• 186

56 À, vậy hãy tìm xem hắn đang ở đâu và cho chúng tôi biết!


Số từ: 2097
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động
Yeruldelgger không muốn nói chuyện công việc với Solongo. Cô cũng không muốn ông nói về chủ đề này. Không phải khi hai người vừa tìm thấy nhau sau khi đã quen nhau lâu đến thế. Họ đã làm tình với nhau trong im lặng, rồi kết thúc không nói một lời, và Yeruldelgger rời đi nhưng Solongo không hề lo lắng. Giờ đây cô biết ông sẽ luôn trở lại.
Đến khoảng trưa, ông rẽ qua bệnh viện để hỏi thăm tình hình Oyun. Ông vào phòng bất chấp tay cảnh sát ngăn cản và nói chuyện hồi lâu với vị tu sĩ. Khi rời đi, ông cảm ơn anh chàng cảnh sát canh cửa bằng một cái vỗ vai thân thiện. Anh này cho ông biết Mickey đã rẽ qua bệnh viện rồi lại đi tìm một nhân chứng. Mickey đã để lại lệnh phải báo cho anh ta biết ngay lập tức khi Oyun tỉnh dậy: anh ta sẽ quay lại ngay lập tức. Từ bệnh viện, Yeruldelgger tới thẳng phòng làm việc của mình ở sở rồi gọi Billy, cậu thanh tra trẻ có cảm tình với nữ đồng nghiệp của mình, tới gặp ông.
Khi Chuluum tới phòng làm việc, anh ta bắt gặp hai người trong phòng họp, đang bận rộn ghi lên bảng danh sách các đầu mối và câu hỏi.

Hai người làm cái quái gì ở đây thế hả?
anh ta hỏi.

Chúng tôi lấy lại trách nhiệm điều tra như đáng lẽ phải làm ngay từ đầu.


Điều tra cái gì hả?


Vụ mấy người Trung Quốc và vụ cô bé con. Cả hai vụ,
Yeruldelgger trả lời trong khi tiếp tục lục tung đống hồ sơ.

Mickey đã giao lại cho ông à?


Không.


Vậy thì ông làm cái quái gì ở đây hả?

Yeruldelgger ngừng viết lên bảng và nhìn thẳng vào mắt anh ta.

Tôi làm việc của mình. Cậu tin là có ai đó ngăn được tôi hả?

Ánh mắt của ông vừa dữ dằn vừa bình thản, đầy kiên quyết, dứt khoát đến nỗi Chuluum bị chao đảo.

Không, tôi không nghĩ thế…


Là cậu chăng?


Không, không, không phải tôi! Nói cho cùng, ông có lý, ông làm việc của ông.


Vậy là Mickey chăng?


Cũng không…


Càng hay, bởi vì, cậu thấy đấy, tôi biết Mickey có dính dáng đến hai vụ này, theo một cách nào đó. Vì thế tôi tìm các bằng chứng và xác nhận. Nếu cậu muốn gia nhập cùng chúng tôi…

Chuluum không do dự lấy một giây. Anh ta cởi áo vest, cẩn thận khoác nó lên lưng tựa một chiếc ghế rồi lại gần bảng.

Hai người tiến hành thế nào?


Chúng tôi liệt kê những điểm chúng ta đã có xác nhận và những điểm còn chưa có câu trả lời.


Chẳng hạn?


Bố mẹ cô bé đó, họ đã ra sao? Tại sao chúng ta lại không thể biết được điều đó?


Vì họ chết rồi chăng?
Chuluum để xuất.

Tôi cũng nghĩ vậy,
Yeruldelgger vừa trả lời vừa đánh một dấu chữ thập cạnh dòng ‘bố mẹ’.
Nhưng khi nào?


Khi nào là sao?


Trước hay sau khi cô bé chết?


Điều đó thì có làm thay đổi gì được chứ?


À, nếu chúng ta bắt đầu bằng giả thiết cô bé bị một chiếc mô tô bốn bánh đâm phải, hoặc là bố mẹ cô bé lúc đó đã chết rồi, và điều này giải thích vì sao cô bé lại một mình lang thang không ai giám sát trên đường đi của mấy chiếc mô tô, hoặc những kẻ đã đâm phải cô bé sau đó đã giết bố mẹ cô bé để không còn nhân chứng.


Vậy với chúng ta sự khác biệt là gì đây?


