• 360

Chương 643: Chung bình quân đã mất tích nửa năm


Bùi Diệp dường như không hài lòng lắm với câu trả lời của cô.


Lúc hai người nói chuyện trên trời dưới đất, không nhắc đến chuyện8 trước đây của hai người sao? Chỉ nói về kỷ niệm xưa thôi à?



Quá khứ đã qua, còn nói lại làm gì? Huống hồ bây giờ em là Phó Th3iên Thiên, nói về chuyện trước kia cũng không thích hợp.

Bùi Diệp không có thiện cảm với Chung Bình Quân, Chân Dương sợ anh nghe thấy nên nói rất nhỏ.
Phó Thiên Thiên không trả lời cậu.
Cậu lặng lẽ liếc nhìn Bùi Diệp và ông cụ Phó đang vui vẻ nói chuyện trên trời dưới đất, sau đó quay mặt lại, nói khẽ với cô:
Chị Thiên Thiên, em nói cho chị biết, hình như anh Chung bị người ta đưa đi rồi.


Thế à?
Bùi Diệp như cười như không:
Xem ra, Thiên Thiên cảm thấy Thị trưởng Tẩn rất thông minh nhỉ?

Cô cảm thấy nếu tiếp tục chủ đề này sẽ chỉ dẫn tới phiền phức, cô liền đổi chủ đề:
Phải rồi, hôm nay Tiểu Dương nhập học, lát nữa chúng ta đến trường đón thằng bé đến nhà họ Phó cùng ăn cơm đi.


Được.

Anh sợ cô vợ mà mình vất vả lắm mới dụ dỗ được sẽ bị Tần Hàng cuỗm mất, nên mới cuống lên mỗi khi nghe thấy cô sẽ đi gặp anh ta. Anh chỉ muốn biến thành cái bóng của cô và đi theo cô, muốn nghe trộm xem hai
người họ nói gì khi gặp nhau, hoặc khi Tần Hàng có hành động gì đó không đúng đắn với cô, anh sẽ thừa cơ cắt ngang hai người họ.
Mặc dù từ khi anh và cô quen nhau, lần nào Tần Hàng cũng rất lịch thiệp khi gặp mặt cô.
Nghe anh hỏi như vậy, Phó Thiên Thiên cau mày nhưng không có ý dối gạt anh, bèn kể lại những chuyện Tần Hàng đã nói với mình cho anh nghe.

Em...
Phó Thiên Thiên nghiêm mặt:
Vẫn chưa hiểu chữ bát
kia có nghĩa là gì.

Đôi con người của Bùi Diệp hơi co lại:
Em có hỏi Thị trưởng Tần là có khi nào lúc đó anh ta nhìn lầm không?


Chắc là không, vì nét của chữ bát rất ít, rất dễ nhận ra. Vả lại Tần Hàng vừa thông minh lại khôn khéo, không thể nào nhầm kiểu đó được.

Bùi Diệp:
...

Không hiểu sao cô lại có cảm giác, sau khi cô nói xong câu vừa rồi, hơi lạnh trong xe lại giảm xuống mấy phần.
Dù Tần Hàng không đẹp trai bằng anh, nhưng anh ta đã quen biết Phó Thiên Thiên hơn mười năm, hai người họ gần như là lớn lên cùng nhau, Bùi Diệp không thể sánh được với tình cảm từ thuở ấu thơ đó của họ.
Chưa kể, thể lực của nhà họ Tần cũng rất mạnh, hiện nay anh ta còn là thị trưởng của Vân Thành. Hơn thế nữa, người dân Vân Thành đều cực kì yêu quý anh ta, khiến cho Bùi Diệp mỗi lần nghe tin Phó Thiên Thiên
muốn gặp anh ta là như thể bị chạm đến vảy ngược.
Nhưng ai có thể bảo đảm anh ta sẽ lịch thiệp mãi? Phải biết rằng trước đây anh ta thậm chí đã mua cả nhẫn cầu hôn Phó Thiên Thiên. Anh đột nhiên cuỗm mất cô, trong lòng anh ta có thể vui được sao? Nếu ngày nào
đó anh ta bỗng nhiên không muốn tỏ ra lịch thiệp nữa rồi cầu hôn Phó Thiên Thiên luôn, còn cô lại chợt nhớ tới tình cảm trước đây của họ, hai người đột nhiên đến với nhau anh phải làm sao?
Hiện tại, anh đã để phòng Tẩn Hàng đến mức thần hồn nát thần tính.
Cô cau mày nhìn cậu.

Em nói là... hắn bị người ta đưa đi?


Vâng!
Cậu gật đầu:
Chắc là trước khi chị đi làm nhiệm vụ không lâu. Em đang chơi ở trong vườn hoa, lúc về thì thấy có mấy người xông vào nhà anh Chung, dẫn anh ấy đi. Những người đó trông không giống người
Không phải anh hẹp hò5i mà thật sự là kẻ địch quá mạnh.
Nếu đối phương chỉ là cấp dưới của cô, hoặc cho dù quen biết nhau thời gian dài nhưng thân thể của đối phương thấp một chút, dòng dõi thấy một chút, có lẽ... anh đã không lo lắng như bây giờ.
Tần Hàng thì lại khác.
Hai người đến trường của Chân Dương đón cậu cùng đến nhà họ Phó. Giây phút nhìn thấy cô xuất hiện ở trước cổng trường, cậu mừng rỡ định nhào vào người cô, nhưng theo dự liệu, cậu mới nhào được một nửa thì
đã bị Bùi Diệp cản lại. Tiếp đó, họ cùng nhau đến nhà họ Phó.
Trên mái của biệt thự có một sân thượng, bọn họ định sẽ dùng cơm trên đó. Đứng trên sân thượng có thể ngắm nhìn toàn cảnh bên ngoài và mấy ngôi biệt thự gần đó.
Phó Thiên Thiên vô thức nhìn về phía một ngôi biệt thự cách đó không xa.
Lúc này, ngôi biệt thự kia vắng tanh, con đường nhỏ từ cổng đi vào biệt thự đầy lá rụng, dường như đã lâu rồi không có người ở.
Thấy cô nhìn về phía ngôi biệt thự kia, Chân Dương cũng đi tới nhìn theo tầm mắt cô một lúc mới nhỏ giọng nói:
Chị Phó, chị đang nhìn về phía nhà của anh Chung ạ?

Bấy giờ Bùi Diệp mới hài lòng phần nào.
Cô nói là chuyện cũ đã9 qua, vậy chứng tỏ cô đã buông bỏ quá khứ của Tử Xa, bây giờ... cô chỉ là Phó Thiên Thiên.

Anh ta gọi em tới để làm gì?
Không 6nói về chuyện cũ, cũng không phải bồi dưỡng tình cảm, anh không nghĩ ra được mục đích Tần Hàng gọi cô đến.
tốt. Lúc ấy em đi ngang qua, anh Chung nháy mắt với em, bảo em đừng lên tiếng, cứ giả vờ như không quen biết anh ấy.



Vì em quá yếu, còn bọn họ thì người đông thể mạnh, em chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ đưa anh ấy đi. Sau đó em có báo cảnh sát nhưng phía cảnh sát vẫn chưa phát hiện ra điều gì. Không biết anh ấy bị ai đưa đi, bây

giờ ra sao.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.