Chương 268: Người trong lòng anh (10)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 660 chữ
- 2022-02-06 12:49:32
Cô rất thiếu tiền, không chỉ có thiếu tiền, mà đến cả con trai của cô cũng thiếu tiền...
Rốt cuộc An Thần Húc chăm sóc mẹ con bọn8 họ thể nào vậy?
Nhóc có tài khoản riêng không?
Nghiêm Thừa Trì dừng lại một lúc mới chậm rãi lên tiếng.
Hỏi xong, anh lại cảm3 thấy mình hỏi thừa.
Cảm ơn.
Hạ Trường Duyệt lẩm bẩm.
Anh lại đi họp.
Ngày nào cũng họp, anh thậm chí chẳng có thời gian nghỉ ngơi.
Một đứa bé ba tuổi sao có thể có tài khoản riêng được chứ? Nghiêm Thừa Trì ngẫm nghĩ rồi lại nói tiếp:
Chú9 biết rồi, chú sẽ cho người gửi tặng nhóc một món quà.
Anh định ấn số nội bộ, muốn gọi thư ký lên thì nhớ tới Hạ Trường Duyệt vẫn còn đ6ang ngủ trên xô pha của anh, thế là anh đành cúp máy, đứng dậy rời khỏi bàn làm việc, cất bước ra khỏi văn phòng, đưa cho thư ký một tấm5 thẻ và một tờ giấy viết địa chỉ nhà trọ của Hạ Trường Duyệt, nói,
Gửi thẻ phụ của tôi đến địa chỉ này, rồi ghi tên người nhận là Đại vương Hãn Hãn.
Vâng.
Thư ký giật nảy mình, sợ tái mặt nhận lấy tấm thẻ đen trên tay anh.
Đây chính là thể chi tiêu không giới hạn đó...
Hạ Trường Duyệt ngủ rất say.
Là anh đắp áo khoác cho cổ sao? Cô vốn đến tìm Nghiêm Thừa Trì để bàn về trailer của phim cơ mà? Hạ Trường Duyệt vời giơ tay lên vỗ vào mặt minh, đứng dậy khỏi ghế xô pha rồi ra khỏi phòng làm việc.
Cô Hạ, cô đã dậy rồi.
Thư ký chờ ở ngoài cửa trông thấy Hạ Trường Duyệt thì vô cùng cung kính, ân cần hỏi thăm.
Không đợi Hạ Trường Duyệt hỏi, cô ấy liền giải thích,
Tổng Giám đốc có cuộc họp đột xuất, dặn tôi nếu cô Hạ thức dậy thì bảo cô chờ anh ấy trong văn phòng.
...
Ưm...
Cô vươn vai trên ghế xô pha.
Vừa định ngáp thì đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, cô đang nằm trên ghế bỗng bật dậy.
Sau đó cô quay đầu nhìn quanh quất khắp phòng, nhớ ra mình vừa ngủ trong phòng làm việc của Nghiêm Thừa Trì, cô ảo não, chỉ muốn tát mình hai bạt tai.
Cô vừa định đứng lên thì một chiếc áo khoác tuột xuống từ trên người cô.
Cô giơ tay chụp lấy theo bản năng, vừa nhìn đã nhận ra đó là áo khoác của Nghiêm Thừa Trì.
Sao áo khoác của anh lại ở trên người cô? Hạ Trường Duyệt căng thẳng trong lòng, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
Nhưng, cô chợt nhận ra, phòng làm việc vắng lặng khác thường.
Trong không gian rộng lớn, ngoài cô ra, hình như không còn ai khác...
Nghiêm Thừa Trì đầu rồi? Hạ Trường Duyệt nhìn hết các ngóc ngách trong phòng làm việc, vẫn không thấy bóng dáng của Nghiêm Thừa Trì đâu.
Người ngoài chỉ thấy anh cao quý mạnh mẽ, nhưng không ai thấy, để đi từng bước đến ngày hôm nay, anh đã âm thầm nỗ lực như thế nào.
Hạ Trường Duyệt cắn môi, lại trở về văn phòng, nhìn đống tài liệu chất đầy trên bàn làm việc của anh, cô đột nhiên cảm thấy tim đau nhói.
Từ lúc gặp lại đến giờ, cô vẫn chưa dám hỏi, bốn năm qua anh sống tốt không?
Ket...
Có tiếng động.
Cửa phòng làm việc bị đẩy ra từ bên ngoài.
Hạ Trường Duyệt bỗng lấy lại tinh thần, vừa quay đầu lại đã thấy bóng dáng cao lớn rắn rỏi của Nghiêm Thừa Trì đang bước từ bên ngoài vào.
Thấy anh chỉ mặc áo sơ mi trắng, trong đầu Hà Trường Duyệt lập tức hiện lên chiếc áo vest đắp trên người cô vừa rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.