Chương 801: Cô vợ trẻ quá ưu tú (1)
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 817 chữ
- 2022-02-18 04:27:19
Những kẻ biết rõ cô là hoa đã có chủ mà vẫn cứ theo đuổi là những kẻ đáng ghét nhất. Nhưng đối phương không làm gì cả, chỉ ngày ngày sang nhà họ 8Phó ăn cơm, Bùi Diệp không tìm được lí do để đuổi hắn. Vì
dù sao ông cụ Phó cũng đã đồng ý rồi.
Thầy đã sắp đến giờ cơm, Bùi Diệp bèn gọi cho Chân Dương.
Hiện tại đang là thời gian nghỉ hè, cuối tháng Bảy, đầu tháng Tám. Bình thường học sinh sẽ có rất nhiều hoạt động trong thời gian này, nhưng đáng tiếc là Chân Dương không thể tham gia bất cứ hoạt động nào,
Thế là anh chỉ có thể đến nhà họ3 Phó khi đến giờ cơm mỗi ngày, ngay cả bà cụ Bùi thỉnh thoảng cũng ghen tị với việc anh không thường xuyên về nhà ăn cơm. Có điều, vừa nghe anh 9nói rằng có người tơ tưởng
đến Phó Thiên Thiên, ngày nào cũng có mặt ở nhà họ Phó, bà liền đồng ý cả hai chân hai tay, cho anh đến nhà h6ọ Phó mỗi ngày, để người kia biết khó mà rút lui.
Thấy sắp đến giờ anh gọi điện tới, cậu len lén nhìn về phía một góc trong căn phòng tối. Lúc này điện thoại di động của cậu đã bị vứt bừa ở đó cùng với điện thoại của những người khác, còn hai tay cậu hiện
đang bị trói chặt, bản thân thì bị buộc phải ngồi xổm trong một góc.
Không những thế, bà còn nói với anh rằng, mỗi lần anh đến nhà họ Phó, nếu đối phương n5gồi lì ra đó thì anh không thể ra về trước hắn, phải để ông cụ Phó biết được tầm quan trọng anh và để ông gặp anh
nhiều hơn. Như vậy mới có thể đảm bảo địa vị của anh.
Đáng tiếc là người đó vừa mới chạy đến cửa thì đã bị một họng súng đen ngòm chĩa thẳng vào trán, sau đó bị buộc phải trở lại trong phòng.
Những người khác ở trong phòng đều giật mình kinh hãi khi nhìn thấy cảnh này.
bởi vì mỗi ngày khi sắp đến giờ cơm là Bùi Diệp sẽ rủ cậu cùng đến nhà họ Phó.
Cậu chưa bao giờ cảm thấy mình quan trọng đến thể trong lòng Bùi Diệp, tiếc rằng cậu thật sự không muốn kiểu quan trọng này. Cậu hi vọng anh có thể nuôi thả cậu giống như trước đây, đừng quản lý cậu nữa.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, cậu chỉ bình tĩnh nhắc nhở bạn mình:
Cậu đừng làm bừa, đừng nói bây giờ cậu có cơ hội chạy ra ngoài hay không, chỉ e..
Cậu còn chưa nói hết câu thì đột nhiên có người nhân lúc đám bắt cóc nói chuyện để nhanh chóng lao về phía cửa.
Có lẽ ông cụ Phó định nghiêm túc nấu đúng giá trị của số tiền ăn một nghìn tệ mà Chung Bình Quân đã đưa, cho nên mỗi bữa cơm đều được nhà bếp chuẩn bị cực kỳ phong phú. Hai tháng nay, Chân Dương
vốn dĩ cân đối, khỏe khoắn đã trở nên trắng trẻo mập mạp.
không còn ai có thể báo cảnh sát, bấy giờ cậu mới nhận ra tất cả mọi người trong thư viện đã bị khống chế
Tiểu Dương, lát nữa cậu yểm hộ tớ, tớ sẽ nhân lúc bọn họ không chú ý để xông ra. Sau khi ra ngoài tớ sẽ báo cảnh sát để cứu cậu.
Bạn học của Chân Dương nói.
Mỗi lần sờ đến bụng mình, cậu đều muốn từ chối Bùi Diệp.
Những lần anh gọi cho cậu trước đây, cậu đều sẽ nghĩ như vậy, nhưng không phải hôm nay.
Điện thoại của họ đều bị tịch thu hết.
Phương thức của những kẻ bắt cóc rất bí ẩn, Chân Dương cảm thấy bọn chúng đã chờ đến lúc thư viện dần dần vắng người mới hành động. Khi cậu và bạn học bị bắt, trong thư viện chỉ còn lác đác vài người,
Cậu đã bị bắt cóc. Hơn một tiếng trước, cậu và các bạn học của mình đến thư viện tìm một số tài liệu học tập thì có chuyện xảy ra. Có người xông vào bắt cóc họ, những người khác trong thư viện cũng bị nhốt
lai.
Người nọ sợ đến nỗi run như cầy sấy, có chất lỏng chảy theo ống quần xuống đất, ngay sau đó còn bị những kẻ bắt cóc đạp xuống đất, vừa đẹp vừa chửi bới thậm tệ.
Sau một trận đòn, người nọ bị quẳng đến trước mặt Chân Dương và bạn học của cậu với thân người đầy vết bẩn, hơi thở thoi thóp.
Nhìn thấy vậy, Chân Dương và bạn học của mình đều sợ đến mức lùi lại phía sau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.