• 186

69 …đôi xăng đan xinh xắn của Kushi.


Số từ: 3504
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động
Solongo đã để Billy tổ chức hai cuộc điều tra về cô bé con và mấy người Trung Quốc rồi bắt đầu tìm kiếm lại các thông tin pháp y cô thu được trước đây về cái chết của Kushi. Trong không khí u ám ngự trị khắp các phòng ban sau cái chết của Mickey và việc bắt giữ Chuluum, cô không gặp chút khó khăn nào trong việc mở lại hồ sơ. Cô đã lấy lại tất cả các túi niêm phong đựng bằng chứng vật chất, báo cáo giải phẫu tử thi của chính cô cũng như tất cả các biên bản lời khai nhân chứng. Cô quyết định tiến hành theo trình tự logic bằng việc xem xét lại báo cáo giải phẫu tử thi của chính mình, sau đó là tất cả các báo cáo điều tra và biên bản lấy lời khai để tìm ra những điểm mâu thuẫn có thể có, rồi cuối cùng xem xét các bằng chứng vật chất để xem chúng trùng khớp với những giả thiết nào.
Trong suốt thời gian đọc lại báo cáo, Solongo không thể xua ra khỏi trí nhớ của mình ký ức về Yeruldelgger gục ngã, suy sụp đẩy cửa nhà xác bước vào, bế trên tay thân hình bé bỏng của Kushi. Khi xe cứu thương về tới khoa cấp cứu bệnh viện, ông đã không cho phép người ta đặt cô con gái bé bỏng yêu dấu của mình, đang được bọc trong chiếc túi ni lông đen, lên một cái cáng xấu xí. Bất chấp quy trình và nguy cơ gây ảnh hưởng tới các bằng chứng, ông đã lấy thi thể Kushi ra khỏi lớp vải liệm bằng vật liệu tổng hợp đó rồi bế cô bé trên tay để đích thân gửi gắm cho Solongo. Không ai dám phản đối. Hồi đó Yemldelgget là thanh tra giỏi nhất của sở cảnh sát. Tất cả mọi người, nam cũng như nữ, tại các ban đều chia sẻ và tôn trọng nỗi đau của ông. Cũng chính là những người trong những tháng sau đó đã trút lên đầu ông thái độ khinh miệt khi buộc tội ông lựa chọn hoàn tất cuộc điều tra của mình thay vì cứu con.
Solongo là bác sĩ pháp y, nhưng do sở cảnh sát khá hạn chế cả về kinh phí lẫn nhân lực nên cô phải đảm nhiệm luôn một phần trách nhiệm vốn thuộc về cảnh sát khoa học hình sự. Không có gì trong những mẫu vật lấy từ trên người cô bé cho phép khẳng định chính xác nơi cô bé đã bị giam giữ. Hồi đó họ đã cẩn thận kiểm tra tất cả, bụi, phấn hoa tìm thấy trên mái tóc nhỏ bé đã cứng đờ, trên làn da mềm mại của cô bé, trong những món quần áo nhỏ nhắn tinh tươm cô bé mặc. Không có gì đặc biệt. Không có nhân chứng nào ngoại trừ người lái xe đã tìm thấy cô bé bên vệ đường, nằm rõ trong tầm nhìn như thể phải để người ta tìm thấy cô bé thì vụ bắt cóc mới có ý nghĩa.
Solongo muốn mang tất cả xuống nhà xác của cô để kín đáo làm việc. Đó không phải là nơi người ta thích bước vào mà không báo trước.
Cô bày tất cả các bằng chứng vật chất thu thập được trong cuộc điều tra lên một cái bàn lớn và im lặng quan sát chúng hồi lâu. Nhưng không tìm thấy gì. Không có gì đập vào mắt cô. Không một manh mối, không một trực cảm nào. Có lẽ Yeruldelgger chưa buộc được gã tay chân của Erdenbat nói ra đủ nhiều. Có thể họ còn thiếu các chi tiết. Nếu tất cả đã xảy ra đúng như bạn cô thuật lại, làm thế nào cô có thể liên hệ những manh mối vật chất này với trang trại của Erdenbat nơi Kushi đã bị giam? Chiếc xe đã bị đánh cắp, không cần mất công điều tra theo hướng đó làm gì. Nhưng còn trang trại?
Cô rà soát lại tất cả các loài cây, các loại hợp chất tự nhiên, các loại mẫu đất có thể coi là đặc trưng cho khu vực này của vùng Terelj, nhưng không có gì đủ đặc biệt để thiết lập mối liên hệ trực tiếp giữa trang trại và các bằng chứng cô có trong tay. Đáng lẽ cô phải tới tận nơi trong thời gian điều tra. Cô phải lập danh mục từng cái cây, từng bông hoa, từng hạt cát, từng viên sỏi của khu trang trại đó để suy luận ra rằng Kushi từng bị giam giữ tại đó. Solongo cầm trên tay đôi xăng đan nhỏ xinh màu hồng và trắng có hình Hello Kitty của Kushi rồi lật chúng lên.
Nhưng hồi đó không hề có lý do nào để tới trang trại điều tra hay nghi ngờ Erdenbat.
Dưới đế xăng đan có những đường rãnh sâu để chống trượt chân mà cô đã lấy mẫu. Đất vẫn còn dính chắc trên đó, và cô đã cạy hết một đường rãnh của mỗi bên đế để phân tích nguồn gốc. Song thứ đất này có thể tới từ bất cứ nơi nào ở phía Bắc hay Tây Bắc Oulan-Bator. Solongo cầm trên tay đôi xăng đan của Kushi và một cơn nức nở đột ngột làm cổ họng cô nghẹn lại. Vậy đúng là cô bé đáng yêu đã chết, như gã nọ kể, bên một con đường trên núi, hơi ốm, do trượt chân ngã xuống vực vì đôi xăng đan mới và…
Cảm giác kinh hoàng từ điều cô đột nhiên vỡ lẽ ra khiến cổ họng cô nghẹn lại còn hơn cả những cơn nức nở. Cô vội lao tới bản báo cáo khám nghiệm tử thi của mình và bồn chồn lật trang: ‘Đốm xanh tím và vết máu bầm rải rác trên mặt, kết mạc sung huyết… Vết máu bầm vòng quanh hai bên… Xước da dưới dạng vết móng tay cào… Trong máu xuất hiện các mảnh của mô mềm dưới da, của màng sợi cơ và của tuyến giáp… Vết máu bầm sau hầu dưới dây chằng trước cột sống… Tổn thương động mạch cảnh… Các vết rách ngang lớp trong mạch…’

