Chương 255: Cố đại tiểu thư cũng cần mặt mũi
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 2005 chữ
- 2022-02-04 05:24:27
Lúc Ngụy đại nhân còn đang làm việc ở Đại Lý Tự đã xử lý qua mấy vụ án, làm việc công bằng, khiến người ta tin phục, nên ông mới8 đồng ý qua lại với Ngụy đại nhân.
Tối nay ở nhà họ Trình, ông nhìn thấy người trong phường cùng Trình tam gia đi tìm m3anh mối. Trình tam gia tuổi vẫn còn nhỏ, việc ngài ấy bắt được Diên Nhi hỏi chuyện tất nhiên không thể thiếu sự nhắc nhở của ng9ười trong phường.
Lúc trước đồ nhi của ông đã từng nói trinh sát ở trong phường không thể coi thường, chỉ là năng lực c6ủa những người đó không đồng đều, hơn nữa còn có một vài dân lưu vong từng phạm sai trà trộn trong số họ. Kẻ nói muốn giúp bắt 5hung đồ, núp dưới cái bóng của người trong phương ban đêm hành sự nhưng lại phạm tội cũng không ít, phá hoại thanh danh của người trong phường. Nếu người trong phường có thể cẩn thận chỉnh đốn, để những kẻ có lòng dạ bất chính kia phải lòi đuổi ra, không chỉ có thể giúp người trong phường tẩy sạch danh tiếng mà còn có thể giúp duy trì trật tự một phương.
Nói tới đây, giọng nói của Tiết lão thông phản lại đột nhiên ngừng lại. Đã nhiều năm trôi qua vậy rồi, ông cử túm chặt lấy vụ án này không buông thì cũng đành, nhưng hà tất phải làm liên lụy đến người khác? Hơn nữa nếu không quen thì cũng thôi, nhưng nếu có quen biết thì ông nên cân nhắc lại kỹ lưỡng, đám người trong phường này liệu có mưu đồ nào khác không, liệu có cố ý tới đây để dò la ông không?
Người mà thông phán đại nhân muốn nói tới là?
Giọng nói của Tưởng cô nương tràn ngập sự hoang mang và nghi hoặc, xem ra là không biết những chuyện này, là do ông đã nghĩ quá nhiều rồi chăng? Chuyện Nghiêm Sâm còn chưa kịp làm, sẽ không có ai giúp nó làm cả.
Không có gì,
Tiết lão thông phán xua tay:
quản lý hiện giờ của các ngươi là ai?
Trong đám người trong phương này nhất định sẽ có một người chủ trì đại cục.
Ban nãy nghe thấy Ngụy Nguyên Kham nhắc tới Đại Ninh Đô Tô, Tô Phủ càng rối như tơ vò, trong lòng nghĩ những gì Ngụy đại nhân làm đều là vì điều tra rõ vụ án. Những danh tiếng năm đó của nhà họ Ngụy lung lạc quan lại quyền quý đàn áp hàn môn vẫn còn đó. Từ khi Ngụy Nguyên Kham bắt đầu điều tra án đến nay đã có người không ngừng nhắc nhở ông, đừng để bị nhà họ Ngụy lợi dụng.
Mấy ngày nay lời đồn càng lan xa khắp chốn, nói việc Ngụy Nguyên Kham bám chặt lấy vụ án Triệu lão tướng quân không buông cũng giống hệt với Thượng thư Binh Bộ Ngụy Tòng Thịnh năm ấy, thay những nhà thể gia kia lên tiếng. Dù sao thì những binh sĩ chiến tử ở Du Lâm Vệ phần nhiều đều là hậu nhân của danh tướng, những người này được rửa sạch án oan nhiều năm, lại được khôi phục thanh danh chỉ khiến bọn họ càng nắm chặt binh quyền Đại Chu trong tay.
Tô Phủ cũng giống như những con cháu xuất thân bần hàn kia, đều dựa vào khoa cử để leo lên từng bước. Hoàng thượng đề bạt con cái xuất thân hàn môn, quan lộ của ông cũng xem như bằng phẳng, chẳng
Con cháu thế gia không phải hoàn toàn không có ưu điểm, mị lực trên người bọn họ là thử người khác không thể so bì được, từ nhỏ đã mắt thấy tai nghe thấm nhuần nhiều điều, hiểu biết rất nhiều về chuyện chốn quan trường, trong mắt lại không chứa nổi một hạt cát, đúng là một thanh vũ khí sắc bén vô địch.
