59 Không phải lo, cô em này, cô ấy sẽ biết!
-
Công Lý Thảo Nguyên
- Ian Manook
- 1755 chữ
- 2020-05-09 04:29:08
Số từ: 1736
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động
Mickey đã gọi một ly White Russian. Hắn đã quyết định chọn nó làm món cocktail ưa thích của mình kể từ khi xem Bá tước Lebowski
. Hắn thấy món cocktail có vẻ đẳng cấp. Hắn thích những ánh mắt ngạc nhiên khi hắn gọi thứ đồ uống này. Hắn cũng thích chút khiêu khích của từ Russian
tại nước Mông Cổ mới. Chuluum gọi một Whisky ‘như thường lệ’, không nước, không đá.
Tôi không biết là cậu cũng có ‘thường lệ’ của cậu ở đây cơ đấy!
Mickey ngạc nhiên.
Tôi làm vài việc cho Erdenbat. Hộp đêm là của ông ấy,
Chuluum giải thích.
Việc gì vậy?
An ninh, thuyết phục, bảo vệ… Những việc tương tự như ở ban, nhưng là việc tư. Cũng giống hệt như anh vậy.
Như tôi, thế là thế nào? Cậu định ám chỉ gì hả?
Mickey, Mickey! Những chuyến dạo chơi hằng năm của anh ở Khentii, việc anh tổ chức các chuyến đi cho đám người Hàn Quốc lắm tiền muốn tìm kiếm phiêu lưu trên mọi địa hình: đó cũng là việc dọn dẹp, giống như tôi, và tôi nói để anh biết một điều, chẳng có gì xấu trong chuyện đó cả, tin tôi đi! Tôi cũng chẳng hơn gì nên đâu thể trách cứ anh!
Vậy thì tại sao cậu lại yêu cầu gặp tôi, Chuluum? Trò này là thế nào hả?
Chẳng có trò vè gì hết, Mickey. Chỉ là có vẻ anh đang lún vào vũng lầy và có những người thích tránh để bùn bắn lên người.
Cậu đe dọa tôi đấy à? Cậu biết tôi là ai chứ? Dù gì cậu cũng vẫn nhớ tôi là cấp trên của cậu chứ?
Bình tĩnh nào, Mickey, đây không phải là lời đe dọa. Chỉ là người ta vừa bảo tôi chuyển cho anh một lời nhắn và hỏi xem anh có cần giúp một tay không.
Erdenbat? Là lời nhắn từ Erdenbat, phải không? Nếu vậy, hãy bảo với ông ta là tôi không cần giúp một tay. Hãy nhắc để ông ta nhớ năm năm trước tôi đã che mông giúp ông ta, và đó là lý do duy nhất khiến hôm nay tôi gặp rắc rối. Vì bảo vệ ông ta và cả đám bạn Hàn Quốc của ông ta nữa. Cậu không hiểu được đâu, nhưng ông ta sẽ hiểu, tôi đảm bảo với cậu!
Có thể anh vẫn còn là cấp trên của tôi, nhưng tôi là cảnh sát, vì thế đừng có coi tôi như gã không thể hiểu gì. Chuyện của anh với đám Hàn Quốc, tôi thuộc nằm lòng tới từng dấu phẩy, Mickey, và những gì anh đã làm cho Erdenbat, ông ấy thực sự biết ơn anh. Vấn đề là, anh thấy đấy, gã khùng Yeruldelgger đã đào con nhóc lên, và chuyện này đã làm mọi thứ phức tạp thêm rất nhiều! Thêm nữa, người Hàn Quốc đó không còn chỉ là gã thích vung tiền tổ chức những cuộc đua mô tô bốn bánh, ở nước mình ông ta đã trở thành một trụ cột kinh tế. Ông ta rất, rất có thế lực, và Erdenbat có những dự định lớn với ông ta. Và để thu xếp công chuyện, ông ta có mặt ở đây, trên đất chúng ta, tại Mông Cổ. Anh đã thấy ông ta trên báo rồi, đúng không?
