Chương 269: Người trong lòng anh (11)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 634 chữ
- 2022-02-06 12:49:31
Nghiêm Thừa Trì liếc qua khuôn mặt thoáng đỏ vì xấu hổ của cô, cất bước đi đến trước bàn làm việc, ngồi xuống, đưa tay bật máy tính, mở đ8oạn trailer đã nhận được trước đó lên.
Ly Hạ Trường Duyệt ngẩn ra, nhớ lại mình đến bàn công việc mà lại ngủ thiếp đi trong phòn3g làm việc của Nghiêm Thừa Trì, nét mặt vô cùng lúng túng.
Cô vội vàng bước tới, ngồi đối diện anh, lấy tài liệu đã chuẩn bị trư9ớc trong túi xách ra, đưa cho anh.
Đây là ý tưởng ban đầu để biên tập trailer, tôi mong được phê duyệt...
Giọng nói trầm thấp 6của Hạ Trường Duyệt chậm rãi vang lên.
Nhắc đến công việc của mình là cô như biến thành một người khác, tinh thần phấn chấn đầy 5nhiệt huyết.
Thậm chí có không còn sợ Nghiêm Thừa Trìnữa, rất nghiêm túc trình bày ý tưởng của mình.
Đến khi nói xong, cô mới nhận ra mình nói quá hăng, như thể không cho anh có cơ hội phát biểu ý kiến...
Vậy...
Có phải anh đã xem qua rồi không? Anh thấy sao?
Hạ Trường Duyệt căng thẳng bấm vào lòng bàn tay mình, ấp úng hỏi.
Cô khẽ mở to mắt, ngạc nhiên nhìn Nghiêm Thừa Trì ở trước mặt, há miệng muốn hỏi gì đó nhưng lại thấy cổ họng nghẹn ứ.
Anh đã xem qua trailer từ lâu, thậm chí còn liên hệ xong với các nhà đầu tư và công ty quảng cáo, vậy mà hôm nay còn gọi cô đến báo cáo? Kiểu này có được xem là cô đi công cốc không?
Hôm nay em còn định làm gì?
Nghiêm Thừa Trì hé đôi môi mỏng, hờ hững hỏi.
Tình cảnh này khá giống đang ra lệnh đuổi khách.
Anh...
đưa cô đi á? Hạ Trường Duyệt vừa mừng vừa lo nhìn anh, vội vàng xua tay,
Không cần đâu, tôi có thể tự đón xe.
Tiện đường.
Gương mặt mê người của Nghiêm Thừa Trì không để lộ cảm xúc, chỉ lạnh lùng nhìn Hạ Trường Duyệt, thờ ơ thốt ra hai tiếng.
Cô biết mà, sao anh lại muốn đưa cô đi được chứ? Hóa ra là vì tiện đường thôi.
Hạ Trường Duyệt đơ người, vội vàng đứng bật dậy khỏi ghế, trả lời thật nhanh,
Vậy tôi về đoàn làm phim trước, đạo diễn Hướng vẫn đang chờ tôi về báo cáo phản hồi của trailer.
Cô vừa dứt lời, Nghiêm Thừa Trì cũng từ tốn đứng dậy khỏi ghế.
Trước ánh mắt ngơ ngác của Hạ Trường Duyệt, anh bước ra khỏi bàn làm việc, đi đến trước xô pha, cẩm áo vest của mình lên, phóng khoáng khoác lên người.
Sau đó quay đầu lại nhìn cô, nói rõ từng chữ một,
Đi thôi.
Cũng có vẻ phù hợp với thị hiếu của thị trường.
Tôi đã cho người liên hệ với các nhà đầu tư và các công ty quảng cáo, sẽ mau chóng quyết định chọn đài truyền hình nào làm đối tác tiềm năng.
Giọng Nghiêm Thừa Trì lạnh nhạt, không nghe ra cảm xúc gì.
Anh vừa dứt lời, trong lòng Hạ Trường Duyệt như nổi sóng to gió lớn.
Hạ Trường Duyệt hơi buồn, không hiểu nổi mình đang thấy vui hay lạc lõng...
Đến khi lấy lại tinh thần, cô mới nhận ra Nghiêm Thừa Trì đã ra tới cửa, đang nhíu mày nhìn cô.
Cô vội vàng chạy đến, đuổi theo bước chân của anh.
Vừa ra khỏi tòa cao ốc của Tập đoàn Nghiêm thị, bầu trời âm u rồi đột nhiên đổ mưa to.
Rào rào...
Cơn mưa bất chợt ập xuống, kéo ra một màn nước trước mặt, nhanh đến nỗi người ta trở tay không kịp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.