Vụ án binh biển Sơn Tây cũng nên điều tra rõ ràng,
Tô Phủ nói:
bất kể là thể gia hay hàn môn thì đều là tướng sĩ một lòng báo quốc, chỉ vì tư lợi của một cá nhân mà khiến dũng sĩ oan uổng thì sao có thể chịu được? Hơn nữa làm vậy sẽ làm nguội lòng tướng sĩ biên cương.
Chém giết trên chiến trường chỉ dựa vào tính mạng, còn chia ra hàn môn hay thể gia hay sao? Triệu lão tướng quân xuất thân là danh tướng thế gia lẽ nào cũng là sai ?
mất bao lâu đã leo lên đến chức quan tam phẩm, có được sự tín nhiệm của Hoàng thượng. Hoàng thượng đặt ông ở đây lẽ nào không phải để làm một ví dụ cho con cháu hàn môn học theo sao?
Quý phi nương nương xuất thân nghèo hèn mà vẫn được Hoàng thượng sủng hạnh. Hoàng thượng lại còn lập Đại hoàng tử làm Thái tử, chính là để mở đường cho con cái nhà nghèo, trong lòng bọn họ nên ôm niềm cảm kích với Hoàng thượng và quý phi nương nương.
Nhưng mấy năm nay ông nhìn thấy đảng Quý phi ý có Quý phi và Thái tử chống lưng mà làm ra rất nhiều chuyện xấu xa, cứ tiếp tục thế này thì chắc chắn sẽ làm lung lay nền móng Đại Chu. Người dám lên tiếng phản đối đảng Quý phi càng ngày càng ít, cho nên Hoàng thượng bắt đầu sử dụng đến nhà họ Ngụy. Ngụy Nguyên Kham đúng là rất lợi hại, vụ án hắn từng điều tra sẽ không để cho người khác có cơ hội bởi móc ra bất kỳ chỗ sai sót nào, nhất là án ngựa chiến lần này, mỗi lần ông xem quyển tập ghi lại vụ án đều sinh lòng kính phục từ tận đáy lòng.
Tiết lão thông phán đắn đo giây lát rồi đi tới phủ nha nhị đường. Phủ doãn phủ Thuận Thiên - Tô Phủ đã thay xong công phục chuẩn bị đi lên triều, nhìn thấy Tiết lão thông phán, Tô Phủ lập tức nói:
Tiên sinh đã về, bên phía nhà họ Trình đều đã sắp xếp ổn thỏa rồi chứ?
Lúc Tô Phủ mới tới phủ Thuận Thiên, Tiết lão thông phán đã giúp đỡ ông rất nhiều, bình thường Tô Phủ thích gọi Tiết lão thông phán là tiên sinh.
Tiết lão thông phán gật đầu:
Đều đã làm xong rồi, đại nhân chỉ việc yên tâm thương triều thôi.
Cố Minh Châu lắp ba lắp bắp nói:
Là sư huynh của chúng tôi... Nhiếp Thầm.
Tiết lão thông phản gật đầu:
Ngày mai bảo y tới nha môn một chuyến, chuyện trên tờ giấy này, ta sẽ tự bàn bạc với y.
Cố Minh Châu lại hành lễ lần nữa, cùng Liễu Tô rời khỏi phủ Thuận Thiên.
Tiết lão thông phản nhớ tới tờ giấy trong tay, ông đưa cho Tô Phủ:
Đại nhân nói đúng, nhân cơ hội này, có lẽ cũng có thể làm một vài chuyện chúng ta nên làm.
Mắt Tô Phủ sáng lên.
Tiết lão thông phản nói:
Mấy ngày trước đại nhân gặp người Thất Đát không phải đã nghi ngờ còn có rất nhiều tại mắt của Thát Đát xâm nhập vào Đại Chu đó ư? Có thể mượn cơ hội này để chỉnh đốn người trong phường, đây là việc nằm trong bổn phận chức trách của phủ Thuận Thiên.
Phương pháp này không tệ, đáng tiếc sau khi đồ nhi Nghiêm Sâm của ông mất thì không còn ai làm chuyện này nữa.
Thông... thông phán... đại nhân...
Cố Minh Châu lấy một tờ giấy hoa tiên đưa cho Tiết lão thông phán:
Đây là... kết quả do thảm... người trong phường ở khu vực gần đây... từ sau khi tới kinh thành... của chúng tôi... Trong đó có mấy người khả nghi... mong Tiết lão thông phản xem xong định đoạt... Nếu có chỗ nào cần tới người trong phường... xin ngài cứ việc cử người tới căn dặn.
