• 186

35 Hình xăm được cắt ra từ người Xăm.


Số từ: 2116
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động
Tay phụ trách an ninh của trang trại đứng cách xa một khoảng đáng kể, trên sàn gỗ nhìn ra hồ nước. Erdenbat đoán ra sự có mặt của y sau lưng qua ánh mắt vị khách Hàn Quốc đang nhìn qua vai ông ta. Bằng linh cảm, y biết ông chủ sắp quay lại và cứng người lại theo phản xạ.

Nói đi,
vị trùm tư bản ra lệnh cho gã đàn ông không dám nhìn thẳng vào mặt ông ta.

Xăm vẫn chưa quay về…


À!
Erdenbat thốt lên, đột nhiên trở nên trầm tư và quay người ra hồ.

Và hai giờ nữa trời sẽ tối hẳn…


Ta biết!

Ông ta chỉ tin vào chính mình. Ông ta không có niềm tin vào bất cứ ai. Những năm tháng trong trại giam và lao động khổ sai đã gieo vào lòng ông ta một bản năng sinh tồn dựa trên việc nghi ngờ người khác. Tất cả những người khác. Ông ta chỉ đề phòng Xăm ít hơn một chút, có lẽ là vì đã cùng hắn thử trốn trại hai lần dưới thời chế độ trước và cũng chịu đựng những đòn trừng phạt diễn ra sau đó. Tuy nhiên, nỗi ngờ vực vẫn đẩy ông ta nghĩ tới sự phản bội hay một cuộc đào tẩu. Nói cho cùng, tình hình đã chuyển biến theo hướng xấu, và những người ít vững vàng hơn ông ta có thể đã bị nó làm cho hoảng sợ. Kể cả một kẻ hung bạo lạnh lùng như Xăm. Nếu đúng là vậy, ông ta đương nhiên cần lo lắng tới tình huống đó và viện đến những biện pháp triệt để cần thiết. Nhưng có một nỗi lo khác ám ảnh ông ta.
Nỗi lo lắng âm thầm hơn, đáng ngại hơn, rằng ông ta đã không đánh giá đúng mức về Yeruldelgger. Có thể nào tay cảnh sát đã đánh bại Xăm? Erdenbat đã thấy Yeruldelgger đi bộ xuyên qua núi, vẫn đi đôi giày công sở, không vũ khí và còn đau nặng sau trận đòn hôm trước. Xăm đã đi ô tô đuổi theo cùng súng có kính ngắm quang học, để vòng lên đón đầu Yeruldelgger và phục kích viên cảnh sát trong khi đối thủ của hắn đã phải đi bộ nhiều giờ. Yeruldelgger liệu có thể thực sự thoát khỏi tay hắn không? Và nếu Xăm vẫn chưa trở về, liệu có phải vì hắn vẫn đang săn lùng viên cảnh sát hay vì Yeruldelgger đã đánh bại hắn?
Erdenbat không tin vào những điều thần kỳ. Toàn những chuyện hoang đường làm u mê đầu óc đơn sơ của dân du mục và thợ săn. Nhưng ông ta mê tín và tin vào linh tính. Linh tính của bản thân đã cứu thoát ông ta khỏi những cuộc săn đuổi của lũ chó do đám cai tù thả ra đuổi theo ông ta. Khỏi những lưỡi dao mà đám tù khổ sai hăng máu muốn đâm vào sườn ông ta để cướp cặp lồng hay những dải dây trang sức của ông ta. Khỏi những vũng nước đóng băng ông ta lặn xuống để náu mình. Khỏi ánh mắt tàn nhẫn của những viên chính ủy chọn tù nhân lôi ra hành quyết làm gương. Cho tới giờ linh tính chưa bao giờ phản bội ông ta, song những gì nó mách bảo ông ta ngày hôm đó thật mơ hồ. Xăm đã chết, ông ta đoán được điều đó từ một thứ không thể mô tả bằng lời. Ông ta cảm thấy điều đó.
Vị khách Hàn Quốc ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Erdenbat, ông ta đang đưa mắt nhìn qua hồ nước, qua phía trên cánh rừng, cổ nghển về phía chân trời, hai cánh mũi mở to, như thể đang đánh hơi từ xa mùi của hiểm nguy.