Solongo đã không quên gì. Kết quả giải phẫu tử thi của cô hồi đó rất hoàn thiện và chính xác, và kết luận cô buộc phải suy ra hôm nay làm cô rùng mình ghê sợ: Kushi chắc chắn chết do bị bóp cổ, đúng như cô đã chứng minh một cách khoa học năm năm về trước, chứ không phải hậu quả của cú ngã.
Cô giở lại bản báo cáo của mình lần nữa rồi ngước đôi mắt ướt đẫm lên. Tình trạng tái nhợt và không chảy máu nhiều cho thấy tất cả các vết thương và vết rách xuất hiện sau cú ngã chỉ được tạo thành sau khi nạn nhân đã chết. Nếu gã đàn ông nọ nói đúng, vụ tai nạn đã được ngụy tạo thành tội ác, song cô bé Kushi tội nghiệp vẫn còn sống khi bị chúng bóp cổ sát hại, giống như cô bé kia đã bị chôn sống. Ghê rợn giống nhau. Chỉ có điều các vết thương xuất hiện sau khi chết đã bác bỏ giả thiết này. Kushi đã bị bóp cổ trước khi rơi xuống rãnh núi, và tất cả các bằng chứng đều chứng tỏ xác cô bé bị ném xuống đó sau khi chết nhằm ngụy tạo một tai nạn. Nhưng nhằm mục đích nào đây, nếu mục đích của Erdenbat là khiến người ta tin con tin bé nhỏ đã bị bóp cổ chết?
Solongo cố kiềm chế cơn phẫn nộ của mình để hình dung ra cảnh tượng lúc đó. Xăm lái xe. Erdenbat nhiều khả năng ngồi trên băng ghế sau với cô bé. Cô bé hẳn phải tin tưởng ông ta, vì ông ta là ông ngoại nó, ông ta trấn an cô bé. Thậm chí có thể ông ta còn chơi đùa với cháu mình. Đồng thời ông ta suy nghĩ về tình thế lúc đó, về sự bướng bỉnh của Yeruldelgger, cuộc điều tra đang tiến triển dần, đang tiếp cận tới các đồng phạm của ông ta, và ông ta quyết định giết Kushi. Theo logic, đúng là như thế. Ông ta quay sang và bóp cổ cô bé trong khi gã lái xe kinh hoàng chứng kiến ông ta làm việc đó qua gương chiếu hậu, và tất cả chỉ có vậy. Không có tai nạn, không có cú trượt chân, không có rãnh núi, không có chuyện dàn cảnh. Chỉ đơn giản là một vụ giết người. Tàn nhẫn. Có tính toán. Sau đó, Kushi chỉ còn là con búp bê nằm rũ trên băng ghế sau, và Erdenbat không nhìn cô bé nữa. Ông ta nói với gã lái xe nơi ông ta muốn tới, và khi nghĩ đã tìm thấy địa điểm thích hợp, ông ta liền ra lệnh cho hắn chạy quá nơi đó, quay xe lại, trở lại hướng cũ, rẽ qua vệ đường để chạy xe theo một con đường mòn chạy dọc xa lộ, rồi ném xác Kushi qua cánh cửa mở mà thậm chí không thèm cho dừng xe lại. Những vết thương xuất hiện sau khi chết, chỉ đơn thuần là sự đê hèn được bổ sung thêm vào sự ghê rợn…
Solongo hiểu ngay trực cảm của cô đã đúng. Gã khốn nọ hẳn đã cố làm dịu cơn phẫn nộ của Yeruldelgger bằng cách bịa ra chuyện tai nạn được ngụy tạo thành giết người, song hắn đã không thể nói dối về điều cốt yếu: Erdenbat có mặt ở đó, và chính ông ta đã sát hại cô bé.
Solongo nghĩ tới bạn mình. Làm thế nào để thông báo cho ông chuyện ghê tởm này đây? Người đàn ông cô đã thầm yêu suốt một thời gian dài và giờ đây cũng đã yêu cô, làm sao có thể hủy hoại ông thêm một lần nữa với một tin như thế chứ?
Cô vẫn cầm đôi xăng đan của Kushi trên tay. Kushi hẳn rất thích đôi xăng đan này. Thế này thật ngớ ngẩn, cô biết vậy,