Tất nhiên là tôi thấy ông ta rồi!
Mickey phật ý dằn giọng để lấy lại tự tin.
Theo cử chỉ ra hiệu của Chuluum, một nữ nhân viên phục vụ với vẻ duyên dáng hơi nặng nề và nụ cười mời gọi đặt tiếp xuống bàn họ một ly White Russian và một ly Lagavulin không pha.
Cậu có thể nói với Erdenbat là tôi sẽ làm những gì cần thiết để chôn vụ này xuống êm thấm nhất.
Anh cũng chẳng thiếu khiếu hài hước nhỉ!
Tay thanh tra cười khẩy.
Thế là sao?
Chôn!
Chuluum nhắc lại.
Chôn vụ con bé bị chôn sống: anh đúng là không thiếu hài hước!
Tại sao cậu lại thấy thế là tức cười nhỉ?
Không, cái làm tôi buồn cười là lũ gãy chân què tay mà anh lập ra để phục vụ đám Hàn Quốc! Adolf, anh nhớ chứ? Anh moi hắn từ đâu ra vậy?
Hồi đó chúng chỉ là một hội chơi mô tô, những gã cuồng mô tô bốn bánh thích hợp hoàn hảo với việc này,
Mickey hạ giọng xuống giải thích.
Khi đó chúng vẫn chưa trở thành đám Quốc xã mới chập cheng như bây giờ!
Dù sao thì gã Adolf của anh cũng đã đủ đần độn để không nhận ra rằng con nhóc hắn đem chôn vẫn còn sống!
Dù sao thì điều đó thay đổi được gì chứ? Không phải vì con nhóc còn sống mà nó trồi trở lại mặt đất. Hắn không thể biết được!
À không ư? Hắn không thể biết được chỗ hắn chôn con bé là vùng thảo nguyên dễ ngập nước liên tục bị mưa và nước lũ của con sông rửa trôi chắc? Anh cũng phải thấy là hắn đã đi xa tới hai trăm cây số để chôn con bé thật xa địa điểm tai nạn, và hắn đã tìm ra cách để làm việc đó tại một trong những nơi hiếm hoi mà cái xác có thể trồi lên được! Thêm nữa, chẳng lẽ hắn, cái gã lười nhác đó, không thể đào sâu thêm chút nữa được sao? Anh thấy đó, Mickey, Erdenbat biết ơn anh vì những gì anh đã làm cho ông ấy và người Hàn Quốc đó, nhưng điều ông ấy không thể tha thứ cho anh, đó là tất cả những chi tiết vặt vãnh này đã làm hỏng việc!
Ông ấy không tha thứ cho tôi về điều đó, thế là sao?
Cần phải hiểu ông ấy. Khi anh gọi điện cho ông ấy vào buổi tối xảy ra vụ tai nạn, anh đã hứa sẽ thu xếp chuyện đó. Và rồi hôm nay ông ấy phát hiện ra rằng thay vì tự mình lo liệu mọi việc như tay chuyên nghiệp, anh đã giao cho gã ngốc đầu tiên anh gặp làm thay, và giờ chúng ta có Yeruldelgger bám nhằng nhẵng sau lưng.
Được, nghe này,
Mickey bực bội,.
chính xác thì lời nhắn của Erdenbat là gì?
Lời nhắn là thế này: hãy thu dọn rác rưởi và giải quyết rắc rối.
Thế nếu rắc rối là Yeruldelgger?
Thu dọn rác rưởi và giải quyết rắc rối!
Mẹ kiếp, Chuluum, cậu cũng biết là Yeruldelgger, về phía hắn, cũng bắt đầu thu dọn rác rưởi rồi còn gì, phải không? Cậu cũng biết Xăm, đúng không? Cậu biết hắn mất tích rồi, đúng không hả?