A problem?

vị khách hỏi.
Erdenbat không trả lời. Nếu Xăm đã chết, vậy chuyện gì đã xảy ra với Yeruldelgger? Toàn bộ thân thể ông ta lúc này hướng về phía Nam, về phía Terelj, nơi viên cảnh sát hướng tới. Tưởng như ông ta đang nghe ngóng, như một con thú rình rập, bất động. Lo ngại, hoặc sẵn sàng cho cuộc săn.
Vị khách Hàn Quốc không dám hỏi lại. Erdenbat đưa cái cốc của ông ta cho kẻ vừa tới báo tin hiện vẫn thận trọng đứng đằng sau ông ta. Ông ta đặt một bàn tay lên vai vị khách, mắt vẫn không rời khỏi bầu trời phía trên khu rừng.

I’ll be back before night. Make yourself comfortable.


Rồi ông ta quay sang tay thủ hạ, vẫn đứng bất động, cầm cái cốc trên tay:

Chuẩn bị một chiếc xe kèm khẩu súng nạp đầy đạn. Ngay lập tức. Bảo quản gia chăm lo cho các vị khách của ta.

Gã đàn ông xin phép, vô cùng vui mừng vì được rút lui, và năm phút sau, nhà tư bản đã lên đường sau tay lái một chiếc Land Rover lần theo dấu vết của Xăm.
Chỉ sau một giờ chăm chú tìm kiếm, ông ta đã trông thấy chiếc xe của hắn ở phía bên kia thung lũng, đằng sau mấy thân cây thông rụng lá thẳng tắp. Trong lúc lái xe rẽ ra khỏi đường mòn để dừng lại, ông ta để ý thấy vết lốp xe trên cỏ. Ông ta thận trọng ra khỏi chiếc Land Rover như tay thợ săn, tất cả các giác quan căng lên cảnh giác. Trước khi băng qua thung lũng rồi dừng lại giữa đám cây cối, chiếc xe của Xăm đã được đỗ lại ở cùng một chỗ với chiếc xe của ông ta. Erdenbat quan sát xung quanh. Thung lũng nhỏ dốc xuống từ phía Bắc, tạo dòng chảy cho một dòng sông trái tính trái nết giữa đôi bờ sông rộng nở đầy hoa. Xăm đã đỗ xe lại bên sườn Đông, tránh khỏi tầm mắt của người đi xuôi xuống thung lũng. Chính ông ta hẳn cũng sẽ chọn nơi này để phục kích. Qua các lùm cây, xạ thủ có thời gian để theo dõi rất lâu mục tiêu của hắn ở phía bên kia, bên sườn Tây, ở rìa cánh rừng. Yeruldelgger chỉ có thể đi theo con đường này. Phía trên đỉnh núi, mặt trời buổi chiều, vẫn còn treo cao trên thung lũng, chắc chắn đã giội nắng xuống sườn phía Đông. Quá chói chang với một người đã đi bộ trong quãng thời gian dài, quá nóng với một người không được trang bị chu đáo, và quá trống trải với một người đang bị săn đuổi. Xăm đã chọn cách đợi mục tiêu của hắn dưới sự che chắn của lùm cây này, và Yeruldelgger hẳn đã đi lên khá cao bên sườn bên kia, ở ngay sát rìa rừng thông rụng lá, trong bóng mát của những cây to. Vậy thì tại sao thân thể bất động của tay cớm lại không bị lũ ruồi nhỏ bu vo ve ở đâu đó? Và tại sao Xăm lại biến mất, bỏ chiếc xe của hắn lại giữa cánh rừng phía đối diện?
Erdenbat chậm rãi quan sát toàn bộ quang cảnh như tay thợ săn đặt bẫy tìm hiểu một dấu chân. Mấy bánh xe đã vạch ra hai vết rõ ràng qua đám cỏ cao và bụi cây, nhưng ông già biết qua linh tính là Xăm đã không lao vào một cuộc đuổi bắt trên ô tô xuyên qua rừng. Làm vậy sẽ đem tới quá nhiều lợi thế cho mục tiêu săn đuổi của hắn. Ông ta tiếp tục quan sát khu vực xung quanh, và trước tiên tìm thấy một vệt cỏ bị xéo nát đi vòng qua lùm cây rồi dần xuống phía con sông. Tại sao thủ hạ của ông ta lại tự phơi mình ra chỗ trống như thế? Ông ta lập tức thấy e ngại câu trả lời.