Song cô sẽ làm điều đó. Dù thế nào đi nữa, tất cả các ban đã rối tung lên từ vài ngày nay, tới mức sẽ chẳng ai để ý tới việc này có thể đây là một sai lắm, có thể Yeruldelgger sẽ không muốn thế, có thể việc này sẽ khiến trái tim ông ứa máu thay vì giúp nó dịu lại, song Solongo quyết định sẽ mang về trao lại cho ông đôi xăng đan Hello Kitty xinh xắn của Kushi. Mặc kệ các dấu niêm phong. Vụ việc dù sao cũng đã chìm xuống, chẳng có gì có thể dẫn tới tận Erdenbat. Và nếu nó có dẫn tới đâu đó, thì chắc chắn cũng không phải trước một tòa án. Nếu Yeruldelgger và Erdenbat là hai đối thủ cuối cùng trong tất cả các thảm kịch này, câu chuyện sẽ được giải quyết giữa hai người họ, ở cách xa tất cả.
Solongo đi về phía một trong hai chiếc bàn giải phẫu tử thi rồi cầm lấy chiếc vòi xịt cô dùng để rửa các thi thể. Cô lật đôi xăng đan lên để rửa hết đất khô vẫn còn bám trong các kẽ đế nơi những mảnh nhỏ bướng bỉnh không chịu bong ra. Cô tăng áp lực vòi nước, xối chéo tia nước vào lớp vảy đất để rửa trôi chúng đi và cẩn thận không làm ướt phần da của xăng đan. Cô nghe thấy tiếng một viên sỏi rơi xuống và lập tức ngắt tia nước xối theo phản xạ để tìm kiếm trên bàn. Một viên sỏi có thể là manh mối hữu ích hơn vết đất. Có thể là một viên sỏi xác định được nguồn gốc. Một mảnh đá đặc biệt.
Cô kiểm tra mặt bàn thép nhưng không tìm thấy gì trên đó. Không rời mắt khỏi chiếc bàn, cô với lấy chiếc đèn soi to có khớp chỉnh treo trên trần rồi kéo xuống phía mình để có nguồn sáng là là. Vẫn không thấy gì. Dẫu vậy, cô chắc chắn mình đã nghe thấy thứ gì đó rơi xuống mặt kim loại. Một thứ gì đó rất nhỏ. Cô kiểm tra các đường rãnh ở mỗi bên bàn dùng để hứng chất dịch lỏng và máu chảy ra từ các thi thể và tìm thấy vật cô đang tìm kiếm trong phễu lọc dùng để ngăn không cho nước cuốn các bằng chứng có thể có xuống ống thoát. Đầu tiên, cô cúi người nhìn xuống phễu lọc mà không chạm vào bất cứ thứ gì, chỉ để nhìn cho thật kỹ. Đó là một hạt cườm nhỏ xíu có màu đỏ tía rất đẹp, hình cầu hoàn hảo, làm bằng thủy tinh…
Solongo cầm một cái kẹp dài, cẩn thận gắp hạt cườm rồi để nó vào cái hộp trong suốt. Rồi cô quay lại phía những túi có niêm phong đựng bằng chứng để kiểm tra xem liệu nó có thể tới từ các món quần áo của Kushi hay không. Cô không tìm thấy gì có thể làm rơi ra hạt cườm này. Không dây chuyền, không lắc tay, không đồ chơi trẻ con…
Cô lại cầm cái hộp nhỏ lên, quan sát nó thêm lần nữa và nhận ra đó không phải là một hạt cườm theo kiểu mà cô đã hình dung: hạt thủy tinh nhỏ hình cầu không hề bị đục lỗ. Cô quay trở lại bàn giải phẫu tử thi, đẩy chiếc đèn chiếu lớn lên, đặt cái hộp vào dưới luồng sáng của nó rồi kéo lại phía mình một chiếc kính lúp dày có cán gấp khúc kéo dài được. Đó là một hình cầu hoàn hảo, làm từ một loại thủy tinh và một thứ màu ở mức độ tinh khiết đáng kinh ngạc. Là pha lê, không nghi ngờ gì nữa. Và độ sâu, độ đậm của thứ màu đỏ tía đó!
Solongo vội chạy lên hai tầng gác dẫn tới các phòng thí nghiệm của bên Khoa học Hình sự để yêu cầu được sử dụng khối phổ kế. Mấy nhân viên hiếm hoi có mặt chẳng hề thấy phiền trước sự xuất hiện của cô, và cô bắt tay vào kiểm tra hạt hình cầu đó mà chẳng hỏi gì ai. Kết quả hiện lên trên màn hình kiểm tra sau vài giây và Solongo choáng váng như bị một cú đòn trúng tim.

