• 3,254

Chương 2690: Kẻ cản đường


Đối mặt với tình cảnh này, hai mắt Yến Đạt bỗng đỏ ngầu, hai tay vỗ mạnh vào nhau, sau đó hắn ta quát lớn:
Kiểm đến!
Trên8 đỉnh đầu hắn ta nổi lên một vầng mây sấm sét màu đen nhánh! Mấy sấm sét này chính là tín vật Bỉ Ngạn của hắn ta!
Lách tá3ch...
Ánh chớp lóe lên, một tia chớp nổ đùng đoàng trước người Yến Đạt.

Cả nhóm người lẫn đám Kim Ô chỉ cảm thấy 9hai mắt chói lòa, một thanh kiếm lớn phủ đầy sấm sét hiện lên ở đằng trước Yến Đạt.


Vù vù vù...
Thanh kiếm kia v6ừa xuất hiện liền xoay tròn như điên, đồng thời, đám mây sấm sét đánh ra từng tia chớp chói lóa.

Kiểm đi!

Yến Đạt nhẹ nhàng đẩy thanh kiếm lớn trong tay.

Xoẹt xẹt...
Thanh kiểm đang xoay tròn với tốc độ nhanh lập tức cuốn theo tầng tầng lớp lớp tia chớp bắn thẳng về phía trước.

Đi!

Yến Đạt hét lớn một tiếng.
Tô Do Thần, Yến Đãng và những luyện khí sự khác sau lưng hắn ta lũ lượt chạy đến, tăng hết tốc lực lao về phía Nam.
Chỉ một mình hắn ta đã có thể cầm chân đám Kim Ô ấy...
Yến Đạt ra tay hai lần đã vực dậy sĩ khí rất nhiều.
Trong đội ngũ dài dằng dặc cũng có không ít người ra tay, phóng ra từng đường kiểm đánh về phía Kim Ô bay giữa trời.
Trong tình huống như này thì chỉ có thể đi bước nào hay bước ấy.
Ở đằng trước có Yến Đạt dùng sức mạnh của một người kìm chân Kim Ô ở trên không nên cả nhóm có thể nhanh chóng tiến lên.
Tốc độ bay của cả đội càng lúc càng nhanh hơn.
Tộc Kim Ô tuyệt đối không dễ đối phó đến vậy.
Đoạn đường quay về Sơn Hà thành lũy của họ sẽ không đơn giản và dễ dàng như những gì thể hiện bên ngoài.
Nghe được lời phân tích của La Chinh, sắc mặt Tô Khoan hơi tái đị:
Vậy phải làm sao đây?
Sao La Chinh biết được bây giờ họ phải làm gì.
Đám Kim Ô lượn tròn trên đỉnh đầu họ không còn bổ nhào xuống mà cứ thế kiên trì bám theo ở trên không.
Cứ bay vút đi như thể được chừng một canh giờ, trước mặt mọi người đã là vùng núi.
Vùng núi này là nơi giao nhau giữa dãy núi Lạc Hồ với đồng bằng Thương Lam, nên còn được gọi là Lạc Hồ Lĩnh.
Các tướng sĩ phối hợp với nhau khá tốt, nhóm Thái Nhất Vệ thì vừa chiến vừa lui, cùng trật tự rút về phía Nam, giảm độ thương vong đến mức thấp nhất.
Chỉ sau khoảng chừng một nén nhang, tất cả mọi người đã rút ra khỏi Bích Vân thành, mà đám Kim Ô lít nha lít nhất thì theo sát phía sau.
Giờ đây, Bích Vân thành đã hoàn toàn biến thành một tòa thành trống không tĩnh mịch.
Hắn nói:
Lạ thật...


Có gì lạ?
Tô Khoan lấy làm lạ bèn hỏi.

Số lượng Kim Ô, ít...
La Chinh nói.
Theo sau đó là Thái Nhất Vệ cùng các tướng sĩ bảo vệ Bích Vân thành...

Chúng ta cũng đi.
La Chinh nói với Tô Khoan.
Tô Khoan gật đầu, hai người cũng phi thân lên, đuổi theo nhóm luyện khí sư của Tô gia.
Cùng lúc đó, sấm chớp đạt mức bão hòa chất chứa trong thanh kiếm không ngừng bổ ra bốn phía xung quanh, sau khi đánh trúng một đám Kim ô thì lại tiếp tục nhảy vọt.
Phạm vi tấn công rộng khắp khiến từng đám nhỏ Kim Ô bị tia chớp nướng thành than đen...
Bầy Kim ô hội tụ tại phương Nam bị diệt hơn phân nửa, gần như tạo thành một khoảng không thoáng đãng.
Những tia chớp nà5y đều chui hết vào trong thanh kiếm đang xoay tròn kia.
Trong quá trình này, có một vài Xích Kim Ô cùng Ngột Kim Ô định phóng đến chỗ Yến Đạt hàng phá hỏng không cho hắn ta thi triển đại thần thông.
Song chúng không tài nào lại gần hắn ta được, khi còn cách hắn ta chừng mấy trăm mét thì trong đám mây chợt bổ ra từng tia chớp.

