• 8,615

Chương 2689: Bỏ thành


Nhưng bây giờ kẻ địch mà họ phải đối mặt chính là Xích Kim Ô: Bỉ Ngạn cảnh bình thường căn bản không thể nào phá vỡ lớp phòng 8ngự kiên cố đến biến thái của Xích Kim O, chỉ có Thái Nhất Vệ là có thể chính diện chống lại chúng.

Song, ngay cả Lâm3 Huy bị ba con Xích Kim Ô bao vây tấn công cũng không chống đỡ nổi nữa...
Đó là một cọng lông vũ trắng muốt, mang theo cảm giác thiêng liêng thần thánh.

Đây là tín vật Bỉ Ngạn của chúng?
La Chinh hơi sững sờ.

Gió lành ngày tốt, hớn hở đón ngài.
Vỗ gươm dài cán đeo ngọc, ngọc lanh canh ánh sáng ngời.
Đại trận Cửu Duyên Luyện Khí đã được dỡ bỏ hoàn toàn, cả phù trận màu đỏ máu rút lực huyết mạch của Tô Hữu Tuyết cũng được hủy đi.
Lão Tam của Tô gia công Tô Hữu Tuyết đang thoi thóp trên lưng mình, còn Tô Do Thần thì mang theo đám người đứng trên nơi cao, quan sát tình hình chiến đấu xung quanh.
đều sẽ chết.

Dù không có viện quân, chúng ta cũng không thể ngồi chờ chết.
Tô Do Thần nhìn về phương Nam.

Ý ông là, chúng ta cùng lao ra?
Yến Đạt hỏi.
Tô Do Thần gật đầu:
Ta hòa tan khối phong thạch này là vì mục đích đó, chẳng qua vì ngươi nói đợi viện quân đến chi viện nên chúng ta mới nán lại ở đây.

Soạt!
Yến Đạt một mình đi đầu xông ra ngoài tường cao, bay vút về hướng Nam, đồng thời tăng thêm âm lượng đọc lên:
Gió lành ngày tốt, hớn hở đón ngài.
Vỗ gươm dài cán đeo ngọc...
(1) Bài mà hắn ta đang đọc chính là
Cửu Ca
, một bài thơ ca ngợi Đông Hoàng Thái Nhất.

Vì Lạc Nhật thần miếu bị chúng chiếm giữ rồi, nên mấy tín vật Bỉ Ngạn này, chúng có thể tùy tiện phân phát cho kẻ trong tộc...
Đây là những thường thức cơ bản, ngay cả mấy điều này mà La Chinh cũng không biết khiến Lâm Huy cảm thấy vô cùng khó hiểu, song hắn ta vẫn kiên nhẫn giải thích cho La Chinh nghe.

Lạc Nhật thần miếu bị tộc Kim Ô chiếm mất, vậy...

Dứt lời, Yến Đạt đột nhiên phóng khí tức của mình ra.
Khí tức của Thái Nhất Vệ Ngũ Tinh đương nhiên rất kinh khủng, chẳng khác nào một ngọn đuốc sáng rực giữa cảnh hỗn loạn máu me này.
tộc Kim Ô ngăn chặn giữa đường.
Chuyện mà hai huynh đệ họ nghĩ tới, đương nhiên mấy người Tô Do Thần cũng có thể nghĩ tới, chẳng qua vừa rồi không ai muốn nói ra sự thật đáng sợ này thôi.
Nếu không có viện quân, Bích Vân thành chắc chắn sẽ bị diệt! Tất cả mọi người ở đây...

Sơn Hà thành lũy có đáp lại rồi, nhưng chẳng biết tại sao viện quân lại không đến.
Yến Đạt trầm giọng nói.
Yến Đãng cắn răng, tiếp lời:
Chỉ sợ...
Nơi an toàn duy nhất trong khắp Quan Sơn Châu này chỉ có Sơn Hà thành lũy, đó chính là đại bản doanh của Thiên Cung.
May mắn là Bích Vân thành cách Sơn Hà thành lũy không phải quá xa...
Mặc dù Thái Nhất Vệ và các tướng sĩ Bích Vân thành đã thể hiện rõ lòng nhiệt huyết và sự kiên cường của mình, nhưng vòng phòng ngự xung quanh vẫn đang từ từ thu hẹp lại.
Thi thể của tộc Kim Ô chất thành từng ngọn núi nhỏ, sinh mệnh của hai chủng tộc đang từng bước bào mòn lẫn nhau.
Hai tộc đại chiến, lúc tình hình chiến đấu đang ác liệt mà muốn phối hợp là vô cùng khó khăn, chỉ sai lầm chút thôi là cả đại quân sẽ tháo chạy.
Dưới sự dẫn dắt thận trọng của Yến Đạt, cộng thêm cách thức cổ vũ sĩ khí, đồng thời để trận tuyển nhanh chóng thu gom lại, cho dù có chút tổn thất nhưng không hề khiến lòng quân bất ổn! Tô Do Thần thấy biểu hiện quật cường của Yến Đạt cũng cảm thấy rung động, Thái Nhất Vệ đúng là có Đại tướng khôn ngoan.
Trong Thái Nhất Vệ không ai không hiểu.
Những Thái Nhất Vệ khác cùng với các tướng sĩ nghe được giọng đọc của hắn, trên mặt cũng hiện ra vẻ kiên định, đồng loạt cất giọng đọc theo.
Bây giờ e là không đợi viện quân được nữa, cứ đợi thế này sẽ càng hỏng việc thêm!