Tiết lão thông phán sững người, ông vừa mới nhớ tới những kẻ tâm địa bất chính trà trộn vào bọn họ dưới danh nghĩa là người trong phường thì vị Tưởng tiểu thư này đã đưa tới một thử thế này. Sao lại trùng hợp đến thế? Khiển ông có cảm giác hoang mang giống như đứa đồ nhi kia của mình đã quay trở lại.
Tô Phủ thở phào một hơi thư thái:
Nhìn thấy thời cuộc biến động càng lúc càng mạnh, cũng không biết ngày sau sẽ ra sao.
Tiết lão thông phản nói:
Đại nhân tới phủ nha Thuận Thiên là để làm quan phụ mẫu của bách tính, nhưng phủ Thuận Thiên lại là nơi cực kỳ quan trọng đối với Đại Chu. Hoàng thượng bảo đại nhân là đệ nhất phủ doãn, tuy vinh dự nhưng cũng đầy đại nhân tới nơi đầu sóng ngọn gió, rất nhiều con mắt đều nhìn chăm chăm vào đại nhân, đại nhân càng phải cẩn thận.
Tô Phủ nở nụ cười tự trào phúng:
Gì mà cực kỳ quan trọng chứ? Chẳng qua chỉ là nằm trong phạm vi khống chế của người khác mà thôi, tránh được Đông cung với Quý phi nương nương, lại phải né Tam hoàng tử, Ngũ hoàng tử, xử án còn phải đề phòng những người này nhúng tay vào, còn có Kiều Tung bên Hình Bộ... Minh tranh ám đấu thì còn được bao nhiêu phần tinh thần đặt trên bách tính được nữa? Chức quan này vô dụng bất tài, có lẽ ngày nào đó ta cũng phải đệ đơn xin từ chức, tránh cho bản thân lún sâu vào vòng xoáy này.
Đây cũng là nguyên nhân Tô Phủ hạ quyết tâm phải điều tra án một cách cương trực thẳng thắn, không thiên vị bất kỳ bên nào.
Tiết lão thông phán gật đầu lia lịa, ông đã không nhìn sai người, Tô đại nhân quả nhiên là một vị quan tốt biết nghĩ cho bách tính cho xã tắc.
Tô Phủ nói:
Vụ án nhà họ Trình nếu còn tiếp tục điều tra tiếp thì sẽ dính líu càng nhiều, phủ Thuận Thiên cũng không cách nào chen vào được, trước mắt phải xử lý tốt những gì chúng ta có thể làm đã.
Cố Minh Châu lại hành lễ với Tiết lão thông phán lần nữa:
Chúng tôi lần đầu tới đây... chỉ điều tra ra được chừng này, ngày sau nếu còn có phát hiện gì... sẽ bẩm báo với thông phản đại nhân.
Cố Minh Châu nói xong định cáo từ.
Chờ đã!
Trong lòng Tiết lão thông phán khẽ run lên:
Trưởng bởi nhà ngươi có từng nhắc tới một người tên là Nghiêm...
Không chỉ có thể điều tra ra tại mắt của Thát Đát mà còn có thể nhổ bớt răng chó của Kiều Tung.
Tô Phủ nhìn những cái tên được ghi trên tờ giấy:
Những kẻ khả nghi này là tiên sinh lên đi điều tra ư?
Tiết lão thông phản nói:
Là mấy người trong phường đi theo Ngụy đại nhân từ Sơn Tây tới điều tra.
Nghe thấy là Ngụy đại nhân, Tô Phủ hơi chần chừ
Người đứng đằng sau bọn họ liệu có phải là Ngụy đại nhân không?
Tiết lão thông phán ngẫm nghĩ rồi nói:
Ta sẽ cho người đi tra hói, nếu thật sự là thanh đao tốt thì đại nhân cũng có thể dùng chúng chém đứt bụi gai mở đường.
Trong cung.
Hoàng để nhìn nếp gấp trong lòng bàn tay. Nhà họ Trình xảy ra chuyện thể này, buổi chầu sớm nay đã báo trước là sẽ không yên bình.
Cử san bằng một lớp sóng thì một lớp khác lại nổi lên.
Chuyện đấu đá của Thái tử và Tam hoàng tử còn chưa giải quyết xong.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.