• 1,012

Chương 417: TRỰC TIẾP MANG THEO NGƯỜI



Cho dù bản thân Đông An hầu không có vấn đề thì mấy nha hoàn ở cùng Nghênh Xuân hôm đó cũng sẽ có vấn đề.


Tống Tương vừa nói vừa đi mấy bước8, rồi mới nói tiếp:
Hiện giờ ta vẫn chỉ thắc mắc một điều, tại sao hôm đó Đông Hỉ vội vã như vậy, phải đốt luôn ở trong rừng cây? Hôm đó rốt cuộc đã3 xảy ra chuyện gì?

Tống Tương không ậm ừ tiếng nào, đi vào trong rồi liền bảo Hoa Thập đóng cửa cài then.
Mấy hôm nay nàng cứ luôn cảm giác có người đi theo phía sau. Bình thường nàng không để ý, bởi vì có quá nhiều người nhòm ngó nàng. Nhưng vừa nãy lúc bọn Tô Mộ khiêng cái xác vào, bởi vì chuyện này không hề nhỏ, cho nên nàng không thể không để tâm hơn. Là một hoàng tôn, thị vệ bên cạnh Lục Chiêm đều có thực lực mạnh hơn nàng, nếu hắn đã nói như vậy, nàng cũng không cần lo lắng thêm nữa.

Anh nương, cho người đi bẩm báo với hoàng thượng, cứ nói là thị vệ phát hiện một xác nữ ở sau núi. Sau đó ngươi lại đi mời toàn bộ nữ quyến của các phủ tới đây uống trà. Đặc biệt là Đàm phu nhân, Đàm tiểu thư cùng với Đông An hầu phu nhân.

Lúc này hầu như các phủ đều vừa mới ăn xong cơm trưa. Trời mùa đông nên ngày cũng ngắn, không có ai nằm nghỉ trưa. Trong lúc đi bộ tiêu cơm, đột nhiên tất cả đều nhận được lời mời của Tấn vương phi. Đi đâu ngồi chẳng phải cũng là ngồi? Bởi vậy tất cả đều tới tham gia.
Anh nương cau mày:
Nhưng không hề nghe nói bên chỗ Dương phu nhân có gì bất thường xảy ra.

Lục Chiêm cất lời:
Bên chỗ cữu mẫu không có gì khác thường, vậy có lẽ là Đàm phu nhân đã gặp phải chuyện gì đó ở cung Y Lan.


Chúng tiểu nhân đã theo dõi thêm một thời gian, ngay lúc Tô Mộ quay về báo cáo tình hình với thế tử phi, cũng tức là khoảng hơn một canh giờ trước, bên phía sườn tây đang lúc nhộn nhịp, bỗng có hai người tới trên núi, vừa đi vừa làm như đang tìm người. Sau khi hai người này gọi được một hai khắc thì tới chỗ chôn xác, thấy không có ai bám theo, bọn họ đã đào cái xác ra, mang tới sau núi.


Bao lâu rồi?


Có chuyện gì rồi?
Tống Tương đứng bật dậy.

Đi, chúng ta tới tiền sảnh.

Đêm qua lúc Anh nương quay về thì Tấn vương phi còn chưa ngủ, Tấn vương cũng ở bên cạnh, vì thế đã biết được mọi chuyện. Lúc Tống Tương tới, ông ta bèn mượn cớ đi gặp bạn bè để rời đi.
Tuy rằng chuyện trong yến tiệc không cần tự tay làm lấy, nhưng vẫn sẽ có người dưới tới xin chỉ thị đủ mọi chuyện. Tống Tương dứt khoát bảo Lục Chiêm ăn cơm trưa một mình, còn bản thân ở lại với Tấn vương phi, vừa cho người đi truyền thiện, vừa xử lý các chuyện vụn vặt.

Đúng một khắc trước ạ. Tô Mộ đã bám theo rồi.

Tống Tương nhìn Tấn vương phi, bà ấy lập tức bảo:
Vậy còn chờ cái gì nữa? Mau chóng dẫn người đi hỗ trợ cho Tô Mộ, bắt được cả tang chứng lẫn người.
Thị vệ lập tức rời đi nhanh như một cơn gió.
Lúc quay trở lại, nàng không nhịn được lại ngoái đầu nhìn phía đầu tường. Còn chưa quay người thì đã bị Lục Chiêm kéo trở lại, đi vào trong phòng.
Vừa đi vào phòng, Lục Chiêm đã nói vào bên tai nàng:
Đừng liếc nữa, bọn họ không qua được tường ngăn của nội cung đâu.

Tấn vương phi đặt đũa xuống, cũng đứng dậy theo.
Tới tiền điện, thị vệ đã đi theo Cảnh Vượng vào trong điện, vừa hành lễ xong liền nói ngay:
Đêm qua tiểu nhân đi theo Tô Mộ đưa xác xuống dưới chân núi, sau đó bí ẩn mai phục ở gần đấy theo dõi tình hình. Trời vừa sáng, quả đúng là có người đã loanh quanh ở chỗ chôn xác, nhưng bọn họ không hề mang cái xác đi khỏi. Tô Mộ bám theo bọn họ, đã xác nhận được đúng là người của Đàm gia.

Cơm vừa ăn được hai miếng, Cảnh Vượng đã chạy tới:
Bẩm thế tử phi, thị vệ đi cùng với Tô Mộ tới xin gặp.