Yến Đạt Yến Đãng liếc nhau một cái.
Đột nhiên nghe được tin tức này, La Chinh còn đang định hỏi phải chăng Thiên Cung cũng chiếm giữ thần miệu khác, nhưng hiển nhiên hai con Xích Kim ô không cho hắn cơ hội ấy.
Xích Kim Ô mang theo sức mạnh tăng vọt hóa thành hai tia sáng đỏ, bay vụt về phía hai người bọn họ...
Vậy mà nhát kiểm vừa rồi của La Chinh đã tr9ực tiếp đánh nát đầu của một con Xích Kim Ô? Nói cách khác, thần quân lực mà hắn sở hữu không chênh nhiều so với Thái Nhất Vệ6 Nhất Tinh? Thậm chí còn có xu hướng vượt hơn nữa? Bây giờ Long thành lợi hại đến thế à? Chỉ một kỳ chủ vô danh nào đó cũng c5ó thể vượt trội hơn Thái Nhất Vệ Nhất Tinh? Người có thể giữ bình tĩnh duy nhất trong số họ cũng chỉ có Tô Khoan, bởi y biết rõ vừa rồi kỳ chủ chưa tung ra hết toàn bộ thực lực của mình...
Về vấn đề khi La Chinh bộc phát ra toàn lực sẽ mạnh đến nhường nào thì Tổ Khoan cũng không dám chắc.
Chỉ có điều, nhát kiếm mà hắn thể hiện khi còn ở Long thành vẫn khắc sâu ấn tượng trong lòng y.

Ác, ác...
Không biết hai con Xích Kim Ô kia đang trao đổi gì với nhau, chỉ thấy chúng đột nhiên giang rộng hai cánh, sức mạnh tản ra từ trong cơ thể chúng bỗng chốc tăng vọt, đồng thời trên đầu chúng nổi lên hai mảnh tín vật Bỉ Ngạn giống nhau như đúc.

Là lông vũ lấy được từ Lạc Nhật thần miếu.
Lâm Huy gật đầu.

Sao lại giống hệt nhau vậy?
La Chinh để ý thấy trên đỉnh đầu của mấy con Xích Kim Ô cách đó không xa cũng hiện lên cọng lông vũ trắng muốt giống vậy.
Hắn ta không chỉ muốn dẫn dắt các tướng sĩ đi theo mình, mà cũng là để thu hút sự chú ý của tộc Kim Ô, qua đó yểm trợ cho Yến Đãng và Tô Do Thần.
Đây chính là một loại hy sinh.
Yến Đạt, Yến Đãng! Cặp huynh đệ sinh đôi này chính là hai Thái Nhất Vệ Ngũ Tinh, cũng là trụ cột của Bích Vân thành.
Từ khi trận chiến bắt đầu, hai người họ vẫn luôn canh giữ cạnh Tô Do Thần, không tham gia vào cuộc chém giết ngoài kia.

Vậy thì...

Hai huynh đệ chúng ta sẽ hết sức hộ tống gia chủ Tô gia.
Phong thạch nằm ngay trong tay Tô Do Thẩn, đương nhiên ông sẽ thành trọng điểm được bảo vệ của Yến Đạt và Yến Đãng.
Sau khi quyết định xong, Yến Đạt đột nhiên nhảy lên, đồng thời lớn tiếng nói:
Các tướng sĩ toàn thành, các Thái Nhất Vệ, hãy nghe lệnh! Sơn Hà thành lũy đã có viện quân tiếp ứng!
Đám người đang chém giết nghe thấy lời hắn ta nói lập tức phấn chấn hơn.
Mặc dù tu vi của họ mạnh hơn Tô Do Thần rất nhiều, nhưng dù sao Tô Do Thần cũng là gia chủ Tô gia.
Sơn Hà thành lũy cũng từng ban sắc lệnh, bảo rằng mọi chuyện trong Bích Vân thành đều do Tô Do Thần toàn quyền quyết định, tất cả Thái Nhất Vệ đều phục vụ cho nhóm các luyện khí sư.
Chiếu cỏ dao trần bằng ngọc, sao chẳng cầm cành quỳnh tươi...
(2) (1), (2) Bản dịch của Đào Duy Anh (nguồn: thivien.net).
Cả đoàn người tựa như mũi tên, bắt đầu đổ xô đi và hội tụ về hướng vô vàn gian truân.
Đây chính là tố chất trui rèn mà thành của người tướng lĩnh.

Nhưng phong thạch đã luyện hóa xong, Bích Vân thành không còn cần kiên trì phòng thủ nữa, chúng ta hãy mở đường máu xông về hướng Nam! Tụ hợp cùng viện quân của Sơn Hà thành lũy! Các tướng sĩ hãy đi theo ta!


Thế cục này không ổn...

Nơi này cuối cùng sẽ bị tộc Kim Ô đánh hạ!

Rốt cuộc Sơn Hà thành lũy có điều viện quân đến hay không?
Các luyện khí sư nhao nhao chất vấn.
Tại một nơi cách họ không xa có hai bóng dáng cao lớn đứng sừng sững.
Thật ra Yến Đạt biết rõ rằng bọn họ chắc sẽ chẳng đợi được viện binh do Sơn Hà thành lũy phái tới, nhưng nhóm tướng sĩ cô độc ở đây cẩn một niềm tin và một lý do để sống tiếp.
Chỉ khi nào cho họ hy vọng, họ mới có thể bộc phát ra sức mạnh đến mức tận cùng.
Phương hướng mà Lâm Huy đóng giữ vốn đối mặt với phương Nam.

La Chinh kết hợp cùng Lâm Huy xử lý xong hai con Xích Kim Ô liền nghe thấy mệnh lệnh truyền đến từ trong tường cao, hắn bèn quay sang nhìn
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.