Ôi trời ơi! Sao mình lại không nghĩ tới điều đó sớm hơn chứ! Cơn ác mộng của Yeruldelgger, mười bảy chiếc răng trên dây chuyền của Kushi, những thứ từ lòng đất… Mình biết quá rõ về chúng mà! Các loại đất hiếm, làm sao mình lại có thể không nghĩ tới chúng nhỉ!

Solongo muốn lập tức báo cho Yeruldelgger, nhưng trong khi cô đang bấm số của ông, điện thoại di động đã đổ chuông trên tay cô.

Solongo?


Yeruldelgger! Nhất định em cần phải…


Anh trước đã,
ông ngắt lời cô.
Anh đã tìm thấy các bằng chứng vật chất trong vụ án cô bé. Anh biết ai đã giết bố mẹ cô bé. Bảo Billy điều động cảnh sát thuộc huyện gần nhất tới bắt một gã người ta vẫn gọi là Thợ Sắt. Ở phía Bắc Bayandelger, quá Möngönrnorit khoảng hai mươi kilomet, một ngôi làng có khu cắm trại cho khách du lịch được người ta gọi là trại Gấu. Họ sẽ tìm thấy đối tượng tình nghi trong chuồng dê của cửa hàng tạp hóa tại đó. Anh đã trói hắn lại giúp họ. Họ cần tới đó trên hai xe. Họ phải đem theo các bằng chứng, trong đó có một cái giường và những món đồ chơi. Solongo, hãy nói chuyện với họ để giải thích cho họ biết cách đóng gói bằng chứng mà không làm tạp nhiễm chúng và…


Gantulga đang ở cùng anh à?


Không, sao cơ?


Anh nói năng hệt như thằng bé khi nó bắt chước Horacio Caine!


Solongo, xin em đấy! Hãy giải thích với họ là họ cũng có thể mạnh tay với gã Thợ Sắt một chút. Anh muốn có tất cả những gì hắn còn giữ lại từ chiếc UAZ màu xanh lam của bố mẹ cô bé! Họ cần tiến hành việc này thật khẩn trương, rồi giải gã đó cùng các bằng chứng về Möngönmorit mà không nấn ná lại làng quá lâu. Có nguy cơ sẽ xảy ra một cuộc hành hình theo luật rừng kiểu mới.


