Chương 2150: Đừng kéo chân cả lớp
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 693 chữ
- 2022-02-19 10:13:28
Anh ta bước nhanh tới, lo lắng hỏi:
Sao cô lại gặp anh ta? Chẳng lẽ anh ta cũng bị thương à?
Làm chiến hữu và anh em tốt nhiều năm,8 việc An Viễn Đạo rời đi cũng coi là đả kích không nhỏ đối với Quý Chính Hổ.
Từ sau khi An Viễn Đạo rời đi, Quý Chính Hổ khô3ng nhận được bất cứ một tin tức nào của anh ta.
Mặc dù về sau cô đã nắm được tiết tấu, nhưng vẫn cách tiêu chuẩn sát hạch của bọn họ một chút.
Bây giờ Nhiếp Nhiên chỉ có hai tháng, nếu như cô cứ huấn luyện kiểu này thì khó mà đảm bảo được.
Bây giờ khó khăn lắm mới có được chút tin tức, đương nhiên Quý Chính Hố vô c9ùng sốt ruột.
Không phải, lúc thầy ấy đi thăm Cổ Lâm vô tình gặp tôi.
Nhiếp Nhiên đáp.
Lúc Nhiếp Nhiên định đứng lên, anh ta vội vàng kéo tay cô lại, do dự mấy giây, cuối cùng vẫn hỏi một câu,
Anh ta...
vẫn ổn chứ?
Nhiếp Nhiên nhướng mày cười nhìn cổ tay mình đang bị nắm lấy.
Nếu cô muốn huấn luyện thì bây giờ có thể
.
Thật ra Quý Chính Hổ nói như vậy chỉ là muốn dọa cô thôi, anh ta còn chưa hỏi xong chuyện của An Viên Đạo, đâu có vội huấn luyện cho cô.
Câu nói này khiến Quý Chính6 Hổ thở phào nhẹ nhõm, anh ta ngồi xuống bên cạnh Nhiếp Nhiên.
Nhiếp Nhiên nhìn người bên cạnh, cười hỏi:
Thầy nhớ thầy ấy 5à?
Bây giờ cô nên nghĩ làm sao để hoàn thành huấn luyện thật tốt đi.
Ai ngờ Nhiếp Nhiên thật sự bò từ dưới đất dậy,
Được, bắt đầu nào.
Quý Chính Hổ hơi ngẩn ra.
Quý Chính Hổ tốt bụng nhắc nhở ai ngờ lại nhận được thái độ thờ ơ của Nhiếp Nhiên.
Cô nằm ngửa ra sân huấn luyện, dửng dưng nói:
Vậy thì cứ để trượt đi, ai bảo tôi xui xẻo lần nào trở lại cũng gặp sát hạch.
Quý Chính Hổ nhíu mày,
Cô không giống người dễ dàng chịu thua như vậy.
Nhiếp Nhiên cười nghiêng đầu nhìn anh ta,
Thầy cũng không giống người buổi tối ngồi tâm sự với người khác trong sân huấn luyện.
Cô biết thật ra Quý Chính Hổ luôn nấp ở trong bóng tối, vừa rồi bởi vì Lý Kiêu huấn luyện cùng mình nên anh ta mới không xuất hiện.
Với thể năng bây giờ của cô, nếu muốn qua được lần sát hạch này cũng không dễ dàng.
Quý Chính Hổ nghiêm mặt nói.
Vừa rồi anh ta luôn ở phía xa nhìn Nhiếp Nhiên huấn luyện.
Quý Chính Hổ vội vàng buông tay ra,
Xin lỗi.
Nhiếp Nhiên không để ý cười một tiếng, trả lời:
Ổn lắm, ngày nào cũng đi chợ mặc cả với mấy bà bán hàng ở đó, sống vô cùng thoải mái.
Ngày đó cô đi theo An Viễn Đạo trong chợ cả đường, phát hiện anh ta ở trong chợ giống như cá gặp nước.
Lúc thì tán dóc với bà bác này, lúc thì mặc cả với ông chú kia, vô cùng thành thục.
Quý Chính Hổ nghe thấy cô nói thế thì thấy hơi mơ hồ, ngẩng đầu lên nhìn cô hỏi lại:
Chợ?
Đúng thế, thầy ấy đến đơn vị khác làm lính cấp dưỡng rồi.
Lần này Quý Chính Hổ nhảy phắt từ dưới đất lên,
Cái gì?! Lính cấp dưỡng?
Anh ta thật sự không thể nào tưởng tượng được một sĩ quan huấn luyện lớp mũi nhọn của đơn vị dự bị như An Viễn Đạo lại đi làm lính cấp dưỡng trong đơn vị bình thường! Đó không phải là lãng phí sao! Nhiếp Nhiên thấy ánh mắt bàng hoàng của Quý Chính Hổ, lại đổ thêm dầu vào lửa,
Đúng vậy, còn là người chuyên đi mua đồ nữa.
Quả nhiên, Quý Chính Hổ lập tức nổi giận, anh ta đi đi lại lại trước mặt Nhiếp Nhiên, cố gắng kiềm chế sự tức giận trong lòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.