• 360

Chương 829: Thiên thiên, đêm qua em vất vả rồi (4)


Cuối cùng, cô gật đầu, ngoan ngoãn đi theo họ.

Trong tầng dưới cùng của nhà tù tối cao quân đội.

Sau khi bị bắt, Phó 8Thiên Thiên bị đưa thẳng đến đây rồi bị đẩy vào trong một phòng giam. Đây cũng là nơi giam giữ tội phạm nghiêm trọng của Vân Thành. 3
Không hiểu sao, cậu liên cảm thấy lạnh sống lưng, đồng thời dâng lên dự cảm chẳng lành.
Ngay sau đó, hắn thuận miệng hỏi:
Tiểu Dương, anh với anh Diệp của em, dáng người ai đẹp hơn?

Chân Dương:
...

Tất nhiên, anh lại gặp Chung Bình Quân cũng đến đây ăn cơm.
Tình địch gặp nhau liền nóng mắt.
Sau khi hắn đưa Phó Thiên Thiên về quân khu, anh vẫn luôn canh cánh trong lòng việc hắn đã dụ dỗ vợ anh.
Anh Chung à, anh hãy trả lại anh Chung trước đây cho em đi!
Cậu đưa mắt nhìn qua nhìn lại giữa hai người.
Mặc dù bình thường Bùi Diệp cũng tập luyện thể dục nhưng dù sao anh cũng là doanh nhân. Chung Bình Quân thì khác, trông hẳn không giống người làm việc văn phòng. Cậu cũng đã nhìn thấy cơ bắp hiện rõ, vóc người tam giác ngược và cơ bụng tám múi của hắn.
Nhưng hắn là kẻ mặt dày, nếu không hẳn đã không ôm lấy việc đưa Phó Thiên Thiên về quân khu ngay trước mặt anh. Đương nhiên hắn càng không thèm để ý đến lửa giận và thái độ thù địch trong mắt anh. Hắn cũng chẳng mất miếng thịt nào khi bị anh nhìn chằm chằm như vậy.
Ông cụ Phó tuy đã già và không hiểu một số chuyện nhưng vẫn có thể nhìn ra thái độ thù địch rõ mồn một của hai người trưa nay. Chân Dương càng không dám mở miệng để tránh bị vạ lây.
Bùi Diệp đột nhiên hỏi:
Tiểu Dương, em thấy anh và anh Chung, ai đẹp trai hơn?

Đồng tử của cô bỗng co lại.
Đó là ai?
Khi nhìn thấy người đang đi về phía phòng giam của mình, hai mắt cô mở to vì kinh ngạc.
Chân Dương khóc không ra nước mắt.
Cậu vẫn còn là trẻ con, tại sao lại bị đối xử như vậy? Tại sao lại bắt cậu trả lời câu hỏi kiểu này?

À, em không nhìn ra được, hai anh mỗi người đều đẹp trai theo nét riêng.

Cô nhìn xung quanh một lượt, tuy phòng giam không rộng nhưng có đầy đủ đồ dùng sinh hoạt, còn được quét dọn rất sạch sẽ.
Cô từng là đội trưởng đội đột kích Hắc Ưng, hiện tại là đội phó của đội, có rất nhiều tên tội phạm nghiêm trọng đã bị cô tổng v6ào phòng giam này. Không ngờ lại có một ngày cô cũng bị giam ở đây. Nếu những tên tội phạm bị cô bắt trước kia mà biết được điều này5, có lẽ bọn chúng sẽ cười phá lên, sau đó chế giễu cô.
Cuối cùng cô cũng có ngày này. Ngày mai sẽ diễn ra hội nghị thượng đỉnh, rốt cuộc ai đã hãm hại cô vào thời điểm quan trọng này? Người đó có mục đích gì?
Tuy đây là nơi giam giữ tội phạm nghiêm trọng, phòng giam cũng được thiết kế đặc biệt, người bình thường không thể trốn thoát được. Nhưng đối với cô, việc đó dễ như trở bàn tay.
Chân Dương:
...

Cậu ngẩng đầu lên nhìn hai người trước mặt, chuông báo động lập tức kêu vang trong đầu.

À, em thấy... anh và anh Chung đều đẹp trai ạ.
Cậu ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời.
Chắc hẳn Chung Bình Quân cũng biết điều này. Vả lại hắn luôn hiền hòa với cậu, hắn là sẽ không chấp nhặt với một đứa trẻ như cậu.
Nghĩ vậy, trong lòng cậu dâng lên một tia hi vọng.
Nào ngờ Chung Bình Quân vốn dĩ vẫn đang yên lặng ăn cơm lại thình lình ngẩng đầu lên nhìn cậu.
Câu hỏi này sẽ không làm mất lòng ai.
Nhưng đây lại không phải là câu trả lời mà Bùi Diệp muốn nghe.

Chân Dương, hình như em không nghe rõ câu trả lời của anh thì phải? Anh và anh ta, ai đẹp trai hơn?
Anh nhấn giọng vào từ
hơn
.
Bùi Diệp cười nhẹ:
Tiểu Dương, chẳng phải Thiên Thiên đã dạy em phải làm một đứa trẻ thật thà sao? Nếu em đã là một cậu bé thật thà thì phải nói ra câu trả lời trung thực, đúng không?

Cậu liếc nhìn Chung Bình Quân đang nhàn nhã dùng bữa rồi thấp thỏm đáp:
Em... em thấy anh Diệp đẹp trai hơn ạ.

Câu này có thể coi như là lời nói thật của cậu. Bùi Diệp quả thật đẹp trai hơn Chung Bình Quân một chút.
Bùi Diệp ngay lập tức nhìn cậu bằng ánh mắt cảnh cáo, như đang nhắc cậu nhất định phải trả lời cho tử tế.
Mặt cậu đã nhăn như mướp đắng.
Trước kia Chung Bình Quân không phải người như vậy. Hắn thường sẽ không vô cớ gây sự với Bùi Diệp, sao đột nhiên hôm nay hắn lại trở nên như thế này?

Là ông.

Vào buổi trưa,
Bùi Diệp dẫn Chân Dương đến nhà họ Phó ăn cơm như thường lệ.
Có điều hiện tại cô không thể đi ra ngoài. Nếu cô xuất hiện ở ngoài kia, e rằng cô sẽ bị trúng kế của đối phương.
Có điều cảm giác bị giam giữ ở đây thật khó chịu. Không biết Bùi Diệp đã biết chuyện cô bị bắt giữ hay chưa. Nếu anh biết chuyện, chỉ sợ anh sẽ lại tức giận.
Trong lúc cô đang suy nghĩ thì bên ngoài phòng giam có tiếng cửa sắt bị mở ra.
Về phần cơ bụng, chắc chắn là hắn hơn Bùi Diệp.

Nhưng chắc chắn là một chuyện, nói ra điều đó lại là chuyện khác.

Cậu có thể tưởng tượng ra vẻ mặt của Bùi Diệp nếu như cậu nói ra sự thật.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.