Chương 724: Tôi là vợ anh ấy
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 822 chữ
- 2022-02-16 04:52:18
Me!
Cô ôm lấy cậu, lo lắng nhìn Phó Thiên Thiên:
Đội trưởng Tử Xa, Trang Danh Sĩ thế nào rồi?
Phó Thiên Thiên liền ngây ra.
Đây vốn là mưu kế của Trang Danh Sĩ và Bùi Diệp, cô không muốn tham gia nên dự định làm người ngoài cuộc, đứng xem là được.
Anh ta được đẩy vào trong phòng bệnh. Tất nhiên là hai mẹ con Ngang Bách Hủy đi theo không rời bước. Bùi Diệp và Phó Thiên Thiên thì thong thả theo sau một khoảng để tránh làm phiền đến gia đình họ.
Trong phòng bệnh, Ngang Bách Hủy cẩn thận ghi nhớ lời dặn của bác sĩ, đồng ý với mọi chỉ dẫn của bác sĩ, sau đó lịch sự tiến bác sĩ ra ngoài và trông chừng suốt bên giường bệnh.
Đến khi bỗng nghĩ đến điều gì đó, cô bảo Ngang Mạt ở lại trong phòng, còn mình đi ra ngoài.
Phó Thi3ên Thiên không giỏi nói dối, nhưng thấy Ngang Mặt đưa mắt cầu xin cô, Bùi Diệp thì liên tục nháy mắt với cô, cô mới thầm nhẩm trong lòng vài câu 9
xin lỗi Đảng
,
xin lỗi Tổ quốc
rồi bình tĩnh trả lời:
Có
Ngang, cô phải bình tĩnh, vết thương của anh ta có phần nghiêm trọng.
<6br>Nếu chỉ có Bùi Diệp nói rằng Trang Danh Sĩ bị thương nặng thì Ngang Bách Hủy còn nghi ngờ đây là mưu kế của họ để giữ cô lại. Nhưng Phó Thiên 5Thiên thì khác. Cô ấy là quân nhân, lại còn là thần tượng mà cô cực kỳ
ngưỡng mộ, tin rằng cô ấy sẽ không bao giờ nói dối mình.
Ngay sau đó, giường bệnh từ từ được đẩy ra.
Trang Danh Sĩ đã ngủ say sau khi được tiêm thuốc mê.
Ngang Bách Hủy nhìn người đàn ông trước đó vẫn còn bừng bừng sức sống, lúc này đang nằm trên giường bệnh, mặt mày tái nhợt thì trái tim bỗng đau nhói.
Sau đó, anh ôm lấy vai cô như một sự an ủi.
Thời gian dần dần trôi qua.
Khoảng nửa giờ sau, cuối cùng của phòng cấp cứu cũng mở ra. Ngang Bách Hủy là người đầu tiên lao tới hỏi.
Xin hỏi tình hình của bệnh nhân Trang Danh sĩ bên trong thế nào rồi ạ?
Cô là thế nào với bệnh nhân?
Cô gần như trả lời ngay không buồn nghĩ ngợi:
Tôi là vợ anh ấy. Chồng tôi thế nào rồi? Anh ấy đã thoát khỏi nguy hiểm phải không?
Nhưng đáng tiếc là lần này, cô đã bị lừa.
Nghe Phó Thiên Thiên nói vậy, người cô run lên bần bật.
Tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng cô vẫn cảm thấy như bị sét đánh.
Lúc này Trang danh sĩ đang chiến đấu với tử thần trong phòng cấp cứu, còn cô chỉ có thể đứng ngoài cửa chờ đợi trong lo lắng.
Sau khi nói dối Ngang Bách Hủy, Phó Thiên Thiên áy náy ra mặt. Thấy cô ấy đã bị mình lừa, cô vô thức muốn giải thích.
Bùi Diệp hiểu rõ tính cô bèn nhanh nhẹn đứng chắn trước mặt cô, chặn ánh mắt của cô nhìn về phía Ngang Bách Hủy để cô không cảm thấy áy náy nữa.
Danh Sĩ, Danh Sĩ, anh sao rồi?
Ngang Mạt cũng đứng bên giường bệnh, nắm tay anh ta và gọi:
Ba ơi!
Có điều Trang Danh Sĩ đã hôn mê, không nghe thấy tiếng gọi của hai mẹ con họ. Nếu anh ta nhìn thấy cảnh này thì nhất định sẽ mừng rơi nước mắt.
Chị Trang, mặc dù vị trí bị trúng đạn tương đối nguy hiểm nhưng ca phẫu thuật đã rất thành công. Chúng tôi đã lấy viên đạn ra, anh Trang hiện đã thoát khỏi nguy hiểm. Tuy nhiên vết mổ gần tim nên anh ấy cần
được chăm sóc chu đáo trong giai đoạn sau. Bệnh nhân không thể bị kích động quá mức.
Cô gật đầu lia lịa:
Vâng vâng, tôi đã biết rồi. Cảm ơn bác sĩ.
Bùi Diệp mỉm cười:
Cô Trang, nếu cố định quay lại sân bay bây giờ thì để tôi cử người đưa cô đi.
Tôi không hề nói là muốn quay lại sân bay.
À, vậy ý của cô là gì? Ha ha, lúc trước chẳng phải cô muốn rời khỏi lão Trang sao? Chẳng lẽ bây giờ cô đã đổi ý?
Cô né tránh ánh mắt của anh:
Tôi không đổi ý, nhưng với tình hình hiện tại của anh ấy, tôi... tôi lo Mạt Mạt đi theo anh ấy sẽ không ổn. Phải rồi, tôi lo cho Mạt Mạt chứ không phải lo cho anh ấy.
Đúng là người phụ nữ nghĩ một đằng nói một nẻo.
Con người của Bùi Diệp khẽ chuyển động:
Nếu đã vậy thì tối nay cô và Tiểu Mạt về khách sạn nghỉ ngơi đi. Ở đây cứ giao cho tôi và Thiên Thiên là được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.