Quác quác...
Tuy nhiên, tốc độ bay của tộc Kim Ô lại nhỉnh hơn Nhân tộc.
Chúng hóa thành từng tảng mây lớn lượn lờ trên không, vì tốc độ hơn xa Nhân tộc nên chúng có thể dễ dàng đuổi kịp nhóm người ở đằng sau.
Chỉ có điều, mục đích của tộc Kim Ô là vì khối phong thạch kia.
La Chinh lắc đầu:
Nếu quân tiếp viên của tộc Kim Ô không đủ thì chúng sẽ không tốn công tốn sức phá hủy Thiên Vạn U Phong Kiếm Trận.
Hành động này của chúng giống như...
đang ép chúng ta xông ra.
Trên thực tế, nhìn thấu điểm này không chỉ có La Chinh, mà nhóm luyện khí sư và hai huynh đệ Yến Đãng, Yến Đạt cũng hiểu được phần nào.
Bất cứ con Kim Ô nào mon men đến gần Yến Đạt đều bị tia chớp này đánh cho khét lẹt!
Thật mạnh...
La Chinh thấy cảnh này, ánh mắt cũng nghiêm túc hơn hẳn.
Yến Đạt là Thái Nhất Vệ Ngũ Tinh, dựa theo cấp độ phân chia của mấy thể lực siêu cấp này thì chắc lão Kim cũng không chênh lệch mấy so với Yến Đạt, Minh Vi thậm chí chắc còn mạnh hơn một bậc! Nhưng dù là lão Kim hay là Minh Vi, sức mạnh mà họ thể hiện ra đều yếu hơn người trước mắt hắn đây.
Chỉ có điều, Minh Vi đã là môn chủ thì chắc sẽ mạnh hơn Yến Đạt, chẳng qua nàng ta bị nhốt dưới đáy hỗn độn quá lâu, thiếu thốn Thần Tinh nên quả thực rất khó phát huy sức mạnh của tín vật Bỉ Ngạn đến mức cực hạn.
Trước đó, lần tiến công đầu tiên của Kim Ô có số lượng đông đúc hơn bây giờ rất nhiều, chẳng qua đa số đã bị Thiên Vạn U Phong Kiếm Trận chém giết mà thôi.
Lần này Kim Ô ùa tới từng đợt một, mặc dù bị các tướng sĩ tiêu diệt rất nhiều nhưng số lượng vẫn tuyệt đối không bằng lần trước...
Sau khi Thiên Vạn U Phong Kiếm Trận bị cô gái có cánh kia hủy đi là tình hình trở nên quái lạ khác thường!
Ít hơn thì sao? Không phải chứng tỏ đám chim này không đủ số lượng ?
Tô Khoan hỏi.
Chúng không quá hứng thú với tính mạng của nhóm Thái Nhất Vệ cùng các tướng sĩ, cho nên sau khi chúng bay lên cao thì hướng thẳng về phía các luyện khí sư của Tô gia.
Thấy Kim Ô tạo thành mây đen bao trùm ở phía trước đội ngũ Yến Đạt lại nhảy lên và điều động tín vật Bỉ Ngạn của mình ra lần nữa.
Đám mây sấm sét dâng lên cao cao! Tia chớp như từng con trăn lớn không ngừng khuấy động giữa mây đen, mỗi một tia có thể đánh hạ vô số Kim Ô.

Đám súc sinh lông lá này, đụng phải Thái Nhất Vệ Ngũ Tinh cũng không làm gì được!

Chỉ cần chúng ta rút lui có trật tự là có thể bình yên vô sự trở lại Sơn Hà thành lũy...

Chính xác, không việc gì phải hốt hoảng!
Gánh nặng đang đè nặng trong lòng mọi người như đột nhiên được đặt xuống.

Nếu Tam thúc có thể mang theo Hữu Tuyết về Sơn Hà thành lũy, tính mạng của nàng chắc sẽ không đáng ngại.
Tô Khoan lúc này cũng lạc quan hơn.
La Chinh ngẩng đầu nhìn đám Kim O, vẻ mặt lại không hề thư giãn.
Lúc họ vừa đến gần nơi này, từ sâu trong dãy núi bỗng lóa ra ánh sáng màu vàng nhạt.

Thấy được dị tượng ở phía trước, lông mày của Yến Đạt cùng Yến Đãng lập tức nhíu lại.

Yến Đạt vội ra lệnh:
Ngừng!
Cả đội ngũ nghe được mệnh lệnh của Yến Đạt đều không hiểu ra sao.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.