đến nhường nào, nhưng tôi biết anh cùng phe với Thiên Thiên giả kia.

Ngô Danh còn muốn khuyên cô, nhưng thấy vẻ mặt không chịu nghe lời của cô, anh ta chỉ có thể thở dài.
Vả lại, bệnh viện quân khu đã xác nhận điều gì thì làm sao có thể sai được?
Sau khi hóng hớt xong, mọi người lại tiếp tục luyện tập.
Ngô Danh vừa quay đầu lại thì bắt gặp anh đứng sau lưng mình liền sợ hết hồn.

Đội... đội trưởng Lương, sao anh lại ở đây? Làm tôi giật cả mình.

tốt lành gì.

Vừa lẩm bẩm xong, anh ta mới phát hiện Lương Tri đứng ở phía sau không xa đang nhìn anh ta chằm chằm với ánh mắt sâu thẳm, khiến anh ta cảm thấy lạnh toát.
Tăng Nguyệt Nguyệt lại nói tiếp:
Bây giờ đến lượt thủ trưởng Cận. Và cũng vẫn như hồi đó, tội danh của ông ấy đã có đầy đủ bằng chứng. Sao chứng cứ lại xuất hiện trong tay cô một cách trùng hợp như vậy nhỉ?


Cô muốn nói gì?
Cô ta lạnh lùng liếc nhìn cô, vô thức muốn ngăn không cho cô nói tiếp nhưng đã muộn.
Lương Tri thờ ơ gật đầu với anh ta, sau đó rời đi.
Khi Lương Tri đi ngang qua, anh ta lẩm bẩm:
Nếu nói đội trưởng có vấn đề thì tôi thấy Lương Tri này mới có vấn đề. Đúng là loại người gió chiều nào xoay chiều nay, thấy lợi là quên nghĩa, chắc chắn không phải thứ
Song chính 9những lời đó của cô ta đã khiến Tăng Nguyệt Nguyệt như chợt bừng tỉnh.

À, đột nhiên tôi hiểu ra một chuyện.
Cô nở nụ cười đầy ẩn ý6:
Cảnh tượng ngày hôm nay... hình như đã từng xảy ra.

Cũng may mà mọi người đều cho rằng Tăng Nguyệt Nguyệt đang nói lung tung nên không bận tâm chuyện này. Bởi lẽ kể từ khi Tử Xa trở lại đội, Tăng Nguyệt Nguyệt vẫn luôn gai mắt với Tử Xa. Có lẽ ghi nhận nên cô
mới nói ra những lời đó, còn mọi người vẫn tin Từ Xa chính là Tử Xa.
Làm sao Tăng Nguyệt Nguyệt lại biết được?
Ngô Danh vội vàng ngắt lời cô.
phòng bọn họ khai ra ông ấy. Rất nhiều sự 3thật rành rành ra đó, tôi không thể không tin...

Nói đến đây, cô ta buồn bã đến độ không thể nói tiếp được nữa.
Cùng lúc đó, Tăng Nguyệt Nguyệt tức giận muốn hất tay Ngô Danh ra:
Anh buông tôi ra, buông ra! Tôi không bị sốt, không bị ốm! Anh để tôi tiếp tục mắng cô ta!

Sau khi kéo cô đi xa, Ngô Danh vẫn không dám buông lỏng tay vì sợ cô sẽ như con ngựa hoang thoát cương, lại chạy về.
Ngô Danh:
. .

Từ xa, Lương Trì nhìn theo bóng lưng cô rời đi rồi bước ra khỏi khúc quanh.

Được rồi, Tăng Nguyệt Nguyệt, cô tức cũng đã tức rồi, mắng cũng đã mắng đội trưởng rồi. Giờ cô đã nguôi giận thì mau đi xin lỗi cô ấy đi. Cô ấy sẽ cho cô quay trở lại đội đột kích.

Tăng Nguyệt Nguyệt lại hừ nhạt.

Nguyệt Nguyệt, cô thật sự muốn rời khỏi quân khu sao?


Anh cứ ở lại đây tiếp tục phục vụ thứ hàng giả đó đi, tôi không làm được việc đó. Tạm biệt.

hiện việc xử bắn cô ấy. Và còn là... tiền trảm hậu tấu.

Vẻ mặt Bạch Khấu lộ ra một thoáng âm u nhưng lại biến mất rất nhanh. Cô ta nhìn chòng chọc vào Tăng Nguyệt Nguyệt, hai tay siết chặt thành nắm đấm.

Nguyệt Nguyệt, cô đang đoán mò cái gì thế? Đội trưởng chính là đội trưởng, sao có thể là đội phó Bạch trước kia được? Hôm nay cô bị sốt nên đầu óc bị hỏng rồi phải không?
Anh ta kéo cánh tay cô đi ra ngoài:
Đi nào
đi nào! Tôi đưa cô đến bệnh viện quân khu, có bệnh thì phải chữa.

Chết cha, nói xấu sau lưng người ta lại còn bị phát hiện.
Anh ta chột dạ bước nhanh hơn, bỏ đi trước mặt Lương Tri.

Tôi đoán...
Tăng Nguyệt Nguyệt nói:
Cô chắc hẳn là Bạch Khấu thì phải?
.
Toàn thân Bạch Khẩu toát ra sát khí nồng đậm, mười ngón tay dần dần siết chặt lại như muốn bóp gãy cổ Tăng Nguyệt Nguyệt.

Nguyệt Nguyệt, rốt cuộc hôm nay cô ầm ĩ cái gì vậy? Đó là đội trưởng đấy, sao cô lại nói với cô ấy như thế?

Tăng Nguyệt Nguyệt khịt mũi:
Đội trưởng? Vậy thì cũng phải là đội trưởng thật mới được. Tiếc rằng đội trưởng này của anh lại là hàng giả!

Còn Lương Tr ilại nhìn về hướng Tăng Nguyệt rời đi với ánh mắt có phần xót xa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.