Erdenbat quan sát mặt đất quanh chiếc Land Rover, ngạc nhiên vì không tìm thấy gì, rồi ông ta im lặng nhìn chằm chằm vào chiếc xe của mình trong giây lát trước khi quỳ gối xuống để quan sát dưới gầm. Ông ta tìm thấy vỏ đạn. Đúng như ông ta đã nghĩ. Xăm đã bắn từ đây, và vì một lý do nào đó ông ta chưa rõ, hắn đã bắn trượt Yeruldelgger, người có thể đã chạy lên phía cánh rừng để lẩn trốn. Xăm lúc đó đã chạy xuống phía đáy thung lũng để tìm một góc bắn cho phép hắn ngắm bắn được sâu hơn và cao hơn qua các thân cây. Erdenbat lần theo vệt cot bị xéo nát. Tại nơi chúng đứng thẳng và nở hoa trở lại, không cần phải tìm quá lâu, ông ta cũng thấy thêm hai vỏ đạn nữa. Xăm lại trượt mất mục tiêu và hắn đã lần ngược lại theo cùng con đường tới tận chỗ chiếc xe của mình để sang bên sườn đối diện càng nhanh càng tốt và truy đuổi Yeruldelgger qua cánh rừng. Liệu hắn đã bắn trúng tay cớm chưa? Hay có thể hắn vẫn còn đang truy đuổi mục tiêu? Trong rừng, việc này có thể kéo dài hàng giờ.
Erdenbat leo trở lên xe của mình, nạp đạn vào súng, rồi thận trọng lần qua thung lũng tới tận chỗ chiếc xe kia. Ông ta thận trọng tiếp cận nó, súng chĩa vào cửa xe đang mở, rồi cẩn thận ghé mắt nhìn vào trong. Trên băng ghế trước, ở bên ghế hành khách, ông ta thấy một bi đông, ống nhòm và một hộp đạn súng săn. Erdenbat chầm chậm chui vào trong xe, dùng đầu nòng súng mở hộp đựng găng để kiểm tra. Khẩu MKV tự động thứ hai của Xăm vẫn nằm trong đó. Vậy là Yeruldelgger đã không lấy súng và cùng đồ đạc để trốn chạy và bỏ cái xác lại trong xe.
Một lần nữa, Erdenbat tỉ mỉ quan sát bìa rừng. Ông ta đột nhiên lại cảm thấy những cảm giác làm ông ta vừa ghê tởm vừa phấn khích. Ông ta đã từng bị truy đuổi đến chết thường xuyên biết chừng nào trong đời mình! Ông ta cũng từng truy đuổi, từng giết người. Ông ta từng săn lùng để kiếm đồ ăn, để sống sót, để báo thù. Trong mớ hỗn độn được sắp xếp chu đáo của tự nhiên, ông ta nhanh chóng để ý thấy đám đá cuội tập trung nhiều bất thường dưới một gốc cây. Ông ta đưa mắt tìm hiểu xem chúng đã lăn từ đâu tới tận đó, và dần dần đoán ra dấu vết thì đúng hơn là nhìn thấy nó. Dấu vết đó chạy ngược lên giữa các thân cây, và ông ta thận trọng dò từng bước lần theo nó cho tới khi trông thấy vết trượt đầu tiên. Rồi một vết trượt chân khác, sâu hơn, cao hơn một chút. Ông ta biết rõ những dấu vết này. Những dấu vết của một con vật tin rằng mình đang được che chở an toàn và tìm cách chui sâu hơn nữa, một cách vô thức, vào lớp ngụy trạng, rồi bất ngờ bị kẻ săn đuổi phát giác và cuống cuồng bỏ chạy về bất cứ chỗ nào trước mặt mình.
Erdenbat rảo bước leo lên triền dốc và thiếu chút nữa ngã nhào sang bờ bên kia của một đỉnh núi bị một bụi cây che khuất. Ông ta chỉ vừa kịp bám vào thân một cây bạch dương non, song đúng lúc ông ta nhận ra phần dưới thân cây đã bị một viên đạn bắn nát thì thân cây gãy và lão già chới với lăn nhào nhiều vòng xuống tận đáy một khe núi sâu chừng mười mét.
Khi ông ta tỉnh lại ở tư thế nằm ngửa, duỗi dài, trước mặt là một mảnh trời hình ô van màu hồng rực bị cắt xẻ bởi những tán lá thông nhọn, ông ta lập tức ý thức được sự hiện diện đầy đe dọa ngay cạnh mình. Erdenbat chầm chậm quay đầu sang và đập vào mắt ông ta, trên một tảng đá phẳng được đặt cẩn thận trên mặt đất, ông ta nhìn thấy hình vẽ. Biểu tượng của lá cờ Mông Cổ với một hình thập ngoặc thay vào chỗ của Âm và Duong. Một hình vẽ bằng mực xanh lam trên một mảnh giấy chảy máu ròng ròng. Hình xăm được cắt ra từ người Xăm.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Công Lý Thảo Nguyên.