Rất quan trọng. Những kẻ sát nhân sẽ không giống nhau. Trong trường hợp thứ nhất, đó có thể là bất cứ ai, vì bất cứ lý do gì, còn trong trường hợp thứ hai, chắc chắn đó là những kẻ đi mô tô để loại bỏ nhân chứng của vụ tai nạn. Nhất thiết phải tìm thấy xác của bố mẹ cô bé.


Cũng còn một giả thiết nữa,
Billy đề xuất.
Bố mẹ cô bé để con một mình không giám sát, đám đi mô tô không dừng lại sau khi gây tai nạn, bố mẹ cô bé tìm thấy xác con mình, họ bị sang chấn tâm lý bởi trách nhiệm của họ, họ trách cứ bản thân, họ chôn cô bé rồi quay về nước họ, biến mất.


Về mặt tình cảm con người thì có thể, nhưng về thực tế thì không. Tôi đã cho kiểm tra tất cả các thị thực xuất nhập cảnh. Không có trường hợp nhập cảnh quá hạn nào trùng hợp với gia đình này.


Thế nghĩa là sao?
cậu thanh tra trẻ hỏi.

Từ năm 2002, cục thị thực đã được tin học hóa và quản lý tập trung. Một phần mềm sẽ cảnh báo tất cả các thị thực nhập cảnh không tương ứng với các thị thực xuất cảnh trong thời hạn hợp lệ theo luật định. Nếu một ai đó nhập cảnh và không xuất cảnh trở lại, kiểu gì chúng ta cũng biết.


Vấn đề là chẳng có ai được giao nhiệm vụ khai thác hồ sơ này,
Chuluum chen vào.
Tôi biết quá rõ cơ quan này. Khi còn công tác ở Tchör, tôi đã phải giải quyết đủ loại rắc rối với đám người Nga. Đám lính, gia đình họ, nhân tình của họ, lũ điếm của họ, tất cả những nhân vật hay ho này đều được bọn họ đưa vào nước ta dưới tấm màn che của vận tải quân sự và không hề có thị thực. Chính ở đó tôi đã quen Sukhbataar. Anh ta đã giúp tôi giải quyết không ít tình huống hóc búa.


Mickey làm việc ở cơ quan này sao?


À Không hẳn thế. Anh ta làm việc ở cục kiểm soát biên giới. Thường với anh ta chỉ cần một cú điện thoại hay một báo cáo được dàn xếp là đủ để báo về một vụ trục xuất giả, thế là cái tên biến mất khỏi hồ sơ.


Liệu có cách nào để lần ngược lại các hồ sơ không? Để tìm dấu vết can thiệp?


Không, tôi không nghĩ là…


Nhưng Mickey có thể đã làm chuyện này!


Anh ta có thể đã làm, nhưng không có gì cho thấy…


Billy, cần tìm trong hồ sơ này một cặp vợ chồng có một đứa con năm tuổi mà người ta hẳn đã ghi nhận ‘xuất cảnh’ vào khoảng từ tháng Bảy đến tháng Chín năm năm trước.


Mặt khác,
Chuluum nói tiếp,.
đất nước chúng ta nằm chính giữa một lục địa du mục. Các đường biên giới rất sơ hở. Cặp vợ chồng đó có thể rời khỏi Mông Cổ mà chẳng báo cáo ai cả.


Tôi không nghĩ vậy. Một nhân chứng đã cho biết họ có vẻ là người châu Âu, và nhiều khả năng không phải là người Nga. Tôi không thể hình dung ra một cặp vợ chồng đang che giấu việc con gái mất tích lại nghĩ có thể xoay xở được ở Nga hay Trung Quốc dễ dàng hơn ở nước ta. Theo tôi, họ đã chết và bị chôn ở đâu đó. Nhưng tôi đã yêu cầu những người du mục phát hiện ra cô bé tìm kiếm các ngôi mộ hoang khác và họ đã không tìm thấy gì trong vùng. Nếu bố mẹ cô bé bị chôn ở đâu đó, thì địa điểm phải ở một vùng khác trong nước. Có thể là bất cứ đâu, nhưng tôi nghiêng về một địa điểm nằm gần nơi xảy ra tai nạn.


Chúng ta còn biết gì nữa không?
Chuluum hỏi.

Oyun đã làm rất tốt khi lấy lại các mảnh vỡ của đèn pha. Solongo đang tìm cách thiết lập mối liên hệ giữa chúng với các mảnh vỡ tìm thấy trên chiếc xe đạp của cô bé. Với tấm bảng số khung xe, chúng ta sẽ có thể tìm được đăng ký xe. Billy, cần kiểm tra tất cả những việc này và cho tôi cái tên của chủ sở hữu chiếc mô tô bốn bánh.


