• 453

Chương 828: Thiên thiên, đêm qua em vất vả rồi (3)


Trên đường đi, Chung Bình Quân cảm khái:
Không ngờ hai chúng ta cũng có lúc ngồi riêng với nhau trên xe. Đây có phải là tấm 8ảnh chụp chung thế kỷ không nhỉ?


Cô liếc xéo hắn:
Nếu anh vào nhà tù quân sự tối cao, lúc tôi lấy lời khai của anh3, hình ảnh đó sẽ càng có ý nghĩa to lớn hơn.

Đồng tử của cô chợt co lại.
Hai ngày nay cô vẫn luôn cảm thấy bồn chồn. Và tình hình hiện tại coi như là đã xác nhận nguyên do sự bồn chồn của cô.
Súng trên tay bọn họ đều có đạn.

Các anh định làm gì? Các anh có biết tôi là ai không?
Cô lạnh lùng nhìn những người xung quanh.

Tôi quan tâm5 đến sự an toàn của ông tôi thôi. Ngày nào anh cũng đến nhà họ Phó ăn cơm, nếu như bị những kẻ đuổi giết anh phát hiện, ông nội tôi sẽ gặp nguy hiểm.

Chung Bình Quân:
...


Tất nhiên là chúng tôi biết cô là ai, đội phó Phó Thiên Thiên của đội đột kích Hắc Ưng. Cô bị nghi có dính líu đến việc thông đồng với địch. Bây giờ cấp trên ra lệnh bắt giữ cô ngay lập tức. Chúng tôi chỉ làm theo mệnh lệnh. Mời cô đi theo chúng tôi.
Một người trong số họ nhìn cô và nói.

Các anh bắt giữ tôi đã được sự đồng ý của thủ trưởng Cận chưa?


Chúng tôi vâng lệnh cấp trên, không cần thông qua thủ trưởng Cận. Hơn nữa ông ấy cũng đang trong thời gian bị giám sát vì bị tình nghi bao che cho cô.


Các anh có chứng cứ không?


Cô đúng là người vô tình.

Cô nói ra những lời tàn nhẫn như v9ậy với người đàn ông ngưỡng mộ mình, điều này quả là đã đập tan mọi hi vọng trong lòng hắn.
Cô không chào tạm biệt hẳn mà xuống xe rồi đi thẳng về phía cổng. Sau khi kiểm tra dấu vân tay, cô đi luôn vào trong quân khu mà không hề quay đầu lại.
Hắn khẽ thở dài, nhìn bóng cô biến mất.
Những người kia liếc nhìn nhau rồi nói:
Đội phó Phỏ, chúng tôi chỉ phụ trách việc bắt giữ cô, ngoài ra không biết gì hơn. Nếu cô có thắc mắc gì thì sau này sẽ có người giải thích cho cổ. Có điều, mong cô đừng chống cự, bởi vì cô sẽ không gánh nổi hậu quả của việc này đâu. Huống hồ nếu cô có thể chứng minh mình vô tội, chúng tôi sẽ thả cô ra.

Thủ trưởng Cận bị giám sát? Cô chợt nghĩ đến một việc.

Tại sao anh lại trở lại6 Văn Thành?
Cô tò mò hỏi.
Hắn cười nhìn cô, đáp:
Thế nào, cô Phỏ đang quan tâm đến tôi sao?

Cô nhún vai, không nói gì nữa vì cô tin những lời hắn nói.
Nếu những kẻ đuổi giết hắn tìm đến đây thì bọn họ đã đến từ lâu rồi. Hắn đã sang nhà họ Phó ăn cơm được hai tháng mà mọi việc vẫn bình yên, có lẽ là hắn đã thu xếp ổn thỏa.

Vậy thì tốt.

Cô không phải là người lương thiện, trong lúc bảo vệ đất nước, cô cũng có lòng ích kỷ, muốn tất cả người thân và bạn bè của mình đều có thể bình an. Họ chính là giới hạn cuối cùng của cô, không ai được phép động vào.
Hai vợ chồng nhà này thật sự lại lo lắng cùng một vấn đề.

Cô yên tâm đi, sẽ không có chuyện đó đâu. Nếu thật sự có chuyện, tôi sẽ bảo vệ ông cụ Phó bằng cả tính mạng của mình.
Hắn trịnh trọng hứa với cô.
Sau khi kiểm tra dấu vân tay để vào cổng khu quân sự, cô loáng thoảng có cảm giác kỳ lạ, còn cảnh vệ gác cổng thầy vẻ mặt cô có phần là lạ.
Sau khi trở lại quân khu, cảm giác mơ hồ trong lòng cô trở nên khó chịu, đó vẫn là cảm giác không thoải mái từ chiều hôm qua, bây giờ lại càng dữ dội hơn.

Ôi, đúng là người phụ nữ vô tình. Mình giúp cô ấy, thế mà ngay cả một câu cảm ơn cũng không có.

Nói đoạn, hắn đạp chân ga, lái xe rời khỏi cổng quân khu.
Sau đó, cả hai người đều im lặng.
Chung Bình Quân đưa cô đến cổng quân khu.
Chuyện này là sao?
Lúc cô vừa định rẽ theo hướng khu vực của đội đột kích Hắc Ưng thì đột nhiên có một số binh sĩ cầm súng lập tức bao vây cô.
Có lẽ hôm qua lúc Tăng Nguyệt Nguyệt gọi cho cô vì muốn báo với cô việc này.

Phó Thiên Thiên cau mày:
Tôi muốn hỏi, Tăng Nguyệt Nguyệt hiện đang ở đâu?



Cô ấy bị nghi ngờ tấn công sĩ quan quân đội, hiện đã bị giam giữ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.