Càng thêm lý do để thu dọn rác rưởi và giải quyết…
Cũng vẫn cô nàng phục vụ với vòng hông tròn trịa ưỡn hông và đung đưa bộ ngực để đặt xuống bàn của họ một ly White Russian và một ly Lagavulin không pha mới.
Tôi không gọi gì cả!
Chuluum quay về phía cô nàng nói.
Tôi cũng không!
Mickey cũng dang tay ra phân bua.
Là anh chàng ở chỗ quầy bar mời hai anh,
cô nàng phục vụ thì thào qua hai hàm răng to thưa hoác.
Cả hai nhất loạt quay lại và bắt gặp Yeruldelgger vừa tới ngồi vào bàn họ với một cốc Perrier trên tay.
Cái gì đấy?
Mickey hỏi trong lúc đang cố trấn tĩnh lại.
Một loại nước có ga của Pháp,
Chuluum trả lời thay vị cảnh sát trưởng.
Ông làm gì ở đây vậy?
Tôi dìm chết phiền muộn của mình!
Yeruldelgger vừa nói vừa giơ ly nước của mình lên.
Bao giờ tổ chức đám tang cho Oyun?
Mickey nói, vội vàng tận dụng cơ hội.
Sẽ không có! Chẳng ai được mời cả. Tôi đưa xác về cho bố mẹ cô ấy ngoài thảo nguyên, họ an táng cho cô ấy theo kiểu cổ xưa ở bất cứ nơi nào, vậy thôi.
Ông biết là việc an táng theo kiểu cổ như thể bị cấm cơ mà,
Chuluum đánh bạo lên tiếng trong khi nhìn thẳng vào mắt Yeruldelgger.
Cậu tin là có ai đó sẽ ngăn cản tôi à?
Không, tôi không nghĩ vậy, không,
Chuluum vừa đáp vừa đưa mắt nhìn Mickey.
Dù thế nào đi nữa tôi cũng sẽ để ý cẩn thận!
vị cảnh sát trưởng nói tiếp.
Để ý cái gì cơ?
Chôn đủ sâu để cô ấy không trồi lên!
Yeruldelgger vặn lại đồng thời chĩa thẳng ánh mắt cười cợt vào đôi mắt hoảng hốt của tay đại úy. Rồi ông giơ cốc lên đề nghị:
Vì Oyun!
Vì Oyun!
Chuluum hô.
Vì Oyun,
Mickey thì thầm.
Được, tôi nghĩ tôi sẽ kiếm cho mình một cô nàng,
Yeruldelgger thở dài, không hề động đến cốc của mình.
Anh sẽ làm gì cơ?
tay đại úy bất bình.
Một tối, trong lúc chúng tôi đi theo dõi, Oyun đã buộc tôi phải hứa không được khóc vì cô ấy nếu cô ấy chết khi đang làm nhiệm vụ. Cô ấy muốn tôi lo liệu mọi thứ sau đó kiếm cho mình một cô nàng để nhớ tới tất cả những gì chúng tôi chưa cùng nhau làm. Tôi tin cô ấy thích tôi…
Và anh thực sự sẽ làm thế sao?
Tôi là một cậu nhóc của thảo nguyên, Mickey. Ở chỗ chúng tôi, một lời hứa là một lời hứa. Và lời hứa với người đã khuất là một bổn phận!
Vậy thì bổn phận đang gọi ông kìa!
Chuluum vừa thì thầm vừa chỉ cho ông thấy một cô gái mà anh ta vừa kín đáo ra hiệu.
Tôi không tin nổi!
Mickey làm bộ bực bội, quá vui mừng vì có thể lẩn đi.
Anh sẽ thực sự làm thế! Oyun thậm chí còn chưa được an táng và anh sẽ thực sự làm chuyện đó sao? Mời hai vị ở lại, tôi không muốn chứng kiến cảnh này!
Cậu có biết chỗ nào chúng tôi có thể tới không?
Yeruldelgger hỏi Chuluum trong lúc cô gái lách bàn tay vào trong áo sơ mi của ông.
Không phải lo, cô em này, cô ấy sẽ biết!