Chương 3016: Diễn luyện bắt đầu
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 801 chữ
- 2022-02-26 04:12:39
Sau khi hai đơn vị còn lại đến, cuối cùng ngày diễn tập cũng tới.
Dịch Sùng Chiêu nói không sai, lần diễn luyện tác chiến này trộn lẫn các 8đơn vị với nhau.
Nói là tấn công thật ra càng giống chia đội chi viện hơn.
Bọn họ đứng im tại chỗ, yên lặng chờ đợi chỉ thị tiếp theo.
Trong núi rừng rậm rạp chỉ có tiếng cây cối xào xạc khi gió thổi qua.
Nhóm người Nhiếp Nhiên ở ngoài cùng đường biên giới.
Đoàng! Đoàng!
Ầm ầm!
Mười mấy người hứng gió lạnh mùa đông cả đêm, tay sắp lạnh cóng, quần áo bị sương lạnh làm ướt hết.
Đoàng!
Nghiêm Hoài Vũ gật đầu:
Rõ! Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!
Hô xong anh ta dẫn những người kia khom người rút lui ra khỏi điểm tập trung hỏa lực, vòng qua phía sau trận địa tiến hành tấn công.
Nhiếp Nhiên đi sau, muốn xem anh ta định làm thế nào.
Thời gian chậm rãi trôi qua, sắc trời càng lúc càng tối.
Đêm khuya yên tĩnh là thời cơ tấn công tốt nhất.
m!
Tôi ở đây dùng hỏa lực thu hút bọn họ, mọi người nhất định phải giải quyết hết tất cả trong hai phút! Nghe thấy chưa!
Lý Vọng nói với đội trưởng Nghiêm Hoài Vũ của phân đội nhỏ bọn họ.
Tiểu đội mười lăm người nhanh chóng theo chỉ thị đến vị trí của mình trong thời gian quy định.
Báo cáo, tiểu đội B đã đế5n địa điểm mục tiêu chỉ định, xin chỉ thị!
Nhiếp Nhiên được xếp vào đội Xanh, nhận nhiệm vụ tấn công, mục tiêu cuối cùng là chiếm đóng trận địa củ9a đối phương.
Lần này Dương Thụ, Nghiêm Hoài Vũ, Kiều Duy, còn có Triệu Thiển Mạch và Diệp Tuệ Văn đã lâu không gặp cũng cùng một tiểu đội6 với cô.
Ánh mắt tất cả đều thay đổi, ngay cả hơi thở cũng nặng nề hơn.
Tất cả thành viên tiểu đội B lập tức tiến vào trận địa số 3 tiếp viên tiểu đội c
Tiếng ra lệnh của Vu Thừa Chinh lại vang lên trong tai nghe.
Rõ!
Mười lăm người nhận được tin tức, vội tiến về trận địa số 3.
Thời gian trôi qua, chẳng mấy đã đến nửa đêm, biên giới vẫn không có động tĩnh gì.
Dù thế vẫn không có ai buông lỏng cảnh giác.
Đội Đỏ bị anh ta làm cho phát phiền, thấy bọn họ làm không ra hồn gì, tưởng bọn họ đến để phân tán sự chú ý nên dứt khoát để lại mấy người, dồn hết trọng tâm vào phía trước.
Nhưng đúng lúc này, Nghiêm Hoài Vũ vung tay lên, tất cả mọi người xông tới.
Nhưng Nhiếp Nhiên không cho là đội Xanh sẽ trực tiếp tấn công nhanh như vậy.
Cô nằm rạp nhìn chằm chằm phía xa, không nhúc nhích.
Càng đến gần, tiếng đạn pháo càng vang dội.
Cho đến khi tới sát trận địa số 3, Lý Vọng ở tiểu đội C thấy bọn họ xuất hiện, lập tức bảo bọn họ tham gia chiến đấu, bao vây một bên khác.
Không biết qua bao lâu, cho đến khi đường chân trời phía xa nổi lên ánh sáng bạc, sau đó mặt trời cũng dần dần xuất hiện.
Một đêm đã trôi qua.
Ở tại chỗ đợi lệnh!
Giọng nói nghiêm túc của Vu Thừa Chinh vang lên trong tai nghe.
Sắc trời dần dần tối đi.
Chỉ một lúc, trận địa đội Đỏ đã bị khói đỏ phủ mù mịt.
Chỉ mất hai phút họ đã chiếm lấy toàn bộ trận địa số 3.
Không ngờ người nửa năm trước vẫn hấp tấp bây giờ đã trầm ổn hơn hẳn, anh ta không dẫn tất cả mọi người cùng xông lên mà chỉ cùng một vài người bắn giả vài phát, đánh lạc hướng đội Đỏ rồi lại lui ra ngoài.
Tiến lên, rút lui, lại tiến lên, rút lui, tổng cộng ba lần như vậy.
Một tiếng nổ lớn vang lên từ xa.
Khai chiến rồi à?!
Bọn họ biết thời gian càng kéo dài, khởi đầu của cuộc chiến này sẽ càng bất ngờ.
Nhiếp Nhiên nhìn mấy người xung quanh đã từng dựa vào mình đang siết chặt khẩu súng lại, vẻ mặt dưới bóng đêm vô cùng nghiêm túc, hoàn toàn không nóng nảy như bình thường.
Bởi vì xung quanh Quân khu 9 là biên giới nên dĩ nhiên phải diễn luyện phòng ngự biên giới.
Hai bên đều có bộ tư 3lệnh, chia ra thành các phe riêng.
Lý Vọng rút cờ ở trận địa số 3, cắm cờ đội Xanh vào, thấy đám người Nghiêm Hoài Vũ quay lại, còn cười vỗ vai anh ta:
Được lắm, cứ tưởng cậu không làm được, không tệ không tệ.
Cũng tạm.
Nghiêm Hoài Vũ thở phào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.