Anh đã tìm thấy thi thể bố mẹ cô bé chưa?


Chưa, nhưng anh biết chắc họ đã bị sát hại ở đây, và xác họ cũng nằm cách đây không xa.


Và Thợ Sắt chính là thủ phạm?


Không, thủ phạm là anh hắn, hắn chỉ là tòng phạm thôi.


Anh sẽ bắt giữ anh hắn chứ?


Không phải ngay lập tức. Trước hết, anh cần giải quyết một cuộc khởi nghĩa nông dân và một cuộc xâm lược của người Hàn Quốc. Còn em?


Các loại đất hiếm!


Cái gì, các loại đất hiếm ư?


Trong giấc mơ của anh, con số mười bảy được thể hiện qua sợi dây chuyền làm từ răng khủng long đeo trên cổ Kushi, chúng tượng trưng cho các loại đất hiếm!


Lại còn chuyện gì nữa thế?


Một nhóm gồm mười bảy nguyên tố rất đặc biệt trong bảng tuần hoàn Mendeleev phân loại và liệt kê các nguyên tố hóa học trong tự nhiên. Những nguyên tố hiếm được vùi kín trong lòng đất giống như những chiếc răng hóa thạch, và đòi hỏi người ta phải đào xới tung cả thảo nguyên lên để khai thác chúng. Đó chính là điều mà giấc mơ của anh muốn nói với chúng ta. Ba vụ án đầu có một mối liên hệ với các loại đất hiếm.


Thế là sao, ba vụ án ư? Ý em muốn nói là…


Phải, em vẫn chưa biết như thế nào, nhưng cái chết của Kushi cũng liên quan tới đất hiếm.


Làm sao em có thể nói vậy? Em đã tìm thấy gì đó sao?


Em đã kiểm tra lại tất cả các bằng chứng vật chất, mở lại tất cả các bằng chứng đã niêm phong, và em tìm thấy một thứ chúng ta bỏ sót trong cuộc điều tra: dưới đế một chiếc xăng đan của Kushi, có hạt thủy tinh nhỏ mắc kẹt trong một đường rãnh, lẫn vào đất.


Thủy tinh ư?


Vâng, một hạt thủy tinh thuần nhất, hình cầu hoàn hảo, và có màu đỏ tía thuần khiết hiếm có. Em đã kiểm tra qua khối phổ kế, và thứ màu cực kỳ thuần khiết này là do trong thủy tinh có mặt neodymium. Neodymium là một trong mười bảy nguyên tố nhóm đất hiếm!





Yeruldelgger?


Mấy thứ đất hiếm này có giá trị lắm phải không?


Hàng tỷ đô la! Chúng có những tính chất lạ thường, và là thứ không thể thiếu trong mọi công nghệ mới. Nam châm siêu mạnh cho các loại động cơ điện mới không cần bôbin, thành phần thiết yếu trong các pin mặt trời thế hệ mới nhất, nguyên liệu để tăng cường độ bền cho thép… Để anh có cơ sở so sánh, Đặng Tiểu Bình có lần từng nói: ‘Người Ả Rập có dầu mỏ, chúng ta có đất hiếm!’ Điều đó có giúp anh hình dung ra giá trị của chúng không?


Có phải mỗi nguyên tố trong số mười bảy nguyên tố này đều có một màu đặc trưng không?


Không,
Solongo đáp, hơi ngạc nhiên trước câu hỏi.
Nhưng một số giúp tạo màu cho các nguyên tố khác…


Màu xanh lục phải không?


Vâng, đúng là praseodymium cho màu xanh lục!


Thế còn màu hồng?


Yeruldelgger, anh làm sao…


Thế còn màu hồng
?


Vâng, cả màu hồng nữa, erbium cho màu hồng! Người ta cũng có thể tạo ra màu vàng với…


Anh mặc xác màu vàng!
ông ngắt lời cô.

Đợi đã, anh đang nghĩ gì thế?


Anh đang nghĩ tới kẻ mà anh sẽ tìm để báo thù, Solongo


Yeruldelgger…

Ông đã ngắt máy. Solongo ngây người ra trong giây lát, nhìn chăm chăm vào chiếc điện thoại im tịt trên tay mình. Rồi cô gọi cho Billy để báo cho cậu ta lệnh của vị cảnh sát trưởng rồi quay xuống nhà xác để cẩn thận gói lại đôi xăng đan xinh xắn của Kushi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Công Lý Thảo Nguyên.