Mẹ chồng nàng dâu đang ăn cơm, nghe vậy đều ngẩng đầu lên nhìn qua.
Hoa Thập lập tức vâng lệnh Tống Tương đi tới cung Y Lan.
Bởi vì Dương Thầm tới phòng của Tô Xướng, cho nên Dương gia vẫn chưa khóa cổng, Dương phu nhân cũng chưa đi nằm nghỉ.
Anh nương nhìn xung quanh:
Để thái giám vào quét dọn trong viện trước, tránh cho người ta nắm được thóp.

Tống Tương đồng ý, rồi mới tiễn bà ta tới cửa viện.
Hoa Thập vâng theo lời Tống Tương, lấy cớ tới hỏi chuyện để ghi lại, Dương phu nhân cũng không giấu giếm, vừa nhớ lại vừa nói:
Hôm đó tới tham gia có đầu tiên là Vĩnh An hầu phu nhân, phu nhân của Tiêu đại tướng quân, Đông An hầu phu nhân, Hồ phu nhân, cùng với phu nhân của Trung quân phủ đô đốc Tôn Mặc. Sau lại Đông An hầu phu nhân đi công tiện (giải quyết nhu cầu cá nhân) thì Nam Bình hầu phu nhân và Đàm phu nhân tới.

Hoa Thập nghe nói Đàm phu nhân có tham gia, lập tức nói cảm ơn rồi xin cáo lui.

Cái này dễ làm.
Lục Chiêm nói:
Ở đâu có nữ quyến là sẽ có cung nhân hầu hạ, ta sẽ bảo Ngụy Xuân đi điều tra.

9Anh nương thấy hắn định gọi Ngụy Xuân, vội vàng ngăn cản:
Không cần thiết. Cái Ngụy Xuân biết, chưa chắc nô tỳ đã không biết. Nơi mà Liêm ca nhi phá6t hiện nha hoàn kia cách chỗ nào gần nhất?

Một đêm yên lặng trôi qua.
Hoàng đế vừa thức dậy liền cho gọi Thẩm Nghi Quân và Dương Dĩnh tới tản bộ với mình, cứ thế cả ba cùng đi tới sườn tây.

Cái này thì khó tra đấy.
Tống Tương nói:
Dù sao chúng ta cũng không thể kéo bà ta tới để thẩm vấn được.

Nói rồi nàng nhìn ra bên ngoài:
Đã không còn sớm, mọi người đi nghỉ trước đi. Đêm nay chúng ta làm như thế, bên phía Đàm gia chắc chắn sẽ nghĩ cách ứng phó, để Tô Mộ quan sát tình huống bên đó xem thế nào lại tính.

Quay về tới cung Chiêu Dương, nàng ta kể lại những gì đã hỏi được, Anh nương bèn nhìn Tống Tương:
Vậy là đúng rồi, Đàm phu nhân cũng có mặt ở cung Y Lan, nha hoàn đó chắc chắn là Đông Hỉ.

Tống Tương tán đồng:
Nếu nha hoàn kia là Đông Hỉ, vậy có thể suy đoán thế này, hôm đó bọn họ vốn dĩ cũng không định tiêu hủy, nhưng nếu đã mang theo trên người mà lại đột ngột muốn tiêu hủy, vậy có thể là vì bọn họ đột nhiên có được, hoặc là mang theo trên người định làm gì đó. Còn về việc tiêu hủy thì có lẽ là đã có biến cố gì đó bất ngờ phát sinh.

Tống Tương cất lời:
Chuyện này có cần bẩm báo với hoàng thượng trước không ạ?


Tất nhiên là có!
Tấn vương phi đáp:
Bất kể là Đàm gia tiêu hủy thứ kia quan trọng tới mức nào, nhưng nếu đã dính dáng tới việc giết người thì cũng tuyệt đối không được phép thoát khỏi vương pháp.

Tống Liêm được điểm danh, ngẫm nghĩ một hồi rồi đáp:
Cung Y Lan. Tùy tùng bám theo nha hoàn đó t5ới cung Y Lan thì không vào được nên mới quay lại.


Ở trong cung Y Lan là Vĩnh An hầu phủ, Thẩm gia, còn cả Dương gia. Chiều hôm đó, Dương phu nhân tổ chức tiệc ở ngoài hiên để chiêu đãi các phu nhân cùng bối phận. Nếu nha hoàn đi vào cung Y Lan thì chứng tỏ Đàm phu nhân chắc hẳn hẳn cũng có mặt. Hoa Thập, ngươi đi ngay tới chỗ Dương phu nhân hỏi thăm xem hôm đó Đàm phu nhân có ngồi đó không?

Tất nhiên cũng bao gồm cả tiểu thư của Đàm gia. Tấn vương phi lấy danh nghĩa của chính mình để mời tới, nàng ta không thể nào từ chối được. Cho dù nàng ta giả vờ ốm, bên phía Tấn vương phi cũng đã bố trí sẵn thái y đi cùng, chỉ cần nàng ta dám lấy cái cớ đó, bọn họ có thể tới khám ngay bất cứ lúc nào.

Chẳng bao lâu sau tiền sảnh của cung Chiêu Dương đã ngồi đầy người. Mọi người đều chưa hiểu lý do được mời tới, chỉ cho là buổi uống trà nói chuyện bình thường, bởi vậy không khí vẫn rất tưng bừng.

Đông An hầu phu nhân nói chuyện tự nhiên, Đàm phu nhân lại có chút không yên lòng. Tống Tương đứng cạnh Anh nương, quan sát cẩn thận Đàm tiểu thư ngồi phía đằng sau. Nàng ta để tóc mái dài che khuất gần hết gương mặt, hơn nữa còn ngồi đằng sau Đàm phu nhân, chỉ để lộ ra nửa người, trông cực kỳ thu mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cung Đấu Không Bằng Về Vườn.