Được thôi, sếp!


Chiếc xe bản tải. Cũng cần phải tìm thấy nó. Tôi đã lần tới Khüan, gã Kazak ở chợ ô tô, và Oyun đã lần tiếp theo đầu mối này tới một người bán lại chiếc xe, có lẽ là người vùng Khentii. Kể từ khi Mickey nhúng tay vào làm rối tung rối mù cuộc điều tra này, chẳng còn ai bận tâm đến việc tìm lại chiếc xe nữa. Phải làm gã Kazak mở miệng và lần tới tận người mua xe để tìm thấy nó. Thậm chí cả năm năm sau, có thể nó vẫn còn chứa đựng nhiều manh mối.


Tôi sẽ phụ trách chuyện này,
Chuluum nói.

Tôi muốn cậu lo chuyện mấy người Trung Quốc hơn,
Yeruldelgger cắt ngang.

Mấy người Trung Quốc à? Tại sao?


Bởi vì, với vụ này, tất cả những vũ khí chúng ta nhận dạng được đều thuộc về cùng một lô được mua ngoài chợ đen từ các quân nhân Nga biến chất tại căn cứ Tchör nơi cậu từng công tác. Chắc chắn cậu có thể giúp chúng tôi hiểu vì sao những viên đạn bắn ra từ đám súng trong lô này lại được tìm thấy trong sọ ba người Trung Quốc. Cũng như vì sao vẫn những khẩu súng kiểu này đã được dùng để bắn vào Solongo ở Vách đá Cháy, rồi vào Oyun trong đường hầm, và vào Gantulga ở đập tràn. Có một mối liên quan giữa những khẩu súng này và mấy người Trung Quốc. Tôi muốn biết đó là gì.


Chuyện này e là mất thời gian đấy…


Sẽ không lâu đâu, Chuluum. Cuộc điều tra về vụ mấy người Trung Quốc cũng như về cô bé đã bị tiến hành tùy tiện từ đầu. Không những chẳng ai tìm cách đưa ra loạt câu hỏi đúng đắn, mà còn chẳng có ai thực hiện những công việc cơ bản. Có thể Mickey đã muốn phá hoại hai cuộc điều tra nên anh ta sẽ không hành động khác đi. Billy, tôi muốn cậu tìm hiểu kỹ hơn nữa về phía ba người Trung Quốc bị giết: những hành động bất thường của họ từ khi tới Mông Cổ, và họ đã ở đâu trong ba năm qua. Tôi cũng muốn có thêm thông tin về hai cô gái bị treo cổ.

Cậu thanh tra trẻ vội ghi lại tất cả các yêu cầu trên chiếc máy tính xách tay của mình. Yeruldelgger hài lòng nhận ra rằng cậu ta đồng thời cũng ghi chú bên lề tên của những cơ quan, cá nhân có thể giúp cậu ta tìm ra câu trả lời đúng.

À, Billy này, tôi cũng muốn biết toàn bộ về vị quan chức Trung Quốc ở sứ quán đã tới đây yêu cầu Mickey lấy đầu tôi hồi cuộc điều tra bắt đầu. Tay này làm ra vẻ rất tức giận, nhưng kỳ thực hắn ta sợ chết khiếp trước viễn cảnh bị mất thứ gì đó và tôi muốn hiểu nguyên do.


Ở chỗ này thì ông đi hơi quá xa rồi, Yeruldelgger,
Chuluum cắt ngang.
Đi gây sự với đám người Trung Quốc, tôi không nghĩ đó là một ý tưởng hay. Những người đó nắm trong tay một nửa đất nước và chính phủ, đừng quên điều đó!


Thế à, vậy là nửa còn lại sẽ bảo vệ tôi. Đừng có lo cho tôi. Cậu hãy lo về Adolf thì hơn.


Adolf? Sao lại là Adolf?


Vì hắn chính là mối liên hệ giữa hai vụ việc. Đám Quốc xã mới của hắn hành hung thô bạo người Trung Quốc, và hắn có một khu trại theo kiểu trại huấn luyện, tại đó đám Quốc xã mới này dành thời gian đua với nhau trên mô tô bốn bánh Hàn Quốc. Như thế quá là quá nhiều cho một sự trùng hợp ngẫu nhiên, phải không?


Phải, nhưng cũng có thể đó chỉ là một sự trùng hợp… Dù thế nào đi nữa, lúc này Adolf cũng không có mặt trong thành phố.


À, vậy hãy tìm xem hắn đang ở đâu và cho chúng tôi biết!

Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Công Lý Thảo Nguyên.